Nhóm giao điểm là ai

TRẦN CHUNG NGỌC :TỪ “GIAO ĐIỂM” ĐẾN CHỈ ĐIỂM

Hoàng Thái Du

Trong bài “ Nhân quyền ! Của ai & cho ai” [ //giaodiem. com/doithoai/ nhanquyen2. htm ], Trần Chung Ngọc, đã tự giới thiệu mình cũng chống cộng như ai, khi ông viết : [ Ông Nguyễn Văn Thiệu có một câu nói để đời : “Đừng tin những gì cộng sản nói, mà hãy nhìn kỹ những gì cộng sản làm”. Câu này ngày nay vẫn còn có thể áp dụng được, nhưng theo một nghĩa khác và không chỉ dành riêng cho cộng sản]. Đọc những bài báo chống Thiên Chúa giáo, chống nước Mỹ của Trần Chung Ngọc in trên //www.giaodiem. com [ một website chuyên bôi nhọ đạo Chúa, bôi nhọ nước Mỹ và bôi nhọ những nhà đấu tranh cho dân chủ tự do quốc nội], chúng ta còn có thể chép ra nhiều câu chống cộng lừng danh khác của Trần Chung Ngọc.

Nay đột nhiên trên báo Nhân Dân ngày 28-03-2006 [ cơ quan ngôn luận của đảng cộng sản Việt Nam- ĐCSVN], có in bài : [ “Đa nguyên, đa đảng” có phải là chiếc đũa thần để chấn hưng và phát triển đất nước] của nhà lý luận loa phường, lưỡi gỗ Nguyễn Hòa, đã dùng bài báo : [Đôi điều nhận xét & góp ý xung quanh : “Bản dự thảo báo cáo chính trị đại hội X”] của Trần Chung Ngọc [ //giaodiem. com/mluc/ mluc I06/306 daihoiX-tcn. htm ] làm điểm tựa, làm linh hồn, làm cơ sở cho bài chống, chửi, đập những kẻ nào “lợi dụng góp ý” để chê bai, để phê phán đảng, để đòi đa nguyên đa đảng, đòi tự do dân chủ trong một chế độ độc đảng, độc tài của ông Hòa, thì thiên hạ kinh ngạc hỏi nhau : việt cộng nằm vùng Trần Chung Ngọc đã ra công khai, hay đây chỉ là “đơn xin yêu đảng” của một tên cơ hội chính trị về chiều !

Du tôi [ H.T.D.] đọc bài viết trên của Trần Chung Ngọc, mới biết ông này vừa liều mạng nhảy phốc ra từ xó tối Giao Điểm, nhảy lên con ngựa gày còm ốm đói có tên là “lý luận”, cầm ngọn giáo “sát Thiên Chúa giáo”, từ hải ngoại, phi ngựa qua sa mạc Internet, đóng vai trò Don Quichotte, xin làm người lính cuối cùng liều chết bảo vệ ĐCSVN, chống lại bọn đòi tự do dân chủ, chống lại kẻ nào dám đụng đến một lông chân của đảng yêu quý [ của ông] !

Bài viết này của Du tôi, có mấy tiểu mục sau : 1- Trần Chung Ngọc – kẻ “Giao Điểm” ăn cháo đá bát 2- Trần chung Ngọc – người bảo vệ cộng sản đến cùng 3- Trần Chung Ngọc – phê bình kiểu xiên xẹo, xuyên tạc, dối trá

4- Trần Chung Ngọc – kẻ chỉ điểm

Chúng tôi xin bắt đầu phần thứ nhất :

Trần Chung Ngọc
1- Trần Chung Ngọc – kẻ ăn cháo đá bát :

Trong bài viết vừa dẫn, Trần Chung Ngọc tự vẽ chân dung mình, bằng cách khái quát về hình ảnh người thầy trong nghề dạy học ở Mỹ như sau : “ Trong các nước tân tiến ở Âu Mỹ, nghề dạy học phần lớn cũng giống như mọi nghề khác, người thầy làm hết bổn phận dạy ở học đường là xong, không còn ràng buộc tinh thần với học trò. Sau giờ dạy, ông thầy có thể la cà nơi tửu quán, ăn chơi đàng ******* v.v…mà không ai có quyền nói gì về đời tư của mình. Ông thầy, về đạo đức xã hội, không có bổn phận phải làm gương cho học trò.”

Có thực, trong nền giáo dục của các nước Âu Mỹ, về đạo đức xã hội : “Ông thầy, về đạo đức xã hội, không có bổn phận phải làm gương cho học trò”, “Sau giờ dạy, ông thầy có thể la cà nơi tửu quán, ăn chơi đàng ******* v.v…mà không ai có quyền nói gì về đời tư của mình” như Trần Chung Ngọc viết một cách bôi bác và sai sự thật như trên hay không ?

Du tôi [ H.T.D.] vốn có rất nhiều bạn bè là các giáo sư dạy học trong các đại học Âu Mỹ, lại có thời gian đến nghiên cứu, tham quan, thực tập ở nhiều trường đại học Hoa Kỳ, chưa từng thấy, từng biết, từng nghe về nghề làm thầy bên Âu Mỹ lại bệ rạc, vô đạo đức “ăn chơi đàng *******”, “không phải làm gương cho học trò” như Trần Chung Ngọc viết bậy bạ như trên về nền giáo dục và người thầy bên Âu Mỹ !

Có lẽ, thời sinh viên sang Mỹ du học, Trần Chung Ngọc xui xẻo hay sao lại học phải mấy ông thầy cà chớn vô đạo đức, chuyên “ăn chơi đàng *******” và “không bao giờ làm gương cho học trò” như ông ta viết chăng ? Do đó, khi dạy vật lý tại đại học khoa học Sài Gòn, hay dạy tại đại học Wisconsin bên Hoa Kỳ, có thể giáo sư Trần Chung Ngọc đã sống y như ông viết, nghĩa là đúng như một giáo sư bên Âu Mỹ mà ông vừa định nghĩa, nghĩa là cũng vô đạo đức “ăn chơi đàng *******”, “không bao giờ làm gương cho học trò” chăng ?

