Em buồn không hiểu vì sao em buồn

Cơ quan chủ quản: HỘI LIÊN LẠC VỚI NGƯỜI VIỆT NAM Ở NƯỚC NGOÀI

Tòa soạn: Tầng 17, Tòa M5, Số 91 Nguyễn Chí Thanh, Đống Đa, Hà Nội

Địa chỉ: Ngõ 8, phố Tăng Bạt Hổ, phường Phạm Đình Hổ, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội

Điện thoại: 04.326.691.87

Email:

Website: //nhipcauquehuong.vn

Hôm nay trời nhẹ lên cao là một câu thơ đặc sắc trong bài thơ Chiều của nhà thơ Xuân Diệu. Thông qua bài thơ này ta có thể thấy được đối với thơ của ông không chỉ có tình yêu mà còn nhiều điều hấp dẫn khác. Đó cũng chính là những nét vu vơ, nhẹ nhàng và vô cùng lãng mạn. Hãy cùng nhau theo dõi để cảm nhận những ý nghĩa sâu sắc của bài thơ này các bạn nhé!

Tặng Nguyễn Khắc Hiếu

Hôm nay, trời nhẹ lên cao, Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn… Lá hồng rơi lặng ngõ thuôn, Sương trinh rơi kín từ nguồn yêu thương. Phất phơ hồn của bông hường, Trong hơi phiêu bạt còn vương máu hồng. Nghe chừng gió nhớ qua sông, E bên lau lách thuyền không vắng bờ.

Bạn đang xem: Tôi buồn k hiểu vì sao tôi buồn

Không gian như có dây tơ, Bước đi sẽ đứt, động hờ sẽ tiêu. Êm êm chiều ngẩn ngơ chiều, Lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn…

Với bài thơ Chiều của Xuân Diệu ta bắt gặp một hình ảnh một điều vu vơ như thế đấy. Đó thoảng đâu đây như xa, như gần, như mênh mang với một khung cảnh có mây trời phiêu lãng và tâm hồn ta cũng lãng mạn và mênh mang ở giữa khung cảnh của chiều tà. Và đó cũng chính là lý do làm thốt lên câu thơ Hôm nay trời nhẹ lên cao/ Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn. Đó là một nỗi buồn nhẹ trôi như không có thật mà lại rất thật, để rồi hình ảnh câu thơ như ngạc nhiên.

Hôm nay trời nhẹ lên cao, Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn…

Người buồn vì những điều vu vơ. Và đến từ chiếc lá, giọt sương, làn hương để làm điệu buồn rất mỏng manh. Và bằng câu thơ mang tính ẩn dụ đã dắt người đọc vào một nỗi buồn vu vơ và mênh mang. Bởi lẽ cũng có những khi ta cũng trong hoàn cảnh ấy. Để rồi nỗi buồn làm lắng đọng cả không gian và hòa vào cả thiên nhiên.

Xem thêm: Tìm Hiểu Cơ Chế Hoạt Động Của Nat [ Network Address Translation Là Gì

Và cũng chính nỗi buồn nhẹ lắm và mong manh như một sợi tơ nên nó mới trở nên quý giá. Bởi những điều dễ mất, dễ tan như vậy đã nhuộm kín cả khung cảnh buổi chiều. Để rồi kết thúc bài thơ là câu an ủi mình “Không sao cả: và đó cũng chính là lý do cái buồn được gọi thành tên và len lỏi khắp không gian. Để ta có thể cảm nhận được, cầm được nhưng cũng chứa đựng đầy sự hư vô đến vô cùng.

bên lau lách thuyền không vắng bờ. Không gian như có dây tơ, Bước đi sẽ đứt động hờ sẽ tiêu. Êm êm chiều ngẩn ngơ chiều, Lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn

Với nghệ thuật cân đối hài hòa giữa hình ảnh ẩn dụ và nhân hóa, Xuân Diệu đã mang dến cho ta một cảm nhận vè nỗi buồn rất đẹp. Đó cũng chính là lý do thơ ca của ông hấp dẫn đến diệu kỳ. Và đây cũng là phong cách thơ mà ông để lại cho thế hệ mai sau.

