Hãy kể lại cuộc gặp gỡ của em với nhân vật Thánh Gióng

Kể lại cuộc gặp mặt với 1 đối tượng trong truyện truyền thuyết dưới đây đã được Học Điện Tử Cơ Bản biên soạn và tổng hợp nhằm giúp các em học trò có thêm nhiều ý nghĩ hoàn thiện cách làm bài văn kể chuyện lớp 6. Mời các em cùng tham khảo cụ thể. Ngoài ra, để làm phong phú thêm tri thức cho bản thân, các em có thể tham khảo thêm bài văn mẫu Hình dung và kể lại cuộc gặp mặt với 1 đối tượng trong truyện cổ tích nhưng mà em đã học

1. Lược đồ tóm lược gợi ý

2. Dàn bài cụ thể

a. Mở bài:

Giới thiệu về cảnh ngộ của cuộc gặp mặt:

– Kể từ còn bé tôi đã rất thích được nghe mẹ kể những câu chuyện cổ, tích những truyền thuyết xa xưa

– Khi mập lên, mở màn đi học tôi lại càng thêm ưa chuộng môn Văn, đặc thù trong 5 học lớp 6 được học lại những câu chuyện cổ tích thật hay, tôi lại càng thêm ham thích. Tới mức tôi còn nằm mê thấy mình được gặp công chúa Mị Châu ở dưới Thủy cung.

b. Thân bài:

* Không gian:

Gợi ý:

– Cảnh bao quanh là 1 màu xanh rì, các vách tường được kết toàn bằng những loài san hô tuyệt đẹp.

– Những viên minh châu sáng nhấp nhánh được gắn trên tường, trên đá, đặt trên sàn, làm thủy cung trông thật lung linh.

– Phía trên là ánh mặt trời xuyên tầng nước chiếu xuống 1 loại ánh sáng mờ mờ.

* Cuộc gặp mặt:

Gợi ý:

– Tôi lang thang khắp thủy cung, hết nhìn cá lại nhìn tôm, nhìn mực bơi thành đàn, rốt cuộc tôi đi tới 1 cung điện nhìn có vẻ thanh lệ

– Phóng tầm mắt ra xa tôi thấy 1 ngôi đình nghỉ mát, dường như bên trong có người, tôi bước tới gần hơn, hóa ra là 1 cô gái rất xinh xắn.

– Nàng đó mặc 1 bộ xiêm áo nhiều lớp, dài chấm gót chân, lưng thắt 1 sợi thắt lưng bản béo màu xanh nhạt, áo bên trong màu trắng, riêng áo khoác ngoài thì có màu xanh nhạt. Tóc nàng đó vấn cao 1 nửa, bên trên cài 1 cây trâm bạc hình bươm bướm, thêm 1 cây trâm ngọc nạm trân châu, nửa tóc còn lại thì thả dài đến qua lưng.

c. Kết bài:

– Tôi choàng tỉnh sau cơn mộng dài, cuộc gặp mặt với Mị Châu vẫn còn nguyên ký ức, tôi mỉm cười, hóa ra là mộng, 1 giấc mộng thật ý nghĩa.

3. Bài văn mẫu

Đề bài: Em hãy viết bài văn kể lại cuộc gặp mặt với 1 đối tượng trong truyện truyền thuyết.

Gợi ý làm bài:

3.1. Bài văn mẫu số 1

Môn học nhưng mà tôi thích thú nhất là môn Văn vì lúc học Văn, tôi được đọc nhiều câu chuyện cổ tích, truyền thuyết, truyện tiếu lâm thú vị. Nhắc tới truyền thuyết, tôi lại nhớ ra 1 kỉ niệm cực kỳ đặc thù.

Lần đó, tôi mê mải đọc những truyện truyền thuyết và ngủ thiếp đi từ khi nào. Bỗng tôi thấy mình lạc tới 1 xứ sở rất lạ lẫm, bao quanh mây phủ trắng, mùi thơm của các loài hoa tỏa ra ngát hương. Khung cảnh rất giống thiên tào – nơi có các vị thần tiên nhưng mà tôi thường thấy trong các câu chuyện cổ. Tôi còn đang ngờ ngạc thì bỗng 1 tráng sĩ vóc dáng cao béo, lực lưỡng tiến về phía tôi. Tôi vẫn chưa hết ngỡ ngàng thì người ấy đã đứng ngay trước mặt tôi và nở 1 nụ cười gần gũi:

– Chào cháu nhỏ! Cháu từ đâu tới vậy?