Có thể, trong nền giáo dục của thế giới Âu Mỹ, chỉ có mình “giáo sư” Trần Chung Ngọc là sau giờ dạy học, mặc sức vào cao lâu tửu quán “ăn chơi đàng *******”, tuyệt nhiên không bao giờ “có bổn phận làm gương cho học trò” mà thôi ! Nhưng khi ông Ngọc lấy cái sự vô đạo đức của mình làm nguyên mẫu cho nền giáo dục Âu Mỹ, suy bụng ta ra bụng người, khái quát rằng nền giáo dục và ông thầy dạy của các xứ Âu Mỹ là vô đạo đức, là không có thầy bà nào làm gương tốt cho học trò, thì quả tình ông này đã bôi nhọ nước Mỹ, bôi nhọ cả châu Âu vậy ?

Cứ xem việc làm của Trần Chung Ngọc trên Giao Điểm, mười mấy năm nay đã dùng hết sức, huy động hết khả năng chửi bới tục tĩu để chửi bới đạo Khi Tô và nền văn minh Thiên Chúa giáo, chửi bới mạt sát những người đòi tự do dân chủ trong nước đang cùng cả nhân loại giải trừ cộng sản, lấy hàng tấn chất dơ [bẩn] tích tụ trong tâm hồn và thể xác ông Ngọc ra mà bôi bẩn lên gương mặt của nước Mỹ, “kẻ’ đã nuôi dạy và che chở, cưu mang ông suốt 50 năm qua, thì đủ biết ông Ngọc này bản chất là kẻ chẳng ra hồn người. Nước Mỹ, hai đận cưu mang và nuôi dưỡng, hàm ơn cho ông, khác nào cha mẹ Trần Chung Ngọc; nay ông chửi cha mẹ mình hết lời thì phỏng ông còn là con người nổi không, chứ chưa nói ông còn là giáo sư giáo siết, mặc dù chỉ là thứ giáo sư “ăn chơi đàng *******”, vô đạo đức “ không bao giờ làm gương tốt cho học trò” mà thôi !

Xin xem lời của bạn Lê Hoàng [ Hoa Kỳ] viết về Trần Chung Ngọc trên website : //www.vietland. net ngày 01-04-2006 [ //haokan. bounceme. net/dmirror/ http/s152542055. onlinehome. us/xoops2/ modules/news/ article..php? storyid=498 ] như sau : “ Tôi không thèm có ý kiến về bài viết của Nguyễn Hòa vì tôi cho rằng anh cũng chỉ là một loại tay sai hạng bét của cộng sản. Về ông Trần Chung Ngọc, khi ông Trần Chung Ngọc nói rằng tại Hoa Kỳ chỉ có “dân chủ bát nháo”, tôi cho rằng ông đã miệt thị chính ông. Hai tuần trước ngày 30 tháng 4 năm 1975 trong khi các giáo sư khác cùng ban ở Đại Học Khoa Học Sài Gòn như N. C. T, N. H.,…vẫn bình tĩnh đến lớp giảng dạy thì ông đã chạy theo đoàn người di tản qua Mỹ không nói một lời cùng sinh viên. Nước Mỹ đã dạy dỗ ông, cho ông bằng cấp [ từ đại học Wisconsin] để ông có thể kiếm một chân giảng sư môn cơ học ở đại học Vạn Hạnh, và ĐHKH Sài Gòn; sau đó ông chạy nạn cộng sản, nước Mỹ lại cưu mang ông hơn ba mươi năm, còn ông thì tiếp tục viết bài mạt sát nước Mỹ. Khi viết bài, ông luôn luôn xưng danh là Phật giáo vì ông không biết nhiều về Phật giáo.G.S. Phật học Dương Ngọc Dũng ở Việt Nam đã chỉ ra những cái sai của ông Ngọc trong tác phẩm “ Nói với nhóm Giao Điểm”. Con người như ông Ngọc là kẻ ăn cháo đá bát và hoàn toàn không có lòng tự trọng, nếu có thì ông nên về sống ở Việt Nam…”.
2- Trần Chung Ngọc – người bảo vệ cộng sản đến cùng : “ Chủ nghĩa Marx quá tốt đẹp !”

Cứ xem bài của Nguyễn Hòa in trên báo Nhân Dân, nhà lý luận loa phường lưỡi gỗ số 2 này của đảng cộng sản Việt Nam [ĐCSVN] trong bài bảo vệ ĐCSVN, phản kích lại các nhà đấu tranh cho tự do dân chủ trong và ngoài nước mà chúng tôi đã phê bình [ in trên các web hải ngoại], đã phải trích dẫn bài viết đã dẫn trên của Trần Chung Ngọc làm cơ sở, làm linh hồn, với số câu chữ trích dẫn bằng hơn một nửa bài viết của chính Nguyễn Hòa, thì đủ biết ông Ngọc đang là cái phao cứu nạn của ĐCSVN về mặt lý luận vậy. Chúng ta thử xem “cái phao cứu nạn Trần Chung Ngọc” ra sức cứu vớt “lý luận” đang chết đuối của ĐCSVN là cái phao lành hay là cái phao tã, cái phao lủng vá víu chằng đụp ?

Sau khi nghị quyết 1481 của Quốc Hội châu Âu [ 25-01-2006] với đa số phiếu thuận [ gần như tuyệt đối 99/42] đã lên án chủ nghĩa cộng sản và các nước cộng sản phạm tội ác chống nhân loại; thì Trần Chung Ngọc, một người được Pháp, Mỹ nuôi nấng, đào tạo từ nhỏ, được học bồng của cố tổng thống công giáo Ngô Đình Diệm sang Hoa Kỳ du học, được chế độ đệ nhị cộng hòa và cố tổng thống công giáo Nguyễn Văn Thiệu tin dùng, đã dùng hơi tàn sức kiệt của cả một đời “ăn cơm quốc gia” để “thờ ma cộng sản”, để chống công giáo, chống Pháp, chống Mỹ, chống Ngô Đình Diệm, Nguyễn Văn Thiệu, nay một mình một ngựa toan làm Trương Phi đứng thét gầm trên cầu “Trường Bản – cộng sản” mà cứu ĐCSVN đang trong quá trình giãy chết, thì thử hỏi trên đời này còn có ai vong ơn bội nghĩa, vô liêm sỉ như Trần Chung Ngọc hay không ?