Hôm nay trời nhẹ lên cao là một câu thơ như tự vấn lòng mình. Đó cũng chính là cái hay và cũng chính là cách thể hiện vô cùng độc đáo của Xuân Diệu. Qua đó ta cảm nhận được một hồn thơ và một phong cách sáng tác thơ đầy ấn tượng. Đồng hành cùng uct.edu.vn để theo dõi những bài viết giá trị nhất nhé các bạn!

Chiều Hôm nay trời nhẹ lên cao, Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn... Lá hồng rơi lặng ngỏ thuôn, Sương trinh rơi kín từ nguồn yêu thương. Phất phơ hồn của bông hường, Trong hơi phiêu bạt còn vương má hồng. Nghe chừng gió ý qua sông, E bên lau lách thuyền không vắng bờ. Không gian như có dây tơ, Bước đi sẽ đứt động hờ sẽ tiêu. Êm êm chiều ngẩn ngơ chiều,

Lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn

Đến với thơ Xuân Diệu, không chỉ là tình yêu mà trong thơ ông còn phảng phất những nét vu vơ, nhẹ nhàng rất lãng mạn mang lại cho người đọc những cảm xúc bâng khuâng. Với bài thơ "Chiều" ta bắt gặp hình ảnh một điều vu vơ như thế đấy, thoảng đâu đây như xa, như gần mênh mang lắm giữa chiều, với mây trời phiêu lãng, tâm hồn ta thả rong chơi chốn vô dịnh để thảng thốt nhận ra" ta buồn không hiểu vì đâu?'' có những nỗi buồn như thế đó, nhẹ lắm trôi đi tưởng chừng như không có thật mà lại rất thật bởi cái hình ảnh câu thơ như hỏi, như ngạc nhiên ấy. Hôm nay trời nhẹ lên cao, Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn... Người buồn từ những điều vu vơ không định hình như thế ở câu thơ đầu, thì đến đây cái nỗi buồn đó đã có hình dạng cụ thể hơn từ trong chiếc lá, trong giọt sương, trong những làn hương đưa để tô đậm nỗi buồn trong chiều dù rất mong manh. Bằng câu thơ mang đầy tính ẩn dụ mà dẫn dắt người đọc vào một nỗi buồn từ chỗ vu vơ thành một nỗi niềm day dứt, buồn mênh mang. Nghe chừng gió ý qua sông, Có khi nào ta ở trong hoàn cảnh như thế, buồn như thể chùng xuống theo chiều, buồn lắng đọng cả không gian, nỗi buồn hòa vào thiên nhiên, hòa vào trời mây những điều mong manh lắm... chỉ nghe ý chừng như thế mà chạnh lòng buồn khôn nguôi. Nỗi buồn nhẹ lắm, mong manh như sợi tơ khiến cho nó trở nên quý giá biết nhường nào bởi những điều dễ mất, dễ tan như thế tỏa lan, nhuộm kín cả chiều đấy chiều ơi! bên lau lách thuyền không vắng bờ. Không gian như có dây tơ, Bước đi sẽ đứt động hờ sẽ tiêu. Êm êm chiều ngẩn ngơ chiều, Lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn Kết thúc bài thơ là lời an ủi mình " lòng không sao cả..." nhủ lòng không sao đấy mà cái buồn cứ khe khẽ gọi tên, nỗi buồn len lỏi trong từng giọt sương, từng ánh nắng, từng vầng mây để rồi đọng lại giữa chiều mênh mang hắt hiu cơn sầu... Bài thơ chiều mang đến cho ta một cảm nhận về nỗi buồn thật đặc biệt, bởi sự lồng ghép tài tình giữa những hình ảnh ẩn dụ, nhân hóa của Xuân Diệu, chính điều đó đã làm cho thơ của ông có một sức hấp dẫn đến kỳ lạ. Đó cũng chính là phong cách thơ Xuân Diệu với những bài thơ để đời mãi mai sau.

Hạnh Ngân

A B C D E F G H I J K L M N O P Q R S T U V W X Y Z #

THƠ NGUYỄN BÍNH, XUÂN DIỆU ... [1990]


Thẻ

Chiều - Xuân DiệuHôm nay trời nhẹ lên cao, Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn... Lá hồng rơi lặng ngỏ thuôn Sương trinh rơi kín từ nguồn yêu thương. Phất phơ hồn của bông hường, Trong hơi phiêu bạt còn vương má hồng. Nghe chừng gió ý qua sông, E bên lau lách thuyền không vắng bờ Không gian như có dây tơ Bước đi sẽ đứt động hờ sẽ tiêu Êm êm chiều ngẩn ngơ chiều 

Lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn. 


