Bài tập làm văn lớp 3 tả về quê hương

Đề bài: Em hãy viết đoạn văn ngắn từ 5 đến 7 câu tả về cảnh đẹp quê hương em.

***

Bài văn mẫu tả cảnh đẹp quê hương em lớp 3 hay nhất

Bài văn tả cảnh đẹp của đồng lúa chín quê em.

Quê em là một vùng nông thôn nằm ở ngoại thành của Hà Nội với rất nhiều cảnh quan tuy đơn sơ, giản dị nhưng rất đẹp và lãng mạn. Một trong những nơi em yêu thích và cảm thấy đẹp nhất đó là cánh đồng lúa chín.

Vì quê em ở nông thôn nên bố mẹ em và các bác đều có hoạt động sản xuất chính đó là trồng lúa và thu hoạch thóc. Quê em vào những ngày lúa chín vô cùng đẹp. Cả cánh đồng rộng bát ngát được mặc trên mình bộ áo vàng rực rỡ, những bông lúa chín càng vàng ruộm dưới ánh nắng vàng, vô cùng rực rỡ, tươi đẹp. Khi lúa đã vào mùa thu hoạch, bông lúa đã bắt đầu trĩu bông, mỗi khi có những cơn gió, dù rất nhẹ nhàng nhưng cũng đã làm hương thơm dịu của lúa chín thổi đến khắp mọi nơi, dù ở trong làng nhưng cũng vẫn có thể ngửi thấy. Mùi hương của lúa rất đặc biệt, nó dìu dịu không nồng đậm hương như những loài cây, loài hoa khác nhưng lại mang đến cảm giác rất dễ chịu, thoải mái.

Em thấy ngồi trên bờ đê mà nhìn xuống những thửa ruộng xa xa là đẹp nhất, vì lúc ấy không thể nhìn thấy đâu là điểm kết thúc của sắc vàng kia, những bông lúa thì đung đưa theo những con gió, trông như những cánh tay đang vẫy chào, trông rất đáng yêu. Bên cạnh bờ ruộng là hàng cây xanh cao thẳng tắp, những cây này được trồng thành hàng, bao quanh lấy cánh đồng lúa. Sắc vàng của lúa hòa cùng với sắc xanh của hàng cây trông đẹp như một bức tranh sơn dầu.

Hàng cây cũng là nơi các bác, các cô nghỉ ngơi, ngồi hóng những đợt gió để thổi bay cái nóng nực của hè, tiếp thêm sức lực để có thể tiếp tục thu hoạch lúa. Bên cạnh còn là những chú trâu đang được buộc vào thân cây, những chú trâu chờ cho lúa thu hoạch xong rồi làm nhiệm vụ chở những xe lúa đầy về nhà. Khung cảnh tươi đẹp nơi cánh đồng bát ngát lại thêm không khí lao động sản xuất càng làm cho cảnh sắc của địa phương em trở nên sinh động, giàu sức sống hơn.

Quê hương của em tuy còn nghèo, cũng không có những di tích, những địa điểm tham quan nổi tiếng như những địa phương khác nhưng vẻ đẹp bình dị của cánh đồng bát ngát lúa, khung cảnh yên bình, êm ả nơi làng quê em thì những nơi thành phố nhộn nhịp, đông đúc khó mà có được. Em yêu và rất tự hào về quê hương em, em yêu ở chính cái vẻ đẹp giản dị mà thanh bình ấy.

» Tham khảo thêm: Viết đoạn văn ngắn tả quê hương em

Những bài tập làm văn khác chủ đề cảnh đẹp quê hương

Bài mẫu 1Tả cánh đồng làng em.

Mỗi một chúng ta, ai cũng có quê hương của mình. Quê hương là chùm khế ngọt, là nơi để lại những kỉ niệm đẹp trong cuộc đời. Dẫu có phải đi xa, bao giờ người ta cũng nhớ về quê cha đất tổ.

Em lớn lên ở vùng chiêm trũng, nơi có cánh đồng thẳng cánh cò bay. Và có lẽ cánh đồng lúa quê em luôn có sức hấp dẫn kéo những người đi xa nghĩ về nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Những buổi sáng mùa xuân ra đứng ở đầu làng mà nhìn cánh đồng thì thích thú biết bao! Gió xuân nhẹ thổi, sóng lúa nhấp nhô từng đợt, từng đợt đuổi nhau ra mãi xa. Một đàn cò trắng dang rộng đôi cánh bay qua, nổi bật trên nền trời xanh thẳm. Nhất là những buổi khi bà con nông dân đi làm cỏ, cánh đồng rộn lên bao câu ca tiếng hát. Từng đàn bướm đủ màu sắc sặc sỡ như đùa giỡn với thảm lúa xanh. Vào những mùa lúa chiêm đang chín rộ, nếu ai đứng ở xa nhìn lại sẽ thấy một biển vàng mênh mông. Rải rác khắp cánh đồng là cảnh bà con nông dân đang gặt lúa, nón trắng nhấp nhô trên đồng.