Trong bài “góp ý” với DCSVN, Trần Chung Ngọc, có lẽ là người Việt Nam cuối cùng còn ca ngợi cộng sản đến không biết ngượng, còn bảo hoàng hơn vua [điều mà đám “trí thức” tôi đòi của ĐCSVN như Trần Thanh Đạm, Mai Quốc Liên, Trần Đình Sử…trong nước cũng không đủ dũng cảm để viết], khi ông Ngọc ca tụng chủ nghĩa cộng sản là tuyệt vời như sau : “ Nhưng thực ra chỉ có những người hoặc chế độ thi hành sai lầm chủ nghĩa Marx sụp đổ chứ chủ nghĩa Marx đâu có sụp đổ”…..” Chủ nghĩa đó quá tốt đẹp rồi so với những chủ nghĩa tư bản hay thần quyền tôn giáo mà trong lịch sử chứa đầy những chiến tranh và những bất công xã hội”

Trần Chung Ngọc là người cuối cùng [ yêu cộng sản hơn cả Nông Đức Mạnh], gần giữa năm 2006 rồi mà vẫn còn khen ngợi “Chủ nghĩa Marx quá tốt đẹp”, thì sao khi cái chủ nghĩa này nó chiếm miền Bắc Việt Nam năm 1954, ông Ngọc không ở lại miền Bắc mà hưởng, lại chen nhau bẹp ruột, thục mạng chạy xuống Hải Phòng, chen nhau bẹp ruột lần nữa, mới lên được tàu há mồn của Tây mà di cư vào Nam theo tư bản đế quốc ?

Trần Chung Ngọc ca ngợi “ Chủ nghĩa Marx quá tốt đẹp” sao tháng tư năm 1975, trước ngày 30-4-1975 cả tuần lễ, ông Ngọc đã phải đút lót để chạy thục mạng vào Tân Sơn Nhất, chen nhau bẹp ruột lần thứ ba mới lên được máy bay Mỹ mà xanh mặt chạy trốn quân cộng sản đang bao vây Sài Gòn, không ở lại mà hưởng thiên đường của Marx “Qúa tốt đẹp” ?

Trần Chung Ngọc đã viết trên Giao Điểm 2-2006 chửi lại cả Quốc Hội chung châu Âu là ngu ngốc, láo lếu khi dám biểu quyết thông qua nghị quyết 1481 lên án cộng sản phạm tội ác chống nhân loại. Trong bài góp ý với “ĐCSVN quá tốt đẹp” của mình, Trần Chung Ngọc tiếp tục ca ngợi chủ nghĩa cộng sản là thuốc thánh chữa bệnh cho nhân loại [ thực chất nó là thuốc độc, hơn cả lá ngón, nhân ngôn !], như sau : [ Đến đây, tôi muốn nhắc lại vài điều tôi đã viết trước đây trong bài về ghị quyết 1481 của Quốc Hội châu Âu : “Chủ nghĩa Marx, hay biến thể thành Marx-Lenin, chẳng qua chỉ là một toa thuốc chữa vài căn bệnh thời đại : bệnh nghiện thuốc phiện Thiên Chúa giáo của châu Âu, bệnh tư bản bóc lột giai cấp vô sản và bệnh thực dân bóc lột trà đạp [ T.C.N. viết sai chính tả : “chà đạp” viết thành : “trà đạp”- chú của H.T.D.] những nước nhược tiểu. Nhờ có cộng sản nên căn bệnh nghiện thuốc phiện tôn giáo đã đỡ đi nhiều, cứ nhìn vào tình trạng tôn giáo châu Âu ngày nay thì biết; bệnh tư bản bóc lột đã làm cho các nước tư bản Âu Mỹ kịp thời thay đổi, thành lập các nghiệp đoản để tranh đấu cho quyền lợi của giai cấp công nhân, do đó tránh được những cuộc cách mạng nội bộ; và bệnh thực dân đã cáo chung. Riêng ở Việt Nam, cộng sản đã vĩnh viễn chôn vùi chế độ thực dân”].

Trần Chung Ngọc ca ngợi chủ nghĩa Marx là thuốc thánh chữa bệnh cho nhân loại thế kỷ thứ XX thì có lẽ ông này không biết chữ, không đọc sách, hà cớ gì dám vỗ ngực xưng giáo sư ? Chủ nghĩa Marx đã chữa bệnh cho nhân dân Liên Xô với toa thuốc độc nhân ngôn Stalin, chữa bệnh cho nhân dân Trung Hoa với hàng tấn lá ngón chết người Mao Trạch Đông, chữa bệnh cho Cămphuchia với thuốc thánh thạch tín, chữa bệnh cho Việt Nam với thuốc chuột Hồ Chí Minh, chữa bệnh cho Bắc Triều Tiên với thuốc thịt cá nóc và gan cóc tía Kim Nhật Thành làm ít nhất vài trăm triệu người đã bị giết oan, hàng tỉ người bị đau khổ, tù đầy !

Riêng trong bài “GÓP Ý” ca ngợi ĐCSVN này của Trần Chung Ngọc, nếu trích hết những lời ca ngợi, bệnh vực Đảng của ông Ngọc, có lẽ phải kéo dài ra cả chục trang khổ giấy A 4, có thể làm rác tai, mỏi mắt bạn đọc, nên chúng tôi không tiện trích ra.
3- Trần Chung Ngọc – phê bình kiểu xiên xẹo, xuyên tạc, dối trá

Trong các bài viết của mình, để khoe khoang ta đây giỏi lắm, khoa học lắm, tiếng tây tiếng u tài lắm, nên Trần Chung Ngọc thường trích dẫn có khi hơn một nửa bài viết, chua luôn tiếng Anh vào tràng giang đại hải cho nó có vẻ ta đây trung thực lắm.