Tôi ngắm kĩ thì thấy vị tráng sĩ mặc áo giáp sắt rất giống trong truyền thuyết Thánh Gióng. Tôi phấn kích hỏi:

– Ông có phải là ông Gióng ko ạ?

Tráng sĩ nhìn tôi, mỉm cười đáp:

– Ta đúng là Thánh Gióng đây! Sao cháu lại biết ta?

– Chúng cháu đang học về truyền thuyết Thánh Gióng đó ông ạ! May qua, bữa nay, cháu được gặp ông ở đây. Cháu có thể hỏi ông vài điều nhưng mà cháu đang thắc mắc được ko ạ?

Ông Gióng nhìn tôi mỉm cười:

– Được cháu cứ hỏi đi.

– Ông ơi, tại sao lúc đánh thắng giặc Ân xong, ông ko trở về quê nhà nhưng mà bay lên trời? Hay ông chê quê cháu nghèo, ko bằng xứ thần tiên này?

– Không! Ta muốn được ở cùng họ, mà vì ta là con trưởng của Ngọc Hoàng nên phải trở về thiên tào sau lúc đã xong xuôi sứ mạng.

– Thế ông nhớ thầy u ông ở dưới kia ko?

– Có chứ, thầy u đã từng mang nặng đẻ đau ra ta, ta rất hàm ơn họ. Những tháng ngày ta chưa biết đi, chưa biết nói, họ không phải ghét bỏ ta nhưng mà vẫn mến thương ta. Ta rất muốn có ngày nào ấy trở về báo ơn ân nghĩa của thầy u Cũng chính vì lẽ ấy nhưng mà ta đã nỗ lực đánh tan quân xâm lăng để thầy u ta cũng dân chúng được sống trong tự do, yên bình.

– Ồ, giờ thì cháu hiểu rồi. Ông đã báo ơn công nuôi dưỡng thầy u mình bằng việc đánh đuổi quân xâm lăng.

– Ừ, ấy là 1 trong những cách trình bày lòng hiếu hạnh của con cái đối với thầy u đó cháu ạ!

– Khi cháu còn bé thì phải học tập thật tốt để cho thầy u vui lòng, ấy cũng chính là tỏ lòng hàm ơn thầy u phải ko ông?

– Đúng rồi, cháu ngoan và sáng dạ lắm! Ông chúc cháu học thật giỏi nhé! Thôi hứa hẹn gặp cháu vào lần khác. Ta phải đi gặp Ngọc Hoàng đây.

Trong phút giây, ông Gióng dã mất tích sau đám mây trắng. Vừa khi ấy tôi nghe có tiếng mẹ gọi:

– Lan! Dậy vào giường ngủ đi con!

Tôi bừng tỉnh, hóa ra cuộc gặp mặt với Ông Gióng là 1 giấc mơ. Nhưng giấc mơ đó đã cho tôi biết được nhiều điều hữu ích và khiến tôi nhớ mãi.

3.2. Bài văn mẫu số 2

Trong giấc mơ ngắn ngủi, tôi thấy mình bị lạc giữa 1 khu rừng mập 4 bề cây cao. Tôi lần đường tìm ra bờ suối mong sẽ gặp người nào ấy đi rừng. Phcửa ải tới ngang chiều, tôi mới trông thấy dòng nước mát lúc tay chân và cả người nữa đã rã rời. Vừa vục tay xuống 1 ngụm nước, tôi bỗng giật thót.

Cháu là người nào? Sao lại đến đây? 1 bà lão tóc bạc trắng đang đứng ngay trước mặt tôi.

Thđó tôi kinh hồn mà trông vẻ mặt đôn hậu của bà, tôi ngập dừng :

Dạ! Cháu…cháu…

Cháu đừng sợ!

Dạ! Thế bà là người nào ạ?

Bà là thủy tổ của người Việt cháu ạ!

A! Cháu hiểu rồi! Bà chính là mẹ Âu Cơ.

Cháu vừa mới học xong bài này mà có 1 vài điều cháu chưa hiểu được , tiện đây cháu có thể hỏi bà được ko?

Ừ! Cháu ngoan lắm, nào có điều gì chưa hiểu cháu cứ hỏi đi!

Dạ!Vì sao ngày xưa lúc đưa 5 mươi con lên núi, bà lại lập ngay con trưởng làm vua.

À! Vì cả nước Nam ta bao la lắm, nếu ko có người nào chịu phận sự đứng ra cai quản tổ quốc thì tổ quốc ko có chủ quyền được cháu ạ!