Chiều đến khi gió nồm nhẹ thổi, lúa khẽ lay động rì rào như đang thì thầm tâm sự với nhau. Những buổi chiều thu, làn sương phủ trên cánh đồng, trông xa như một màn khói loãng, trắng nhờ nhờ. Sáng ra, màn sương tan đi để lại những giọt sương long lanh trên lá lúa.

Đến khi mặt trời lên sưởi ấm cánh đồng, những tia nắng rọi vào hạt sương tưởng như muôn vàn hạt ngọc li ti, ánh lên những tia sáng muôn màu, muôn vẻ trông rất đẹp.

Ở xóm em, có những anh chị đi xa, lần nào về thăm quê cũng ra thăm cánh đồng. Họ say sưa nhìn ngắm những con chim sẻ đi kiếm ăn bay là là trên thảm lúa. Thỉnh thoảng, chúng đỗ hẳn xuống rồi lại bay vút lên trời xanh ríu rít gọi nhau.

Em yêu mến cánh đồng làng em, yêu mến quê hương em. Nơi đây, em đã sinh ra và lớn lên. Giờ đây, vùng chiêm trũng này đã có những cậu “trâu sắt” băng băng chạy trên cánh đồng. Điện cao thế bừng sáng xóm làng. Cuộc sống đang đi lên trên con đường hạnh phúc.

Bài mẫu 2Tả cảnh biển Đồ Sơn

Đồ Sơn - địa danh đó đã trở nên quen thuộc với người dân đất cảng. Đó là nơi em sinh ra và lớn lên, nuôi dưỡng em trong vòng tay nhân ái bao la. Mỗi mùa hè, du khách thập phương lại về đây nghỉ ngơi sau những giây phút nóng nực và căng thẳng nơi thành phố ồn ào và náo nhiệt.

Mùa hè đến, Đồ Sơn như vui hơn, đông hơn và sôi động hơn. Biển lại chuyển mình, hò reo trên những lớp sóng trắng xoá. Biển Đồ Sơn vào lúc nào cũng đẹp. Bình minh, mặt trời lấp ló xa xa xõa tóc lấp lánh bốn bề. Mặt biển như dát bạc lung linh, trải ra mênh mông. Gió biển nhẹ tung, những rặng dừa rì rào, tàu dừa đu đưa xào xạc như đón chào những đoàn thuyền đánh cá thảnh thơi cập bến. Những bác chài, da sạm màu nắng gió, tiếng nói sang sảng đang hồ hởi xuống thuyền. Đây cũng là lúc làng chài náo nhiệt và sôi động nhất. Nắng đã sổ lồng, đùa nghịch trên vòm cây, nhảy nhót trong kẽ lá và những bãi biển bắt đầu đông người. Sóng biển không còn lăn tăn mà gầm lên cuồng nhiệt. Sóng ở xa như kẻ cô đơn, lặng lẽ nhưng càng gần bờ, càng gần người, nó lại chồm lên tung bọt trắng xoá. Từng lớp sóng như những đoàn kị mã nối tiếp nhau tiến vào bờ. Bãi cát rực lên trong ánh nắng hè chói chang và những màu sắc sặc sỡ của quần áo. Tiếng em nhỏ tắm biển giòn tan hoà vào tiếng biển rì rào. Được ngập chìm trong làn nước mát lạnh, đùa giỡn với những con sóng tinh nghịch chốc chốc lại chồm qua mặt, thật thích. Nhưng em thích nhất là cùng bạn bè đuổi theo những con còng bé xíu liến láu biến xuống lỗ cát trên bãi biển hay tìm kiếm những con ốc biển thật đẹp đẽ làm kỉ niệm.

Hoàng hôn xuống! Mẹ mặt trời vội vã gọi đàn con nắng trở về. Mặt biển lại hiền hoà và lặng lẽ, lóng lánh những giọt ánh sáng còn sót lại. Mặt trời đỏ lựng xuống biển tìm chốn ngủ. Trăng lên tự lúc nào. Ánh sáng dát vàng trên mặt biển. Em cùng bạn đi dạo trên bãi biển, lắng nghe tiếng sóng biển rì rào, tiếng trở mình thở dài của biển cả khoan khoái trong làn gió mát lạnh đưa hơi thở mặn mòi của biển vào đất liền. Những du khách phương xa, ai cũng thích dạo chơi trên bãi biển về đêm để tận hưởng những giây phút tĩnh lặng và dịu dàng như vậy.

