Người trung lập là người như thế nào
Xung quanh ai cũng có khá nhiều mối quan hệ khác nhau như bạn bè, đồng nghiệp, người uống trà đá quán quen, ông anh đánh cờ tướng buổi chiều mát, chú xe ôm công nghệ rảnh rỗi ở quán nước... Và thể nào các anh cũng gặp những người luôn giữ ở vị trí trung lập ở bất cứ vấn đề mang ra thảo luận nào. Vậy cách nhận biết những người này ra sao?
1. Nếu thằng tiếp chuyện với nó là thằng cố chấp: Câu truyện sẽ dài lê thê và thằng cố chấp nó chỉ làm mỗi 1 việc... Thuyết phục thằng trung lập tìm ra vấn đề nào đúng, vấn đề nào sai rõ ràng. Thằng trung lập thì vẫn tiếp chuyện đầy đủ sau tìm ra điểm đúng sai cả 2 bên... Cứ thế tới khi thằng nào hết kiên nhẫn thì trả dép bố về... 2. Nếu thằng tiếp chuyện là thằng bình thường: Câu truyện lần này thì ngắn tũn vì thằng nêu lên vấn đề nó đệch tìm được đồng minh hay nói cách khác là không cùng quan điểm. Mấy thằng trung lập nó sẽ chả cùng quan điểm với 1 ai hết 1 mình nó 1 quan điểm không đúng không sai... (Ai, người nào đó kể lại 1 câu chuyện gì thì cũng đều có định hướng mình là người đúng... Tính cả tôi khi viết thread này )
Ngoài ra những người hâm mộ tôi bao gồm: @Thuytien3009 , @masterp0 , @covy123 , @Trà Sữa Trân Châu thì xếp hàng ở dưới tí tôi ký tặng sau nhé!
(aFamily)- Chúng ta nên cám ơn vì những độc giả trên diễn đàn này đã đem đến cho chúng ta góc nhìn muôn mặt cuộc sống.
“ Cứ tưởng 24 tuổi, chuẩn bị lấy chồng rồi. Còn đang lăn tăn không biết lựa chọn ai và hàng ngày vẫn đọc các bài chia sẻ cho câu chuyện của mình để tìm được ông chồng chuẩn không cần chỉnh. Không ngờ cái câu chuyện ngỡ rất bình thường của mình mà lại đẩy diễn đàn đến mức cao trào đến vậy. Người ta liên tưởng đến cả thị trường vàng và usd đang nóng như than trong lò và đem câu chuyện của mình ra so sánh cân bằng. Đang cao trào thế này, không biết mình nói ra hồi kết của tác phẩm có làm mọi người mất hứng không? Nhưng kệ, nói ra còn hơn. Các anh chị ạ, cuối cùng thì người em chọn không phải là Tuấn cũng chẳng phải là Trung. Kẻ đã chiếm được Mai Chi không ai khác chính là kết quả gọi đi du học toàn phần ngành Chi đăng ký của một trường đại học danh giá bên Hà Lan. Chi không ngờ, hồ sơ apply của mình lại được hồi âm mỹ mãn đến vậy. Trước khi nộp hồ sơ, Chi đã quyết định, nếu được nhận sẽ đi du học. Còn không được, lấy chồng. Bây giờ Chi đã toại nguyện với mong ước du học của mình. Chi đã chủ động chia tay và nói chuyện với hai người đàn ông. Tuấn và Trung dù rất tiếc nuối, buồn phiền nhưng cuối cùng cũng động viên Chi lên đường sang nước bạn học tốt. Vậy là Chi xin bố mẹ gác chuyện lấy chồng lại. Chi chuẩn bị lên đường rồi. Gửi lời chào, lời chúc tốt đẹp nhất tới tất cả mọi người đã ở bên Chi thời gian qua. Thân ái MAI CHI
------------------------------------------------------------------------------ “ Xin chào đại gia đình các anh chị độc giả mục tâm sự Afamily.vn Tôi xin phép được làm một nhà viết kịch bản đóng thế, để được stop câu chuyện “Gái thành phố có nên lấy trai tỉnh lẻ” bằng một cái kết tuy không được hoàn hảo như trên, hơi buồn một chút nhưng không đến nỗi thất vọng, cay cú, ăn thua. Không có bên nào giành thắng lợi. Mọi thứ kết thúc trong dĩ hòa vi quý. …….. Những ngày qua, độc giả của mục tâm sự trên Afamily là ai? Là tất cả chúng ta, những con người tâm huyết, có cùng một mụch đích tốt đẹp là học hỏi. Chúng ta có mạng internet, chúng ta lướt web, chúng ta đọc tin, chúng ta tiếp nhận thông tin, tiếp nhận mọi mặt của cuộc sống. Chúng ta đọc tâm sự và chia sẻ chính là để chúng ta hoàn thiện cách sống, cách xử thế, cách làm người. Một khía cạnh không thể thiếu để làm nên một cá thể trong xã hội loài người. Chúng ta là ai? Chúng ta là những người Việt Nam, máu đỏ da vàng? Là con dân của một nước hơn tám mươi triệu dân.Hà Nội là thủ đô của nước ta, của mỗi con người chúng ta. Chúng ta lớn lên từ đâu? Từ bất kỳ mảnh đất nào trên đất nước Việt Nam này. Chúng ta làm gì có ai là người thành phố, người nhà quê chứ. Nếu có thì mọi người thử nghĩ xem “nếu không có người nhà quê, tại sao lại phân biệt được thành phố và ngược lại”.