Bài viết Tôi Buồn Không Hiểu Vì Sao Tôi Buồn, Bài Thơ: Chiều [Xuân Diệu thuộc chủ đề về Câu Hỏi Quanh Ta đang được rất nhiều bạn quan tâm đúng không nào !! Hôm nay, Hãy cùng //truonggiathien.com.vn/ tìm hiểu Tôi Buồn Không Hiểu Vì Sao Tôi Buồn, Bài Thơ: Chiều [Xuân Diệu trong bài viết hôm nay nha !
Các bạn đang xem chủ đề về : “Tôi Buồn K Hiểu Vì Sao Tôi Buồn, Bài Thơ: Chiều [Xuân Diệu”

Xem thêm:

+Mới nhất 2022 hình tượng văn học là gì

+Mới nhất 2022 Bình Giảng Là Gì – Các Cách Bình Giảng Văn Học

+Mới nhất 2022 Khái Quát Văn Học Dân Gian Là Gì ? một vài Nét Đặc Trưng Của Văn Học Dân Gian

+Mới nhất 2022 Vì Sao Phải Thực Hiện Nếp Sống Văn Hóa Học Đường, Vì Sao Cần Phải Xây Dựng Văn Hóa Học Đường

Phân tích bài thơ “Chiều”

Hôm nay trời nhẹ lên cao là một câu thơ đặc sắc trong bài thơ Chiều của nhà thơ Xuân Diệu. Thông qua bài thơ này ta khả năng thấy được đối với thơ của ông không những có tình yêu mà còn nhiều điều hấp dẫn khác. Đó cũng chính là những nét vu vơ, nhẹ nhàng và vô cùng lãng mạn. Hãy cùng nhau theo dõi để cảm nhận những ý nghĩa sâu sắc của bài thơ này các bạn nha!

Tặng Nguyễn Khắc Hiếu

Hôm nay, trời nhẹ lên cao, Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn… Lá hồng rơi lặng ngõ thuôn, Sương trinh rơi kín từ nguồn yêu thương. Phất phơ hồn của bông hường, Trong hơi phiêu bạt còn vương máu hồng. Nghe chừng gió nhớ qua sông, E bên lau lách thuyền không vắng bờ.

Bạn đang xem: Tôi buồn k hiểu vì sao tôi buồn

Không gian như có dây tơ, Bước đi sẽ đứt, động hờ sẽ tiêu. Êm êm chiều ngẩn ngơ chiều, Lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn…

Với bài thơ Chiều của Xuân Diệu ta bắt gặp một hình ảnh một điều vu vơ như thế đấy. Đó thoảng đâu đây như xa, như gần, như mênh mang với một khung cảnh có mây trời phiêu lãng và tâm hồn ta cũng lãng mạn và mênh mang ở giữa khung cảnh của chiều tà. Và đó cũng chính là lý do làm thốt lên câu thơ Hôm nay trời nhẹ lên cao/ Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn. Đó là một nỗi buồn nhẹ trôi như không có thật mà lại rất thật, để rồi hình ảnh câu thơ như ngạc nhiên.

Hôm nay trời nhẹ lên cao, Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn…

Người buồn vì những điều vu vơ. Và đến từ chiếc lá, giọt sương, làn hương để làm điệu buồn rất mỏng manh. Và bằng câu thơ mang tính ẩn dụ đã dắt người đọc vào một nỗi buồn vu vơ và mênh mang. Bởi lẽ cũng có những khi ta cũng trong hoàn cảnh ấy. Để rồi nỗi buồn làm lắng đọng cả không gian và hòa vào cả thiên nhiên.