Du tôi [ H.T.D.] xin vạch mặt trò xiên xẹo, xuyên tạc, dối trá của ông vua bịp Trần Chung Ngọc này trước bạn đọc chỉ trong bài “Góp ý” này của ông ta.

Trong bài “GÓP Ý” nịnh đảng hơn cả Nguyễn Đức Bình, nịnh đảng hơn cả Nguyễn Hòa, Trần Chung Ngọc khẳng định các bài viết góp ý cùng phe với ông Ngọc, tức là phe nịnh đảng, phe góp ý để đảng mạnh lên mà độc quyền lãnh đạo đất nước mãi mãi là phe tốt, phe chính, phe hay : “ một phe có những ý kiến xây dựng đứng đắn, nghiêm chỉnh của Nguyễn Trung, Nguyễn Lân Dũng…Nguyễn Đức Bình…là những góp ý có tính chất xây dựng bắt nguồn từ lòng yêu nước, yêu dân tộc…”.

Trần chung Ngọc lên án những ai “góp ý” mà dám chê, dám phê bình Đảng yêu quý của ông Ngọc là :” Không mấy quan tâm đến việc góp ý, mà chủ yếu là kể tội và chống đối, viết lạc đề, bỏ qua hay chỉ phớt qua những hiện thực xã hội từ năm 1975 đến nay”…” Tôi rất thất vọng khi đọc những bài góp ý của phe thứ hai, điển hình là của Đặng Văn Việt, Hoàng Tiến, và nhất là của Trần Mạnh Hảo…”

Tiếp theo, Trần Chung Ngọc dành hơn chục trang để “đập” thẳng cánh Đặng Văn Việt và dùng bút làm vũ khí đảng vừa trao cho để ông đập “chết tươi” tên phản động Trần Mạnh Hảo, kẻ mà ông Ngọc cho là biểu hiện của phe gian tà, phản quốc, ngược với phe chính thống yêu nước, thương dân như Nguyễn Đức Bình.

Xin quý vị thử xem cái lối trích dẫn và lối bình luận xiên xẹo, gian dối cực kỳ của ông bồi bút cho đảng là Trần Chung Ngọc, đã tự ông vạch mặt ông là bịp bợm; như sau khi ông ra đòn bút “phê bình” cụ Đặng Văn Việt; xin xem ông Ngọc viết rồi trích dẫn cụ Việt : “ Chúng ta hãy đọc một đoạn khác của cụ Việt : “ Chủ nghĩa Marx nêu tiêu chí đấu tranh giai cấp là một yếu tố để chống sự bất công xã hội, đem lại công bằng văn minh, đưa đến một xã hội lý tưởng tốt đẹp, nhưng một số lãnh tụ, một số nhà lý luận quá khích , giáo điều, nêu lên thành “sợi chỉ đỏ xuyên suốt” thúc đẩy xã hội tiến lên, làm cho giữa cái thiện và cái ác, người theo chủ nghĩa cộng sản luôn được khuyến khích tới các ác, trái với các đạo khác trên thế giới luôn giáo dục con người lòng từ bi, bác ái, tương thân, tương ái, hạn chế sự độc ác của loài người với nhau. Vì vậy mà : – Đạo Phật [ thế kỷ thứ V TCN] tồn tại đến nay là 2.500 năm. Đạo thiên Chúa [ 8-4 TCN] tồn tại hơn 2000 năm . Đạo Hồi [ 570 -620 SCN] tồn tại đến nay là 1.500 năm. Còn Đạo Marx [ tuyên ngôn ĐCS của Marx ra đời 1848 ] chỉ tồn tại 150 năm thì sụp đổ”

Trích cụ Đặng Văn Việt ra xong, Trần Chung Ngọc bắt đầu chửi cụ một cách thậm vô lý như sau : “ Tôi chưa thấy ai viết lẩm cẩm như trên, vừa sai sự thật về chủ nghĩa cộng sản, vừa vô nghĩa vì so sánh táo với cam. Chủ nghĩa Marx không phải là một “đạo”. Cho nên coi chủ nghĩa Marx là một đạo như đạo Phật, đạo Thiên Chúa, đạo Hồi và so sánh tuổi thọ của chủ nghĩa Marx với tuổi thọ của các tôn giáo là chuyện ngớ ngẩn. Hơn nữa, viết về tôn giáo như trên, chứng tỏ cụ Việt chưa bao giờ sờ đến cuốn Kinh Thánh của Ki Tô giáo, chưa bao giờ đọc đến lịch sử của Ki Tô giáo hay hồi giáo…”. Trần Chung Ngọc còn để ra cả đoạn dài chê bai cụ Việt dốt ngu, và bịa chuyện !

Du tôi [ H.T.D.] đã đọc lại rất kỹ đoạn văn của cụ Việt do Trần Chung Ngọc trích ra để chê bai và mạ lị cụ, song chúng tôi thấy cụ Việt viết chẳng có gì sai.. Việc cụ Việt gọi chủ nghĩa Marx là “Đạo” thì Bác Hồ kính yêu của ông Ngọc từng tuyên bố như thế nhiều lần, ĐCSVN đã coi nó là “Đạo” duy nhất của Việt Nam nên đã toan xóa tất cả tôn giáo khác mà đưa hệ tư tưởng Marxism này lên thành “Đạo” duy nhất của VN, bằng nghị quyết, ghi vào điều lệ đảng năm 1951 : “Đảng Lao động VN lấy chủ nghĩa Marx-Lenin-Stalin và tư tường Mao Trạch Đông làm kim chỉ nam cho mọi hành động” . Năm 1992, ĐCSVN ghi vào hiến pháp điều 4 khẳng định ĐCSVN độc tôn lãnh đạo nước VN mãi mãi thì họ không coi chủ nghĩa Marx còn hơn một tôn giáo, hơn một cái “đạo” thì còn là gì mà Trần Chung Ngọc bắt bẻ, xiên xẹo để chửi rủa cụ Việt hết lời như thế ?