Có lẽ sau này, lớn lên em sẽ đi nhiều nơi có cảnh đẹp nổi tiếng hơn Đồ Sơn quê em nhưng em vẫn gắn bó với biển quê em, yêu biển hơn và tự hào về biển hơn. Em ước ao không bao giờ mình phải sống xa biển quê hương thân yêu của mình.

--------------------------------------------------------------------

Tham khảo tuyển tập văn mẫu tả cảnh đẹp quê hương lớp 3 trong kho tài liệu tập làm văn lớp 3 dành cho học sinh tham khảo, rèn luyện kỹ năng làm văn.

Em sinh ra và lớn lên trong một thành phố sầm uất và náo nhiệt. Nơi đây có rất nhiều những ngôi nhà cao tầng nhìn như người khổng lồ vươn vai chạm tay đến trời xanh. Thành phố có nhừng con đường với những hàng cây xanh làm mát. Hàng ngày, trên từng con phố, người và xe đi lại tấp nập. Tiếng còi xe inh ỏi như hoà điệu với nhịp sống hối hả nơi đây. Thành phố lung linh huyến ảo nhất là về đêm với những chùm đèn sáng rực rỡ, tiếng chuông kêu leng keng, tiếng còi tàu hú.... Đi đạo cùng gia đình bên bờ hồ thật hạnh phúc biết bao...

Quê hương em có cánh đồng thẳng cánh cò bay. Có những bãi dâu xanh và truyền thống trồng dâu nuôi tằm ngàn đời nay. Nằm vắt qua cánh đồng và bãi dâu là con sông quê hương. Con sông Hồng với bao phù sa bồi đắp cho dân làng. Vào mùa nước lên, chúng em thường rủ nhay ra sông bắt cá rất vui và thú vị. Chiều chiều, từng đàn trâu đủng đỉnh nối đuôi nhau trở về, những cậu trâu con tinh nghịch chạy nhảy trên ruộng đồng, thỉnh thoảng lại rúc vào bú ti mẹ trông thật đáng yêu. Cuộc sống ở quê em thật thanh bình, yên ấm.

Nếu ai đã đến với quê ern, một bản làng miễn núi thì hắn không bao giờ quên vẻ đẹp bình dị của nó. Quê em có những ngôi nhà sàn nhỏ nhắn nằm dưới những bóng cây. Các ngôi nhà gần nhau như anh em quấy quần. Xa xa, con suối ngày đêm cháy róc rách tựa gảy đàn. Xung quanh là những quả đối xanh mướt với từng vạt nương vẫy tốt tươi. Đẹp nhất là khi chiều về từng chùm nắng nhạt nhảy nhét trên nương, chảy dài như dát vàng lấp lánh. Lúc đó, mọi người đi làm về nói cười vui vẻ. Mấy đứa trẻ chạy sau lưng mẹ, cái bóng lũn cũn thật đáng yếu.

Quê hương em là một ngôi làng nhỏ, nằm uốn mình bên chân núi thằn lằn. Cuộc sống nơi đây diễn ra rất êm đếm. Con người nơi đây cũng rất bình dị, dường như không có sự bon chen của cuộc sống. Họ sống rất trọng tình nghĩa và tôn trọng lẫn nhau. Khung cảnh quế em tất đẹp. Phía sau lưng làng là dãy núi thằn lằn hay chính là dãy núi với thế Rồng nằm. Dãy núi như một bức trường thành vững chắc, đã che chở cho cuộc sống của con người nơi đây. Dãy nui lại giống như tấm lưng trần của người cha vĩ đại đang che chở cho các con của mình trong cuộc sống. Mỗi khi được về quê chơi là chúng em lại rủ nhau trêo lên dãy núi đó đề chơi. Được trèo lên dãy núi mà như được ngồi trên lưng của bố mỗi khi bố cõng đi chơi vậy.

Quê em là một ngôi làng nhỏ, được bao bọc bởi những cánh đồng bát ngát. Quê em không có núi, không có sông và cũng chẳng có hồ. Làng em có cái tên rất trìu mến “Hiển Lễ". Mọi người trong làng ai cùng tự hào bởi làng em là một làng văn hóa cấp tỉnh với nghề gốm truyền thống. Không có tệ nạn xã hội, cuộc sống của dân làng rất ổn định và lành mạnh. Trong làng còn có ngồi chùa được công nhận di tích lịch sử, có cây đa trăm năm vẫn vững vàng, hiện ngang che chắn bảo vệ cho nhân dân. Với em, đó là một ngôi làng thật tuyệt, nó luôn gắn liên với những câu hát làm say đắm lòng người:

Hỡi cô mặc áo nhung xanh

Có về Hiển Lễ quê anh thì về

Quê anh có gốc cây để

Có ao thả cá, có nghề nặn chum.

