Bài diễn văn về lễ tri ân và trưởng thành

Bài phát biểu cảm nghĩ lễ tri ân và trưởng thành Xuân hạ thu đông rồi lại xuân. Mỗi mùa chúng ta đi qua đều chất chứa đầy những kỉ niệm khó quên của đời người. Thời gian thấm thoát thoi đưa, cảm xúc bồi hồi nhớ lại những ngày tháng đầu tiên bước vào mái trường Trương Vĩnh Ký vào một ngày đầu thu bỗng ùa về trong tâm trí em. Mới hôm nào vẫn còn đó những ánh mắt lạ lẫm, sự bỡ ngỡ khi bước vào một môi trường mới, vậy mà giờ đây chúng ta đang được chứng kiến bản thân mình đi đến cột mốc đáng nhớ đầu tiên của cuộc đời qua lễ tri ân và trưởng thành. Ba năm đối với một đời người có thể là ngắn, nhưng ba năm trong quãng thời gian tuổi học trò lại mang đến những kỉ niệm khó phai mờ nhất trong lòng của mỗi thế hệ học sinh. Tựa lúc nào mà em đã dần xem nơi đây chính là ngôi nhà thứ hai, là nơi em được gắn bó với thầy cô, với bạn bè và cả những tháng ngày học hành miệt mài cùng để tạo nên hai chữ “rực rỡ” cho thanh xuân. Cảm ơn nhà trường đã tạo điều kiện tốt nhất cho em cũng như các bạn để có thể phát triển bản thân mình, giúp tụi em có một định hướng đúng đắn cho tương lai để sau này nhìn lại, em vẫn luôn nhớ về những điều đẹp đẽ nhất: sự ấm áp, gần gũi cũng như sự nâng đỡ của tất cả mọi người tại ngôi trường thân thương này. Trưởng thành chưa bao giờ là điều dễ dàng. Cái ta sợ không phải là lễ tốt nghiệp của tháng năm, mà là không còn có thể tìm lại tình bạn chân thành thời niên thiếu ấy. Cái ta sợ không phải là đối diện với những gương mặt mới lạ tháng chín, mà là không còn có thể gặp lại người mà bản thân muốn gặp nữa. Có những thứ ta phải chấp nhận để trưởng thành. Dòng thời gian chảy xiết, chúng ta rồi sẽ phải đối diện với sự chia ly, phải học cách nói lời tạm biệt với những điều vốn dĩ đã quen thuộc với tuổi 17 tựa như tiếng trống khai trường mùa thu, những ngày ôn thi trong nắng hạ và cả những người bạn đã cùng đồng hành với chúng ta. Hi vọng các bạn trên quãng đường đời sau này vẫn sẽ luôn giữ được sự nhiệt huyết của tuổi trẻ, luôn nỗ lực hết mình với những ước mơ, hoài bão. Chúc các bạn thuận buồm xuôi gió, đạt được kết quả xứng đáng với hành trình 1000 ngày học tập tại trường THPT Trương Vĩnh Ký để có thể trở thành phiên bản tốt đẹp nhất của chính mình trong tương lai

Hôm nay em rất vinh dự được đứng đây, dưới mái trường THPT Hồng Đức thân yêu, đại diện cho học sinh lớp 12 niên khóa 2016-2019 để bày tỏ cảm xúc trong giờ phút chia tay thiêng liêng này.

Bài diễn văn về lễ tri ân và trưởng thành

Thưa quý thầy cô kính mến của chúng em!

Vậy là mùa hoa phượng cuối cùng thời học trò đã đến. Cách đây ba năm khi lần đầu bước chân vào cánh cửa trường Hồng Đức, em không hề nghĩ đến sẽ có ngày em phải nghẹn ngào nói lời chia tay với mái trường thân yêu. Kí ức về những ngày đầu tiên em bỡ ngỡ vào lớp 10, lần cùng mẹ đến trường mua bộ hồ sơ, lần đầu tiên hào hứng khoác lên mình bộ áo dài trắng thướt tha duyên dáng, tất cả như in sâu vào tâm trí em. Và rồi nhớ khoảnh khắc bước đến trường nhận lớp, nhận cô. Tất cả kí ức chợt ùa về với em như một thước phim quay chậm, bồi hồi và xao xuyến.

Trong ba năm qua chúng em đã được hưởng trọn niềm vui dưới mái nhà chung thân thương này. Ở đây, các thầy cô luôn là những người dẫn dắt và đồng hành cùng chúng em trên con đường chiếm lĩnh tri thức, không chỉ vậy mà còn cả cách sống, cách làm người và cách nhìn nhận trong cuộc sống một cách đúng đắn. Thầy cô đã cho chúng em thấy được vẻ đẹp của tuổi trẻ, của tình yêu đôi lứa, tình yêu quê hương, đất nước, chúng em được nhìn cuộc sống này một cách đa diện. Tận sâu trong đáy lòng chúng em xin cảm ơn quý thầy cô rất nhiều, “những người lái đò miệt mài sớm trưa, vượt sóng gió đưa bao dòng lữ khách”, chúng em cũng cúi đầu xin thầy cô tha thứ cho những phút giây bồng bột, sốc nổi của tuổi trẻ đã khiến thầy cô phải buồn lòng.