Thế còn số người còn lại, sao bà lại cho mỗi người đi cai quản 1 phương trời?

Có tương tự chúng ta mới vừa giữ giàng, vừa mở mang đất đai bờ cõi. Và nhất là mỗi lúc có việc hệ trọng thì miền ngược, miền xuôi, miền nam, miền bắc là anh em chung của 1 nhà cũng tương thân, tương ái cho nhau.

Dạ cháu cảm ơn bà! Hiện thời thì cháu đã hiểu.

Thôi hiện giờ bà sẽ đưa cháu về nhà, hãy học tập cho tốt để làm những điều bổ ích cho tổ quốc tương lai, cháu nhé!

Toàn! Toàn ơi! Dậy lên giường ngủ đi con!

Tiếng mẹ tôi gọi, tôi tỉnh dậy, ngờ ngạc. Mẹ tôi ra chiều ko hiểu, tôi nhìn mẹ nhoẻn mồm cười. Ở ngoài kia những cơn gió thu vẫn thổi mát mẻ. Những chiếc lá vàng vẫn tung bay nhảy múa.

—–Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp—–

Kể về 1 người bạn thân

232

Kể về người mẹ của em

191

Kể lại chuyến đi thăm di tích lịch sử nhưng mà em ấn tượng nhất

412

Kể về 1 buổi giao lưu sinh nhật nhưng mà em đã tham dự

173

Mượn lời vật dụng, con vật để kể tình cảm của em

201

Kể về hàn huyên của cuốn sách bị quên mất

143

[rule_2_plain] [rule_3_plain]

#Kể #lại #cuộc #gặp #gỡ #với #1 #nhân #vật #trong #truyện #truyền #thuyết

Tưởng tưởng và kể lại cuộc gặp với thánh Gióng

Năm nay tôi học lớp 6 và môn học tôi thích nhất là môn văn vì ở đó tôi được đọc nhiều câu chuyện cổ tích, truyền thuyết, truyện cười vô cùng thú vị. Nhắc đến truyện truyền thuyết tôi lại nhớ ra một lần như thế này…Lần ấy, tôi mải mê đọc những truyện truyền thuyết và đến lúc mệt quá rồi tôi vẫn không chịu đi ngủ. Đến khi vừa đọc đến những dòng chữ cuối cùng của truyện Thánh Gióng thì tôi bỗng thấy mình lạc đến một nơi rất xa lạ, xung quanh mây phủ trắng, một mùi thơm như của các loài hoa tỏa ra ngào ngạt. Khung cảnh rất giống thiên đình, nơi có các vị thần tiên mà tôi thường thấy trong các câu chuyện cổ. Tôi đang ngơ ngác, bỗng trước mắt một tráng sĩ vóc dáng to cao lừng lững tiến về phía tôi. Tôi vô cùng ngạc nhiên vì đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một người to lớn đến như vậy. Tôi vẫn chưa hết ngỡ ngàng thì người đó đã đứng ngay trước mặt tôi và nở một nụ cười thân thiện:– Chào cháu bé. Cháu từ đâu đến vậy?Tôi càng ngạc nhiên hơn khi người đứng trước mặt tôi lúc này chính là ông Gióng, vị anh hùng đã đánh tan lũ giặc Ân tàn bạo. Tôi sung sướng hỏi:– Ông có phải là ông Gióng không ạ.Tráng sĩ nhìn tôi, mỉm cười đáp:– Ta đúng là Thánh Gióng đây! Sao cháu biết ta?– Chúng cháu đang học về truyền thuyết Thánh Gióng đấy ông ạ. May quá hôm nay cháu được gặp ông ở đây, cháu có thể hỏi ông vài điều mà cháu đang thắc mắc được không ạ?Ông Gióng nhìn tôi mỉm cười:– Được cháu bé cứ hỏi đi.– Ông ơi vì sao khi đánh thắng giặc Ân xong ông không trở về quê nhà mà lại bay lên trời? Hay ông chê quê cháu nghèo không bằng xứ thần tiên này?– Không! Ta muốn được ở cùng họ, nhưng vì ta là con trưởng của Ngọc Hoàng nên phải trở về thiên đình sau khi đã hoàn thành sứ mệnh.– Thế ông nhớ cha mẹ ông ở dưới kia không?– Có chứ, họ đã từng mang nặng đẻ đau ra ta, ta rất biết ơn họ, nhất là những ngày tháng ta không biết đi, biết nói, họ vẫn yêu thương mà không hề ghét bỏ ta. Ta rất muốn có ngày nào đó trở về đền ơn đáp nghĩa mẹ cha ta. Cũng chính vì lẽ đó mà ta đã cố gắng đánh tan quân xâm lược để cha mẹ ta được sống trong tự do thanh bình.– Ồ, giờ thì cháu hiểu rồi, ông đã báo đáp công nuôi dưỡng của cha mẹ mình bằng chính sự cố gắng chiến thắng quân xâm lược.– Ừ, đó là một trong những cách thể hiện lòng hiếu thảo của con cái đối với cha mẹ đấy cháu ạ.– Cháu hiểu rồi, có nghĩa là khi cháu còn nhỏ thì phải học tập thật tốt để cho cha mẹ vui lòng, đó cũng chính là tỏ lòng biết ơn cha mẹ phải không ông?