“Đường vô xứ Nghệ quanh quanh
Non xanh nước biếc như tranh họa đồ”

Câu ca dao đó nói đến cảnh đẹp của xứ Nghệ và đó cũng chính là quê hương em. Quê em có dòng sông Lam hiền hòa, nước trôi lững lờ. Hai bên bờ sông là những xóm làng trù phú với những bãi ngô xanh mướt. Xa xa là núi Hồng Lĩnh như bức tường thành bảo vệ dân làng. Quê em không có những ngôi nhà khang trang mà chỉ có những ngôi nhà ngói đỏ nằm xem giữa những vườn cây tươi tốt. Tuy cuộc sống còn lam lũ và khó khăn nhưng người dân ở đây đều hiền lành, dễ mến. Vào kỳ nghỉ hè, em rất thích được mẹ đưa đến bờ đê chơi vào buổi chiều vì phong cảnh ở đây rất đẹp. Em yêu quê em và mong được về thăm quê vào mỗi mùa hè.

Nhà em ở Bắc Cạn nhưng Hà Nội là quê hương em - một nơi đô thành tấp nập đông vui, trái tim của cả nước. Mỗi khi được về quê chơi em cảm thấy như mình đang bước vào một thế giới mới mẻ, lạc lồng giữa bao người. Nào là tiếng còi xe bíp bíp inh ỏi từ sáng tinh mơ cho đến đêm vẫn không dứt, nào là đèn điện nhấp nháy sáng trưng hoa cả mắt, nào là những ngôi nhà cao tầng cao ơi là cao, em ngửa cổ lên nhìn mãi không chán, nào là siêu thị, công viên... Ôi! Biết bao là thứ mà em không thể kể hết. Chỉ biết rằng nơi đó là một thế giới khác hoàn toàn so với nơi ở của em hiện tại.

Quê em nằm ở phía Bắc tỉnh Khánh Hòa, nơi có nhiều hải sản và đảo Yến, có nhiều cánh đồng bát ngát lúa thơm. Mời mọi người hãy ghé thăm quê em, thị xã Ninh Hòa với những cánh đồng làng sản xuất lúa một năm ba vụ, nơi phát triển ngành nghề tiểu thủ công mĩ nghệ xuất khẩu. Mọi người hãy dạo chơi ở phố, băng qua chợ Dinh để cảm nhận làn gió mát từ sông thổi vào khu phố chợ. Cảnh phố, cảnh quê hòa hợp như tấm lòng mộc mạc của những nông dân và ngư dân miền biển. Và mọi người hãy dạo chơi ở Dốc Lết, mũi Hòn Khói, nơi cực Đông của Tổ quốc. Bãi tắm ở đây phô triền cát trắng, tiếp giáp với vùng biển xanh mênh mông. Em rất yêu và tự hào về cảnh đẹp của quê em.

Quê hương em đẹp biết bao, nơi đây có đồng lúa chín vàng, những cánh cò trắng là là bay. Các cô bác nông dân chăm chỉ làm việc quanh năm suốt tháng. Những đứa trẻ mục đồng thổi sáo trên lưng trâu. Dòng sông thơ mộng chảy quanh. Em gọi to: Quê hương! Quê hương ơi!. Phải, quê hương, nơi chúng ta sinh ra và lớn lên, đã cho ta tiếng khóc từ khi chào đời. Để cho quê hương giàu đẹp hơn, ta cần phải học tập, rèn luyện thật tốt để xây dựng quê hương.

Em sinh ra và lớn lên ở vùng Tây Nguyên đất đỏ ba dan, đầy nắng và gió. Những quả đồi mọc đầy cỏ dại như hình bát úp nằm nối đuôi nhau tới tận chân trời. Những khu rừng già, rừng thông xanh bạt ngàn như những tấm thảm lớn bao trùm cả một vùng. Những cao nguyên chênh vênh rộng lớn phủ kín cà phê, tiêu, điều, cao su,...tốt tươi, trù phú. Những dòng thác hùng vĩ, nước đổ trắng xóa, náo nhiệt cả một vùng. Còn có những con đường trải nhựa như những dải lụa uốn lượn trên các sườn đồi, sườn núi quanh co, khúc khuỷu. Đặc biệt cái nắng, cái gió ở nơi đây chẳng hiền lành như những nơi khác, chúng lưu lại trên những người dân Tây Nguyên cái màu da rám nắng, khỏe mạnh, làm khô bờ môi, nhuộm đỏ mái tóc dài của các sơn nữ xinh đẹp.

Video liên quan

Bài Viết Liên Quan

Chủ Đề