Thưa quý bậc phụ huynh kính mến!

Có thể trong suốt 18 năm nuôi chúng con ăn học cha mẹ đã phải chịu khổ nhiều lắm. Cha mẹ có nhiều thứ phải lo toan, phải gánh vác, nhưng vẫn dành thời gian để nuôi dạy chăm sóc chúng con từng miếng ăn giấc ngủ. Có đôi khi cha mẹ nặng lời khuyên răn chúng con nhưng thực chất đó chỉ là điều xuất phát từ sự lo lắng quan tâm cùng niềm hy vọng, mong muốn chúng con trưởng thành. Cha mẹ là những người quan trọng nhất của cuộc đời mỗi chúng con, là người duy nhất trao đi rất nhiều mà không bao giờ đòi hỏi phải được nhận lại. Có lẽ chúng con bây giờ vẫn còn quá vô tư, bồng bột và non nớt để thấu hết được sự vất vả hằn lên đôi vai hao gầy, cùng chiếc áo sờn vai đã thấm đậm mồ hôi. Và chúng con biết, cho dù chúng con có ra đi thì khi quay đầu lại vẫn có vòng tay cha mẹ, chúng con trong cha mẹ vẫn mãi là một đứa trẻ thơ. Dù vậy chúng con vẫn xin gửi đến cha mẹ một lời cảm ơn chân thành và một lời xin lỗi sâu sắc nhất, trước khi chúng con rời vòng tay yêu thương và bảo bọc của cha mẹ để bước tới cánh cửa tương lai đang chờ chúng con phía trước. Và mẹ ơi ngay lúc này, con xin được cảm ơn mẹ vì đã cho con một cuộc đời.

Các em học sinh lớp 10 và lớp 11 thân mến!

Anh chị cũng như các em, từng chứng kiến 2 mùa nắng hạ, và cả mùa chia tay nước mắt của những khóa trước, nhưng khi là người trong cuộc, thật khó để nói nên lời. Cảm ơn vì các em đã đến, để chúng ta có khoảng thời gian thật đẹp để cùng nhau học tập, phấn đấu và chơi đùa dưới khoảng trời này. Và anh chị chúc các em ở lại sẽ có thật nhiều niềm vui dưới mái trường Hồng Đức thân yêu, đạt được nhiều thành quả như các em mong đợi, mong sao cho các em sẽ cố gắng rèn luyện và học tập thật tốt để mang lại vinh quang cho trường chúng ta, viết tiếp trang sử hào hùng của các thế hệ trước, và nhớ đừng quên yêu thương, chia sẻ thật nhiều.

Và các bạn học sinh lớp 12 thân yêu!

Bạn và tôi trải qua cùng nhau 3 mùa hoa phượng, để rồi có thật nhiều kỉ niệm, vui có, buồn có, có cả những giọt nước mắt và cả những tiếng cười, thời gian này có lẽ sẽ khó khăn đối với mỗi người, nhưng bạn ơi, biết làm sao khi chúng ta không thể “tắt nắng đi ” và cũng không thể “buộc gió lại”. Bạn có nhớ những lần giận dỗi chuyện cỏn con nhưng rồi làm lành cũng thật đơn giản. Rồi giờ ra chơi chạy thật nhanh vào căng tin, hay là những lần đi học trễ trốn thầy Tùng. Và bạn ơi, người ta thường nói: “thanh xuân giống như một cơn mưa rào dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa thì bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa”. Chỉ một chút nữa thôi, chúng ta đã mang một cái tên mới “cựu học sinh”. Tất cả những kỷ niệm cùng với nhau đã đến lúc chúng ta sắp cất lại để chuẩn bị và đón chờ những điều quan trọng sắp tới trước mắt là kỳ thi THPT QG đang đến rất gần, tôi xin chúc các bạn 12 năm nay sẽ có một kỳ thi đạt kết quả mĩ mãn, chúc các bạn thật nhiều may mắn và thành công trong sự nghiệp tương lai.

Tuy rằng hôm nay phải xa Hồng Đức nhưng những kỷ niệm tươi đẹp về một thời áo trắng cùng với ngôi nhà đầm ấm mang tên Hồng Đức sẽ mãi ghi dấu trong tâm trí của chúng ta theo ta suốt quãng đường còn lại.

Kính thưa thầy cô!

Chúng em xin hứa sẽ tiếp tục học tập, phấn đấu thật tốt, yêu thương thật nhiều, xứng đáng với truyền thống của trường, với niềm tin của thầy cô và cha mẹ trao gửi.

Thầy cô đến khi chúng em gục ngã, thầy cô ra đi khi chúng em chạm đến thành công. Dù chúng em có là ai, làm gì và ở đâu đi chăng nữa thì chúng em vẫn mãi là học trò của thầy cô.

“ Ơn dạy dỗ cao dường hơn núi

Nghĩa thầy cô như nước biển khơi

Công cha mẹ con luôn tạc dạ

Ơn thầy cô con mãi ghi trong lòng”.

Xin gửi đến quý thầy cô, cha mẹ những bó hoa tươi thắm thay lời tri ân chân thành, sâu sắc của chúng em!