– Đúng rồi, cháu ngoan và thông minh lắm. Ông chúc cháu học thật giỏi nhé! Thôi hẹn cháu lần khác nhé, ta phải vào cung gặp Ngọc Hoàng đây.

Vừa nói, bóng ông Gióng đã khuất dần sau đám mây trắng. Vừa lúc đó tôi nghe có tiếng mẹ gọi:– Lan! Dậy vào giường ngủ đi con.

Tôi bừng tỉnh, hóa ra là một giấc mơ! Nhưng quả thật giấc mơ này đã cho tôi biết được nhiều điều bổ ích. Và đó có thể là một giấc mơ mà tôi nhớ nhất.

Bài 2: Hãy tưởng tượng và kể lại cuộc gặp gỡ với nhân vật Thạch Sanh

Trong cuộc sống của con người, gặp gỡ, giao tiếp chính là sợi dây gắn kết tình cảm giữa con người với con người. Trong cuộc sống hàng ngày, cả trong học tập và những hoạt động thường ngày thì em đã gặp gỡ với rất nhiều người, cũng từ đó là em có thêm nhiều bạn bè thân thiết hơn. Trong tất cả các cuộc gặp gỡ, giao tiếp ấy, có lẽ đặc biệt nhất có lẽ chính là cuộc gặp gỡ với Thạch Sanh, đây không phải là một con người thông thường mà em gặp hàng ngày, Thạch Sanh là một người anh hùng bước ra từ câu chuyện cổ tích. Chính vì vậy mà cuộc gặp gỡ bất ngờ này đã tạo cho em một ấn tượng khó phai.

Sau khi được học câu chuyện cổ tích Thạch Sanh trên lớp và nghe cô giáo giảng bài về nhân vật cổ tích này thì em đã vô cùng ngưỡng mộ, chàng là một hình mẫu anh hùng điển hình, không chỉ là một người nghĩa sĩ sẵn sàng ra tay diệt trừ cái ác, bảo vệ cuộc sống cho dân lành, mà Thạch Sanh còn là một người anh hùng dân tộc trong cuộc chiến chống giặc ngoại xâm. Ngỡ tưởng hình tượng nhân vật Thạch Sanh chỉ là sự hư cấu của các tác giả dân gian, nhằm thể hiện khát vọng về cái thiện, lẽ công bằng và chính nghĩa ở đời. Em luôn nghĩ rằng nếu Thạch Sanh là một con người trần mắt thịt thì nhất định em sẽ tìm gặp, thể hiện sự ngưỡng mộ của em với Thạch Sanh.

Thật ngoài sức tưởng tượng, khi em đang ngồi học bài về nhà, em mang sách ra học bài cũ, em ngồi ngâm nga câu thơ trong sách giáo khoa ngữ văn tập một: “Đàn kêu tích tịch tình tang/ Ai mang công chúa dưới hang trở về”

Vừa ngâm nga những câu thơ, em vừa hình dung, mường tượng ra dáng vẻ của Thạch Sanh khi ngồi ôm đàn và hát lên những lời ca đầy tha thiết ấy, thì bỗng dưng bùm một tiếng, xuất hiện trước mặt em là hình ảnh của một chàng trai cao lớn, khuôn mặt khôi ngô, tuấn tú. Trang phục của người này cũng rất lạ mắt, đó là một bộ quần áo vải giống như trong các bộ phim kiếm hiệp của Trung Quốc vậy, mái tóc của người này cũng rất khác với bình thường, không phải kiểu tóc ngắn giống những người con trai ngày nay vẫn cắt mà mái tóc của người này rất dài, được buộc gọn gàng ở trên đầu.