Vậy nên chúngta không nên tranh cãi, ăn thua,chê bai lẫn nhau. Tác giả Mai Chi đưa ra câu chuyện của mình. Chị ấy là con người, chị ấy có quyền đưa ra quan điểm của chị ấy. Chúng ta cũng vậy, ai cũng có chính kiến của riêng mình, ai cũng muốn thổ lộ. Trước tiên, chúng ta hãy hoan nghênh tất cả mọi người đã dám đưa ra ý kiến của bản thân. Đó là một lần chúng ta sống thực tế với chính mình. Dám nói, dám chịu, dám bộc lộ. Còn quan điểm đúng hay sai? Chúng ta hãy đừng xét nét vội, bởi nếu như thế chúng ta sẽ rơi vào “chủ quan duy ý chí”. Triết học đã bảo chúng ta phải nhìn nhận sự vật, hiện tượng một cách khách quan nhất. Ở đây, quan điểm cũng vậy, chúng ta phải có cái nhìn đa chiều, nhiều góc cạnh. Chúng ta hãy phân tích, góp ý, bày tỏ nhẹ nhàng chứ không nên đao to búa lớn. Người này không chịu người kia chỉ khiến mọi chuyện thêm rườm rà, phức tạp. Tôi theo dõi câu chuyện này cũng mới gần đây nhưng tôi không đứng về phe nào cả. Bởi tôi thấy làm một người trung lập dễ dàng hơn rất nhiều. Tuy nhiên các bạn đừng nghĩ tôi ba phải. Có rất nhiều chia sẻ hay, có nhiều quan điểm phũ phàng song lại là cái đáng cho là tiêu điểm. Đâu phải tác giả nói ra cái không hay mà họ là người không tốt? Có thể họ chỉ là những người mang trách nhiệm ghi chép, tường thuật lại một cách nghĩ của một người nào đó mà họ từng chứng kiến, từng nghe được. Trong một xã hội, có biết bao con người, bao nhiêu tính cách, bao cách suy nghĩ. Đâu phải tự nhiên chúng ta biết được tất cả suy nghĩ của mọi người. Chúng ta phải tự hào với cái diễn đàn này đã đem đến cho ta sự phong phú về số lượng bài, góc nhìn muôn mặt cuộc sống. Chúng ta chưa chia sẻ được nhiều đã vội vàng lao vào ăn thua với nhau. Tinh thần đoàn kết của chúng ta tệ đến mức thế sao. Chưa đâu các bạn nhỉ? Tôi tin là chưa đến mức ấy. Nếu có thể, tôi chỉ có một lời mong muốn gửi đến tất cả mọi người. Đó là chúng ta hãy xí xóa hết mọi thứ vừa qua. Ai quá lời thì mọi người hãy bỏ qua. Ai còn bực tức thì coi như đã nhận được lời xin lỗi. Ai chưa thoả mãn hãy đọc bài của tôi để được vừa lòng. Ai còn khó tính, thấy như thế vẫn là chưa được thì hãy comment cho bài viết của tôi thật nhiều để xả hết bực dọc trong người. Tất cả những lời nói ở trên của tôi có thể rất rối rắm, song mọi người có thể bớt chút thời gian để đọc,để thấy được sự chân thành mà tôi gửi gắm trong câu chữ. Sự chân thành để khôi phục tinh thần tập thể, để diễn đàn này mạnh mẽ và phát triển. Xin lỗi bạn Mai Chi vì cái đoạn kết ảo của tôi, bạn đừng buồn nếu tôi mong muốn chủ đề này kết thúc ở đây. Tôi nghĩ nên dừng mọi cuộc tranh luận từ lúc này. Chúng ta hãy để cái tôi thấp hơn cái ta đi nào. Mọi người hãy vỗ tay ủng hộ, hãy cười vui vẻ lên nào. Hãy chuẩn bị chia sẻ cho chủ đề mới nhé! Chào thân ái!
|