Bài Nổi Bật  Bảo Lãnh Tạm ứng Là Gì, Bảo Lãnh Tạm ứng Hợp đồng

Xem thêm: Tìm Hiểu Cơ Chế vận hành Của Nat [ Network Address Translation Là Gì

Và cũng chính nỗi buồn nhẹ lắm và mong manh như một sợi tơ nên nó mới trở nên quý giá. Bởi những điều dễ mất, dễ tan như vậy đã nhuộm kín cả khung cảnh buổi chiều. Để rồi kết thúc bài thơ là câu an ủi mình “Không sao cả: và đó cũng chính là lý do cái buồn được gọi thành tên và len lỏi khắp không gian. Để ta khả năng cảm nhận được, cầm được nhưng cũng chứa đựng đầy sự hư vô đến vô cùng.

bên lau lách thuyền không vắng bờ. Không gian như có dây tơ, Bước đi sẽ đứt động hờ sẽ tiêu. Êm êm chiều ngẩn ngơ chiều, Lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn

Với nghệ thuật cân đối hài hòa giữa hình ảnh ẩn dụ và nhân hóa, Xuân Diệu đã mang dến cho ta một cảm nhận vè nỗi buồn rất đẹp. Đó cũng chính là lý do thơ ca của ông hấp kéo theo diệu kỳ. Và đây cũng là phong cách thơ mà ông để lại cho thế hệ mai sau.

Hôm nay trời nhẹ lên cao là một câu thơ như tự vấn lòng mình. Đó cũng chính là cái hay và cũng chính là phương pháp thể hiện vô cùng độc đáo của Xuân Diệu. Qua đó ta cảm nhận được một hồn thơ và một phong cách sáng tác thơ đầy ấn tượng. Đồng hành cùng uct.edu.vn để theo dõi những bài viết tổng giá trị nhất nha các bạn!

Tiểu sử sự nghiệp Xuân Diệu cực hay

Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu ,quê gốc ở làng Trảo Nha,huyện Can Lộc ,tỉnh Hà Tĩnh nhưng sinh ra và lớn lên tại Bình Định.

Năm 1927,ông theo học ở Quy Nhơn.Sau đó ,ông theo học tú tài ở Thừa Thiên Huế.

Năm 1937,Xuân Diệu học luật ở Hà Nội.

Cuối năm 1940 ,ông làm viên chức ở Mỹ Tho ,Tiền Giang.

Xuân Diệu là thành viên thứ 7 cũng là thành viên cuối cùng của nhóm Tự Lực Văn Đoàn. Một trong những tổ chức văn nghệ sĩ tiêu biểu và nổi tiếng nhất ở miền Bắc thời kỳ bấy giờ. Ông là cây bút chủ đạo trong mục Thơ Mới trên báo Ngày Nay – tờ báo của Tự lực văn đoàn. Bên cạnh sáng tác thơ ca,ông còn tham gia viết báo, phê bình văn học ,dịch sách…

Xuân Diệu

Cuộc đời của Xuân Diệu gắn bó với giấy bút và được mọi người nhận xét là người vô cùng chăm chỉ tỉ mỉ trong công việc. Ông từng nói rằng “Nhà văn tồn tại ở tác phẩm. Không có tác phẩm thì nhà văn ấy coi như đã chết.”.Ông thích lối sống gọn gàng ngăn nắp,chỉn chu.Thời gian trong ngày ông dùng vào việc viết lách cho các tờ báo và cần mẫn sáng tác thơ ca .

Năm 1944, Xuân Diệu tham gia vào phong trào Việt Minh. Trong kháng chiến,ông di tản lên chiến khu Việt Bắc tham gia sổi nổi vào phong trào văn hóa, văn nghệ. Và làm thư ký tòa soạn tạp chí  Văn Nghệ. Hòa Bình lập lại Xuận Diệu về sống và làm việc tại Thủ Đô Hà Nội tới khi qua đời năm 1985.

Ông đã được truy tặng giải thưởng Hồ Chí Minh đợt I về văn học nghệ thuật năm 1996.