Có lẽ do cụ Việt nói chủ nghĩa Marx khuyến khích người ta làm điều ác; và chủ nghĩa phi nhân này chỉ tồn tại được 150 năm đã sụp đổ nên Trần Chung Ngọc – người Việt cuối cùng yêu Marx bị xúc phạm, nên mới nổi khùng chửi cụ Việt. Vì ông Ngọc coi “chủ nghĩa Marx quá tốt đẹp”, lại mượn Đông La mà tỏ tình yêu bao la với Marx và Bác Hồ : “ Kar Marx một tình yêu bao la” [ Trong bài, TCN ca ngợi bài viết của Đông La. Bài của Đ.L. lấy ý theo bài hát của Thuận Yến : “ Bác Hồ một tình yêu bao la”].

Đoạn văn của cụ Đặng Văn Việt do Trần Chung Ngọc trích ra trên chẳng có gì sai, mà đều do ông Ngọc xiên xẹo, xuyên tạc, gian dối bịa chuyện, dựng đứng lên cái sai không có thật của tác giả để vu cáo, thì đây chính là trò gian lận của ông ta trong nghệ thuật trích dẫn bịp, trích dẫn xạo xưa nay mà thôi !

Xin xem tiếp một đoạn gian dối, xiên xẹo, xuyên tạc, biến trắng thành đen khác của Trần Chung Ngọc vu cáo cụ Việt, khi ông làm nghề chuyên bôi bẩn văn bản người khác này vô lối chửi người ta : “ Thật đáng tiếc, với một số ý kiến trong bài góp ý, cụ Việt có thể viết một bài có tính cách xây dựng hay hơn nhiều, nhưng thay vào đó cụ lại viết lọac chọac, chứa nhiều mâu thuẫn, chỉ trích và chống đối nhiều hơn là xây dựng, và có những điều đọc rất lẩm cẩm và buồn cười, thí dụ như : “ Dân tộc ta hiện có hơn 82 triệu dân trong nước và ba triệu Việt kiều, trong ấy có hơn 2,6 triệu là đảng viên cộng sản; hai triệu sáu đảng viên ấy theo Marx là tất nhiên, còn lại hơn 80 triệu người Việt Nam khác và ba triệu người Việt Nam ở nước ngoài tại sao ĐCSVN lại bắt họ phải theo học thuyết Marx ?”
Tại sao vơ cái đám Việt kiều vào đây? Cụ tin là kéo Việt kiều vào là họ đương nhiên sẽ theo cụ ? Ai bắt Việt kiều phải theo học thuyết Marx ? Mà theo học thuyết Marx thì sao ? Trong giới trí thức, tìm hiểu học thuyết Marx là điều mà các học giả trong các trường đại học và cả trong giáo hội Ki Tô giáo đã từng làm và tiếp tục làm”

Qua trích dẫn lời nói rất đúng đắn của cụ Việt và lời bình trích dẫn rất gian trá, xuyên tạc kia của Trần Chung Ngọc, ta thấy ông Ngọc này đã bộc lộ hết bản chất tay sai mạt hạng của cộng sản một cách rất cuồng tín của ông ta. Ai dám đụng đến “Marx – một tình yêu bao la” của ông là ông điên lên, bất chấp phải trái, lao vào cắn càn như …dại ! Có lẽ ông Ngọc điên lên vì cụ Việt bảo ba triệu Việt kiều ghét Marx, sao ĐCSVN dám bắt mọi người phải tin yêu Marx ? Ông Ngọc muốn hét lên với cụ Việt mà rằng : xin cụ đừng nói láo, Trần Chung Ngọc ta và anh em Giao Điểm là những tín đồ trung thành của Đảng và Marx đây, nói ba triệu đồng bào hải ngoại ghét Marx cả là sai, là láo, còn chúng ta đây, những người lính giữ gìn chế độ độc tài đang ở xa đất nước thì không được tính vào số đông bọn Việt kiều chống cộng nghe chưa ?

Trần Chung Ngọc và nhóm Giao Điểm nhận được chỉ thị của thượng cấp Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Khoa Điềm là phải tấn công triệt để vào nhóm đòi dân chủ tự do, đòi đa nguyên đa đảng như Hoàng Minh Chính, Hà Sĩ Phu, Dương Thu Hương, Trần Khuê, Phạm Quế Dương, Nguyễn Đan Quế, H.T. Thích Huyền Quang, H.T. Thích Qủang Độ…Trên web Giao Điểm, Hồng Quang, Nguyễn Văn Hoá đã thực hiện triệt để chỉ thị này [sau khi Nguyễn Văn Hoá về Đà Nẵng hè 2005, nói là đi dự hội nghị về trí thức và đổi mới do Võ Văn Kiệt chủ trì – nhưng thực ra là đi nhận chỉ thị của Đảng], đã cho in trên G. Đ.. hàng chục bài bịa chuyện vu cáo, bôi nhọ hàng chục nhà đấu tranh cho dân chủ trong nước, tấn công, nói xấu, mạ lị, chửi rủa hết lời Phật giáo Việt Nam thống nhất của H.T.Thích Huyền Quang, H.T. Thích Qủang Độ. Nay, G. Đ. cử “đại tướng” là GS. Trần Chung Ngọc, kẻ suốt đời được Pháp và Mỹ nuôi để làm nghề chửi Pháp và Mỹ, chửi Ki Tô giáo xông ra quyết đánh một đòn trí mạng cho chết tươi cụ Đặng Văn Việt và Trần Mạnh Hảo.