Bình thường em vốn rất nhát gan, lại vô cùng sợ những câu chuyện ma quái, đột nhiên trong phòng em xuất hiện một người đàn ông lạ mặt, theo lẽ thường em phải hét lên và cầu cứu bố mẹ mới đúng. Nhưng thật kì lạ, sự xuất hiện của người đàn ông này chỉ làm em bất ngờ, bất ngờ đến mức đôi mắt mở lớn tròn xoe, nhìn chằm chằm vào người ấy, miệng thì há to ra trông rất tức cười. Có lẽ cũng vì khuôn mặt của người đàn ông ấy khá là hiền lành, phúc hậu nên em cũng không phản ứng như bình thường. Đang chìm vào sự bất ngờ, những suy nghĩ của mình thì người đàn ông lạ mặt đó đã chủ động đến giới thiệu mình, cũng là cách thức hiệu quả nhất để em trở về từ cõi mộng.

 

Người đàn ông ấy dùng giọng nói trầm ấm, đầy thiết tha mà giới thiệu mình: “Ta là Thạch Sanh, là người đã hát câu hát mà cháu vừa ngâm nga”. Nghe thấy vậy tôi càng thêm bất ngờ, không dám tin vào những điều mình đang chứng kiến là thật nữa, mọi thứ như trong giấc mơ vậy, tại sao một người ở trong chuyện có thể bước ra ngoài như vậy được chứ. Thấy em ngây ngốc như vậy, Thạch Sanh đã đến ngày và véo nhẹ vào má em, miệng thì cười nhẹ đầy hiền lành: “Cháu đã tin ta là thật chưa”. Lúc ấy tôi vẫn chưa thể nói được như bình thường, mà chỉ biết dùng hành động để ra hiệu cho Thạch Sanh biết là mình có nghe và đã tin, tôi gật đầu lia lịa làm Thạch Sanh cũng phải phá lên cười đầy thích thú.

Sau khi đã bình tĩnh lại thì em và Thạch Sanh đã có một cuộc nói chuyện đầy thú vị, em đã rất tò mò và yêu cầu Thạch Sanh kể lại chi tiết hơn các câu chuyện diệt yêu quái, chằn tinh, đại bàng như thế nào. Thạch Sanh đã rất thân thiện và gần gũi khi tiếp xúc với em, dù em là một người xa lạ, và những yêu cầu cũng rất trẻ con nhưng Thạch Sanh đều rất nhiệt tình giải đáp cho em từng vấn đề một. Câu chuyện của Thạch Sanh hấp dẫn hơn nhiều so với đoạn trích trong sách giáo khoa, bởi không chỉ câu chuyện diệt chằn tinh mà quá trình ấy diễn ra như thế nào, Thạch Sanh đã gặp phải những khó khăn gì trong quá trình tiêu diệt cái ác ấy, đều được kể một cách chân thực và vô cùng sinh động.

Qua đó em cũng nhận thấy được việc tiêu diệt chằn tinh, đại bàng của Thạch Sanh vô cùng đáng khen ngợi, đáng cảm phục; nhưng em cũng thấy được sự cố gắng, nỗ lực của Thạch Sanh lớn như thế nào mới có thể tiêu diệt được bọn xấu xa, độc ác ấy. Bởi suy cho cùng, dù Thạch Sanh là thái tử nhà trời được phái xuống, nhưng khi đã đầu thai vào kiếp người thì cũng không còn những phép thần thông nữa, mọi việc giải quyết đều phải dựa vào sức mạnh, ý chí mà niềm tin của chính bản thân chàng. Vì vậy mà tấm gương người tốt việc tốt của Thạch Sanh càng đáng ngưỡng mộ, đáng trân trọng.

Đây là một cuộc gặp gỡ đầy thú vị giữa em và một nhân vật thần kì mà trước đó em cho rằng, người này chỉ có thể xuất hiện trong những câu chuyện cổ tích, trong thế giới của những tưởng tượng. Nhưng, khi em đã được gặp Thạch Sanh thì em hoàn toàn tin tưởng vào sự thần kì ấy. Cũng qua cuộc gặp gỡ bất ngờ này, em cũng đã được lắng nghe rất nhiều những câu chuyện thú vị mà người kể chính là nhân vật em hàng ngưỡng mộ, thần tượng. Cuộc gặp gỡ này vô cùng tuyệt vời, thú vị, là một kỉ niệm mà em không bao giờ quên.