Là cây đại thụ trong nền thơ ca Việt Nam,bởi vậy di sản sáng tác của ông để lại vô cùng đồ sộ với hơn 450 bài thơ,truyện ngắn.Ngoài ra còn số lượng lớn những bài bút ký,phê bình văn học ,trường ca,và rất nhiều bài báo…

Một số tác phẩm tiêu biểu của Xuân Diệu

Xem thêm:

+Mới nhất 2022 hình tượng văn học là gì

Bài Nổi Bật  Chu Kì Tế Bào Là Gì, Củng Cố Kiến Thức

+Mới nhất 2022 Bình Giảng Là Gì – Các Cách Bình Giảng Văn Học

+Mới nhất 2022 Khái Quát Văn Học Dân Gian Là Gì ? một vài Nét Đặc Trưng Của Văn Học Dân Gian

+Mới nhất 2022 Vì Sao Phải Thực Hiện Nếp Sống Văn Hóa Học Đường, Vì Sao Cần Phải Xây Dựng Văn Hóa Học Đường

Thơ Xuân Diệu

+ Thơ thơ[46 bài]

+ Gửi hương cho gió[51 bài]

+ Ngôi sao[1954, 41 bài]

+ Hội nghị  non sông[1946]

+ Riêng chung[1960 ,49 bài]

Văn xuôi Xuân Diệu

+ Phấn thông vàng[1939]

+ Trường Ca[1945]

+ Việt Nam nghìn dặm

Tiểu luận phê bình Xuân Diệu

+Thanh niên với quốc dân

+Tiếng thơ

+Ba thi hào dân tộc.

+Hồ Xuân Hương ,bà chúa thơ Nôm.

Phân tích chữ tình trong thơ Xuân Diệu 

Xem thêm:

+Mới nhất 2022 hình tượng văn học là gì

+Mới nhất 2022 Bình Giảng Là Gì – Các Cách Bình Giảng Văn Học

+Mới nhất 2022 Khái Quát Văn Học Dân Gian Là Gì ? một vài Nét Đặc Trưng Của Văn Học Dân Gian

+Mới nhất 2022 Vì Sao Phải Thực Hiện Nếp Sống Văn Hóa Học Đường, Vì Sao Cần Phải Xây Dựng Văn Hóa Học Đường

Không phải tự dưng mà người đời phong cho ông biệt danh “Ông hoàng thơ tình”.Bởi với Xuân Diệu ,ngày nào còn tồn tại trên cõi đời này là còn tha thiết với tình yêu.

Tình yêu đối với Xuân Diệu lúc nào cũng tươi mới ,căng tràn,nồng nàn và da diết. Ông lúc nào cũng sợ tuổi xuân qua đi ,sợ già ,sợ không còn cái sức sống của tuổi trẻ. Để rồi vội vàng ,hấp tấp nắm giữ mọi thứ:

“Tôi muốn tắt nắng đi cho  màu đừng nhạt mất

Tôi muốn buộc gió lại cho hương đừng bay xa”

“Trích bài thơ Vội vàng”

Hay câu thơ:

“Mau với chứ!Vội vàng lên với chứ!

Em em ơi :tình non sắp già rồi!”

Ông muốn sống cuồng nhiệt nhất có thể ,sống hết mình ,yêu hết mình. Ông không muốn mỗi ngày trôi qua trong sự tẻ nhạt và vô vị,muốn làm tất cả để không phải hối hận về sau:

“Thà một chút huy hoàng rồi chợt tối.

Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm”

“Trích bài thơ Giục Gĩa”

Ông là người luôn khao khát yêu và được yêu ,với ông tình yêu luôn vô tận và cũng vô cùng khó hiểu.Tình yêu mang đến cho con người vô vàn những cung bậc cảm xúc:vui,buồn,thương,ghét,nhớ nhung…Ai cũng đi tìm cách để cắt nghĩa tình yêu,Xuân Diệu cũng không phải là ngoại lệ. Ông cũng muốn biết tình yêu là gì?Và rồi ông  nhận ra rằng: Tình yêu ngọt ngào đôi khi đến từ những khoảnh khắc bình yên,giản dị nhất.

“Làm sao cắt nghĩa được tình yêu!

Có khó gì đâu,một buổi chiều

Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt,

Bằng mây nhè nhẹ,gió hiu hiu…”

“Trích bài thơ Vì sao”

Đôi khi ,lại là tiếng lòng nhiều trăn trở đi tìm lý lẽ của tình yêu.Là phút bùi ngùi khi nhận ra rằng tình yêu không phải lúc nào cũng mang đến cho ta hạnh phúc .Sẽ có lúc phải khổ đau vì tình yêu khi nhận ra sự thật cay đắng:

“Yêu là chết ở trong lòng một ít Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu Cho rất nhiều, song nhận chẳng bao nhiêu;

Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết.”

Video liên quan

Chủ Đề