Trần Mạnh Hảo, trong bản “góp ý” của mình, chỉ ra cái định đề : “Kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa” là một định đề bịp, không có thật, vì cái thứ CNXH kiểu Stalin, Mao Trạch Đông, Hồ Chí Minh, PônPốt đã bị xóa bỏ, bị xóa bỏ ngay cả ở Trung Quốc và Việt Nam, sao còn định hướng sẽ quay lại cái xác chết đã bị chôn vùi này ? Trong nước, ngay trên các báo công khai, rất nhiều người cũng thắc mắc cái định đề kỳ khôi : “Kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa” này là vô nghĩa, là mờ ám. Thế nhưng, Trần Chung Ngọc nhảy ra phán rằng đảng ta nói thế lá quá đúng, rằng “kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa” là chân lý, là tốt đẹp, chỉ có những đầu óc ngu ngốc như Trần Mạnh Hảo mới cho là sai, mới đi đả kích, diễu cợt mà thôi. Hãy xem Trần Chung Ngọc bênh đảng, bênh “kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa” dài dòng, vòng vo tam quốc, và dối trá, lươn lẹo như sau : “Đọc bài góp ý của cụ Đặng Văn Việt tôi đã cảm thấy ngán ngẩm, nhưng đọc bài góp ý của Trần Mạnh Hảo tôi càng thấy ngán ngẩm hơn nữa. Ngán ngẩm vì thấy Trần Mạnh Hảo làm công việc của anh thợ giầy mà lại cứ muốn đi lên trên nơi giầy dép, vì Trần Mạnh Hảo với kiến thức chính trị, lịch sử, khoa học có thể nói là con số không, mà cũng lên tiếng phê bình nọ kia. Chứng minh ?
1- Phê bình một câu trong bản dự thảo chính trị đại hội X, ông Trần Mạnh Hảo viết : “ Câu văn : “ Nắm vững định hướng xã hội chủ nghĩa trong nền kinh tế thị trường của nước ta” là một câu văn viết sai tiếng Việt hoàn toàn, sai logic, chứng tỏ các tác giả bản dự thảo có tư duy thiếu khoa học, lộn xộn, đã viết ra một câu văn hoàn toàn vô nghĩa vì nó rất ngô nghê, buồn cười. Cũng giống như khi thí dụ ông Nguyễn Phú Trọng viết một câu văn tương đương: “ Kiên trì trộn nước vào lửa để đảng ta vừa có thể pha trà, mà không cần đun nước sôi, vừa có thể mở rô-bi-nê cho chảy ra một hợp chất lỏng có tên là “đỉnh cao trí tuệ”, có thể dùng mồi thuốc thay diêm quẹt”. Kinh tế thị trường tức là kinh tế tư bản, một nền kinh tế tự do; còn kinh tế xã hội chủ nghĩa là nền kinh tế độc quyền, phi tự do. Hai nền kinh tế trái ngược với nhau như nước với lửa, có tao thì không mày, có mày thì không tao”. Như vậy có phải là phê bình đứng đắn hay không? Trần Mạnh Hảo dựa trên thiên kiến và trình độ hiểu biết của mình, đã cho rằng câu văn trên vô nghĩa, ngô nghê buồn cười, và chứng minh luận cứ của mình bằng một thí dụ của ông ta mà có đọc mới thấy thật đúng là vô nghĩa, ngô nghê, buồn cười, mà chỉ có một nhà thơ tứ tuyệt con cóc đậm mùi con thuyền Nghệ An [đối với tôi] như Trần Mạnh Hảo mới có thể phịa ra được”

Trần Chung Ngọc trích dẫn đoạn văn trên của Trần Mạnh Hảo phê bình, diễu cợt cái phạm trù kỳ khôi : “kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa”, rồi không hề phân tích rằng ông Hảo sai ở chỗ nào, sai ở điều gì, đã vội chửi mắng ông Hảo như thế mà Giao Điểm dám gọi ông Ngọc là giáo sư, là nhà khoa học ư ? Cái khái niệm kỳ cục trên ngay ĐCSVN cũng chịu, Nguyễn Đức Bình cũng chịu, chưa thể nào giài thích nó đầu cua tai nheo ra sao. Nay Trần Chung Ngọc dám nhảy ra bênh vực, rồi đánh tráo khái niệm, xuyên tạc rất vu vơ, kiểu : “ Thứ nhì, “xã hội chủ nghĩa” không phải là “kinh tế xã hội chủ nghĩa” mà TMH định nghĩa là nền kinh tế độc quyền phi tự do”.

Viết như thế này mà Trần Chung Ngọc dám bảo TMH chỉ là con số không thì liều thật ! Qủa là TCN chưa đọc Marx thật rồi ! Học thuyết của Marx, nói thẳng ra là học thuyết về kinh tế ! Trong câu “kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa” của ĐCSVN đã có từ “kinh tế” ở đầu làm chủ thể, xác định cái khái niệm “xã hội chủ nghĩa” kia đích thị là kinh tế XHCN của Marx là nhà nước độc quyền kinh tế như thế, mà TCN còn liều mạng cãi cho bằng được, thì lạ thật ! Thế rồi, TCN tiếp tục cãi cối cho đảng cộng sản mà xiên xẹ bảo rằng cái “XHCN” kia đâu phải là XHCN có nền kinh tế độc tài, mà TCN tôi vừa vào Internet tìn thấy rất nhiều từ “ Socialism” tức “XHCN”…

Trần Chung Ngọc thừa biết cái từ XHCN trong văn bản dự thảo báo cáo chính trị của ĐCSVN kia là XHCN kiểu Marx-Lenin-Stalin- MaoTrạch Đông độc quyền kinh tế, độc tài chính trị như ông Ngọc từng viết về cái thứ XHCN cải cách ruộng đất của ĐCSVN như sau :[ “ Cuộc cải cách rộng đất đẫm máu nhất vào năm 1955, và chấm dứt vào tháng 7/1956 vì bị nhân dân chống đối, đưa đến việc chính quyền phải thú nhận sai lầm, cách chức Trường Trinh – [ông Ngọc lại viết sai chính tả – Trường Chinh viết thành Trường Trinh- chú H.T.D.]] [ Bài : “Vài vấn đề xung quanh bài: “ Tâm tình với lão tướng Đỗ Mậu” của Nguyễn Văn Hoá- của TCN //www.giaodiem .com/doithoai/ tamtinh/. htm ].
Biết tỏng khái niệm “kinh tế thị trường định hướng XHCN” là lừa bịp mà Trần Chung Ngọc còn gian trá nhảy ra cãi giúp ĐCSVN thì quả là ông này không hề biết lương thiện là gì ?

Tiếp đến Trần Chung Ngọc phê phán Trần Mạnh Hảo là “ngu” khi dám bảo Marx ảnh hưởng từ thuyết :” đấu tranh sinh tồn” của Darwin mà sinh ra học thuyết: “đấu tranh giái cấp”. TCN trích ra rất dài, xiên xẹo rất dài, cốt chỉ ra là học thuyết Marx ra đời trước học thuyết Darwin, hai ông chẳng dính dáng gì tới nhau cả. Việc TCN bảo học thuyết của Darwin chỉ là học thuyết “chọn lọc tự nhiên” mà không phải là học thuyết “đấu tranh sinh tồn” như TMH nói, chứng tỏ TCN chẳng hiểu gì Darwin cả.

Thưa rằng, Darwin là nhà tự nhiên học, học thuyết của ông có hai phần, mà một học trò trung học cũng phải học thuộc [ trừ GS.TCN] : 1- Phần đấu tranh để sinh tồn [ strugge for life].. 2- Phần chọn lọc tự nhiên [ natural selection].

Việc TCN bảo tuyên ngôn ĐCS ra đời năm 1848 và 11 năm sau 1859 Darwin mới cho xuất bản “ Về nguồn các loài” là ông chỉ thấy cành lá mà chưa thấy gốc ; hãy nghe Trần Chung Ngọc, người phủ nhận học thuyết “đấu tranh sinh tồn” của Darwin, diễu TMH không biết gì về Darwin, như sau : “ Vậy chẳng làm gì có chuyện hoang đường như Trần Mạnh Hảo tưởng tượng : “Đọc đến điều này [đấu tranh sinh tồn : cá lớn nuốt cá bé” mà Trần Mạnh Hảo cho là của Darwin ] , Marx bốc đồng hét lớn : “Ơ rê ca ! Ơ rê ca !”. Chẳng biết gì về lịch sử, chẳng biết Marx chủ trương ra sao, khi nào, chẳng biết thuyết tiến hóa của Darwin là gì, có từ bao giờ, thế mà cũng đòi góp ý bằng những luận điệu mà thực chất chỉ chứng tỏ trình độ hiểu biết không thể xếp hạng được của mình. Thế mà cũng thành người nổi danh, tự nhận là nhà nghiên cứu, nhà khoa học, được đăng bài vung vít trên vài diễn đàn truyền thông lá cải hải ngoại đấy…”

Chính Trần Chung Ngọc nên dành những lời mạ lị, chửi bới thậm tệ Trần Mạnh Hảo kia cho chính ông thì mới đúng. Người như Trần Chung Ngọc, luôn luôn dối trá, chẳng biết gì về Darwin, khi ông phủ nhận thuyết “đấu tranh sinh tồn” của chính Darwin; hãy đọc những dòng sau đây của nhà nghiên cứu triết học nổi tiếng thế giới Samuel Enoch Stumpf trong cuốn “Lịch sử triết học và các luận đề”, trang 327, viết về việc học thuyết Marx đã có chỗ bị ảnh hưởng từ thuyết của Darwin, như sau : “ Vì vậy, dựa trên khái niệm Darwin về sự tiến hoá của con người, chủ nghĩa Marx khẳng định vị trí ưu việt của trật tự vật chất và coi hoạt động tinh thần như là một sản phẩm phụ của vật chất…” [ sách dày 656 trang, NXB Lao Động Hà Nội – 2004]

Nên nhớ là Darwin[ 1809-1882] hơn Marx [ 1818-1883] 09 tuổi; năm 1831, nhà tự nhiên học này đã đi nghiên cứu ở khắp các đại dương trên tàu Beagle của Viện Khoa học Anh và đã viết các bài báo khoa học gửi về đăng trong nước từ khi Marx mới chỉ 12 tuổi.

Trần Chung Ngọc đưa ra dẫn chứng thứ ba để mắng Trần Mạnh Hảo là tên “cực kỳ ngu dốt”, ngô nghê, chẳng biết gì, “ếch ngồi đáy giếng” mà dám chống ĐCSVN kính yêu tuyệt vời đúng của ông ta ! Trần Chung Ngọc bắt bẻ việc Trần Mạnh Hảo cho rằng “chủ nghĩa Marx chẳng có dây mơ rễ má gì với nước Việt Nam” là tầm bậy, là ngu ngốc; nhưng ông Ngọc chẳng hề chứng minh rằng chủ nghĩa Marx chính là truyền thống của văn hoá Việt Nam, mà ông chỉ chửi bới TMH khơi khơi, vô lối, như kiểu mất gà, đứng xỉa xói vô địa chỉ như sau : “ Bàn về chủ nghĩa Marx-Lênin, Trần Mạnh Hảo viết : “Đây là thứ chủ nghĩa chẳng có dây mơ rễ má gì với dân tộc Việt Nam ta cả”. Viết như vậy, Trần Mạnh Hảo đã chứng tỏ mình là một “con ếch ngồi đáy giếng”.

Thế thì sao Trần Chung Ngọc không chứng minh được chủ nghĩa Marx là anh em ruột với vua Hùng hay anh em ruột với Trần Hưng Đạo, Phan Bội Châu xem ? Chưa hề chứng minh người ta sai ở đâu, đã chửi bới người ta thậm tệ là lối phê bình gian trá, phiệt học, vu khống của “Phật tử gian, Phật tử cộng” Trần Chung Ngọc; giống y như thói phê bình Marxism thời Stalin, Mao Trạch Đông hay thời Nhân Văn Giai Phẩm, kiểu phê bình “ốc mượn hồn” của Nguyễn Hòa, mượn Trần Chung Ngọc để “đánh bọn đa nguyên đa đảng “ mới đây trên báo “Nhân dân” vậy !
4- Trần Chung Ngọc, tên chỉ điểm

Trần Chung Ngọc chỉ điểm bắt Trần Mạnh Hảo :

Trần Chung Ngọc, sau khi “phê bình gian”, “phê bình bịp”, nêu ra ba điểm sai của Trần Mạnh Hảo mà không chứng minh, mà có chứng minh thì lại đem cái cực dốt của mình ra phủ nhận cái đúng của người ta, bèn chỉ điểm cho ĐCSVN hãy bắt tên phản động Trần Mạnh Hảo vào tù, như sau : “ Với cái lối viết trong toàn bài của Trần Mạnh Hảo, và với một loạt kiến thức của ông ta như vậy, tôi chợt nghĩ đến vài cụm từ của giáo sư sử học Nguyễn Mạnh Quang : “đao phủ văn chương” và “côn đồ văn hoá”. Tôi cho rằng nhà nước [ĐCSVN] chẳng cần quan tâm đến cái loại góp ý rác rưởi này, và nếu muốn giáo dục ông ta, thì nên nhốt ông ta lại một thời gian, để ông ấy có thì giờ trở lại nghề của ông ấy, làm thơ tứ tuyệt con cóc [đối với tôi] cho muỗi và rệp nghe. Nhốt ông ấy lại không phải vì ông ấy chống đảng hay chỉ trích đảng, mà vì cái tội ông ấy viết bậy, nhảm nhí một cách rất du côn và như điên trong một vấn đề quan trọng của đất nước. Hay là cho ông ấy xuất ngoại để cho những người chống cộng ở Mỹ trải thảm đỏ ra đón tiếp một “vô thượng thiên tài” của họ, hay là cho ông ấy sang Vatican để học tập thêm lối viết của Alexandre de Rhodes khi xưa trong “Phép Giảng Tám Ngày” !

Trần Chung Ngọc chỉ điểm nhà nước cộng sản đàn áp, bắt bớ đạo Thiên Chúa giáo, Tin Lành :

Xin quý vị hãy nghe ông “Phật tử cuội – Trần Chung Ngọc” chỉ điềm nhà nước cộng sản hãy đàn áp và thủ tiêu Thiên Chúa giáo [ gồm cả Công giáo và Tin lành] như sau : “Do đó nhà nước phải trở lại lịch sử để biết tôn giáo nào là tôn giáo của dân tộc, và tôn giáo nào là tôn giáo phi dân tộc. Một tôn giáo phi dân tộc tất nhiên sẽ không ngần ngại phản dân tộc vì chính niềm tin phi dân tộc của mình, nhất lại là tôn giáo lệ thuộc ngoại bang. Đối với những tôn giáo này, nhà nước có bổn phận giáo dục họ để cho họ trở về với dân tộc. Nhà nước cũng phải nhận ra hiểm họa của Tin lành. Hãy đọc thông điệp “phước lành” của mục sư Trần Long gửi nhà nước thì sẽ thấy ngay sự cuồng tín, vô trí, phi dân tộc của đám người này. Cách tốt nhất để giáo dục họ và giáo dục quần chúng là cho phổ biến tất cả những tác phẩm nghiên cứu về tôn giáo, bất kể kết quả nghiên cứu đó ra sao và những tác giả là ai” ! [Ý TCN xin xỏ ĐCSVN hãy cho các ông Giao Điểm xuất bản sách chửi đạo Ki Tô trong nước- Chú : H.T.D.]

Trần Chung Ngọc chỉ điểm diệt Giáo Hội Phật giáo Thống Nhất của H.T.Thích Huyền Quang, H.T. Thích Quảng Độ : “ cần phải giúp Phật giáo trong vấn đề cải tiến nhân sự, hoàn chỉnh giáo lý Phật giáo, thống nhất tư tưởng trong Phật giáo”, tức là ý Trần Chung Ngọc xui ĐCSVN mạnh tay đưa tất cả Phật giáo về với Phật giáo quốc doanh !

Trần Chung Ngọc vẫn kiên trì chỉ điểm mong cộng sản diệt Thiên Chúa giáo, Tin Lành : “ Nền văn hoá Phật giáo thực sự cao hơn nền văn hoá Ki Tô giáo rất nhiều, cho nên riêng ở Việt Nam, nếu Công giáo không tiếp tay thực dân Pháp để đưa đất nước vào vòng nô lệ, thì công giáo không thể phát triển đến mức 5-7% dân chúng như ngày nay…”… “ …Còn đám Tin Lành cuồng tín, dựa hơi Mỹ, mới bắt đầu phát triển từ khi Mỹ vào Việt Nam, thật sự không đáng kể. …Nhưng sự ngu muội của Tin Lành không phải là không đáng kể…”

Qua 15 trang viết của mình, Du tôi [ H.T.D.] đã phần nào vẽ ra chân dung của Trần Chung Ngọc, đi từ “Giao Điểm đến chỉ điểm”, một tay khoác danh giáo sư, khoác danh trí thức để làm những điều phản lại văn hoá, phản lại giáo dục, phản đạo một cách vô đạo. Ông Ngọc này núp vào danh Phật giáo chỉ làm ô uế Phật giáo; bởi Phật giáo vốn từ bi, hỉ xả, không bao giờ lấy oán trả ân, lấy vô đạo để hành đạo, lấy nghề chỉ điểm làm tay sai mạt hạng cho cộng sản để hại đồng bào, phản lại đất nước và dân tộc như Trần Chung Ngọc và đồng bọn Giao Điểm đang làm : những tên gia nô, “báo nô” cúc cung tận tụy với ĐCSVN theo kiểu bảo hoàng hơn vua.,.

Việt Nam 05-04-2006
Hoàng Thái Du

Video liên quan

Chủ Đề