Review ai là ai đích thương năm 2024

                                          

Chương 1

                      
"Rầm" cửa bị đá khai, lao như tên lửa vào nhà ăn, nhanh chóng bay tới chỗ bình nước, đổ đầy cái cốc bự, hắn uống lấy uống để nhằm hạ gục cơn khát đang hành hạ trong người.
                      
"A, cuối cùng cũng sống rồi, khát chết ta mất" sau khi uống đến giọt cuối cùng, Lục Bất Phá không chút nhã nhặn lấy tay quệt mồm.
                      
"Nhóc tiểu Phá, kính nhờ ngươi không cần lỗ mãng như thế có được không? Lão mẹ của ngươi vừa nhìn thấy ngươi thế này bao nhiêu ý tưởng mới nghĩ ra cũng quên tiệt" một người phụ nữ dáng người nóng bỏng không hờn giận xuất hiện ở cửa phòng bếp, cặp kính đeo trên mũi cũng không che được lửa giận toát lên trong mắt bà.
                      
"A! Lão mẹ. Sorry" Lục Bất Phá lập tức xoay người, nhanh chóng lao tới ôm lấy lão mẹ của mình, hắn cao 1m87 trong khi lão mẹ chỉ có 1m69, do vậy đối với lão mẹ hắn chẳng khác nào là người khổng lồ.
                      
"Lão mẹ, thực xin lỗi, không lẽ đã làm đứt đoạn mạch suy nghĩ của mẹ" Lục Bất Phá thật cẩn thận hỏi, lão mẹ của hắn là một tiểu thuyết gia. Điều mà bà thống hận nhất là khi đang mơ mộng với các ý tưởng thì bị làm đứt đoạn, cũng thật không may, đứa con này của bà lại thường xuyên gây ra việc đó.
                      
"Hừ! Nếu hôm nay mà lão mẹ không nghĩ ra được cách giải quyết tình cảnh đó, ta liền lộng sát nhà ngươi, cho ngươi muôn kiếp chỉ có thể làm một thái giám thụ...không ngóc đầu lên nổi...hừ... hừ" nữ văn sĩ Lục Đường Phương Phương ngoan độc ra vẻ sát thủ nhằm nhằm hướng hạ thân của thằng con múa múa vài chiêu, sau đó phất tay một cái, phong tình vạn chủng xoay người rời đi.
                      
Toàn thân run nhẹ lên một phát, Lục Bất Phá nhắm mắt chạy theo đằng sau lão mẹ của mình: "Mẹ à, mẹ không thấy nói như vậy rất là độc ác sao dù gì thì con cũng là đứa con duy nhất của lão ba mà. Con thành thái giám, lão ba chẳng phải là tuyệt hậu sao?".
                      
"Lão ba của ngươi cũng chẳng quan tâm đến việc có cháu để bế hay không đâu" Lục Đường Phương Phương đi đến chỗ ghế sô pha ở phòng khách rồi ngồi xuống. Chiếm cứ trên bàn trà là chiếc laptop của bà.
                      
"Mà dù có phải là thụ cũng không đến mức đi làm thái giám chứ".
                      
Trừng mắt liếc nhìn thằng con một cái, Lục Đường Phương Phương dựa hẳn người vào ghế sô pha, buồn bực nói: "Lão mẹ ta đang viết truyện về thái giám, hiện tại vướng phải một tình huống rất là khó giải quyết. Con iu giúp lão mẹ này nghĩ nào".
                      
"Lão mẹ...." liếc nhìn mẹ có chút xem thường, Lục Bất Phá ngồi xuống tựa lưng vào lão mẹ, hít hít mùi hương từ bà: "Con mẹ tốt xấu gì cũng đường đường là nam tử hán đại trượng phu, vậy mà mẹ suốt ngày trước mặt người ta nói là thụ thế này, thụ thế kia. Mẹ không nghĩ rằng cứ như thế không khéo có ngày con thành đồng tính luyến ái thật à? Đến lúc đó lại ghê tởm".
                      
"Ba" vừa nói xong, mặt Lục Bất Phá ăn ngay một chưởng của lão mẹ. Má phải của hắn nóng ran còn bản thân hắn thì nhìn lão mẹ đang ngồi trước mặt đầy ủy khuất.
                      
"Ngươi có biết vì sao lão mẹ đây thích viết đam mĩ tiểu thuyết không hở?".
                      
Lắc đầu không biết.
                              

Trọng sinh là một trong những thể loại yêu thích nhất của mình [*`н´*] Đây là một cái list truyện mình đã đọc, thấy ổn. Mình sẽ cố gắng tóm gọn lại ý của truyện. Những truyện có tên sẽ lần lượt được update đầy đủ. Truyện tâm đắc sẽ có review riêng. [´,,•ω•,,] ♡ [link dẫn đến truyện có sẵn rồi nhé Đề cử cho ngọt, sủng văn, cung đấu nhẹ nhàng và tim hồng tóe lóe [=′∇`=)

11. Trọng sinh chi sủng nhĩ nhập hoài – Thuần Bạch Xuẩn Bạch – Hiện đại, trùng sinh/trọng sinh, chủ công, bá đạo thâm tình công, lãnh đạm khả ái thụ, công [cực] sủng thụ, 1×1, HE – Review

Không hiểu sao, lúc này đây cậu đột nhiên cảm thấy muốn khóc, bản thân đã bao lâu rồi không khóc, cậu cũng không còn nhớ rõ nữa. “Kiếp sau… Anh phải sớm… sớm xuất hiện cho tôi !”

Đề cử! [。・ω・。]ノ

12. Trọng sinh thành liệp báo – Lại Tự Viễn Phương – trọng sinh, xuyên việt, chủng điền, thú văn, chủ thụ, 1×1, HE

La Kiều xuyên, từ thế kỉ 21 xuyên tới đại thảo nguyên của tinh cầu Lạc Tát, biến thành một con liệp báo đực tiến hóa.

Vì sinh tồn cùng nuôi đứa nhỏ, cậu phải chạy trốn liệp báo, so leo cây với hoa báo, giành địa bàn với sư tử, đánh nhau với linh cẩu, những việc không có khả năng hay không thể, La Kiều đều đã trải qua…

La Kiều rống giận: “Khốn khiếp, ta là giống đực!”

Đây là một câu chuyện về cuộc sống nuôi con gian khổ của một con liệp báo!

Truyện của Lại Tự Viễn Phương đương nhiên không phải lo về văn, về độ hài hay độ tình thú.

Tuy là thú văn nhưng cảnh H là cua đồng chạy qua, bất quá đọc đặc tả về cảnh mấy con báo nhỏ bán manh cụp tai làm nũng, hay tưởng tượng ra báo hoa đen cắn cổ, xoa bụng vợ cũng rất thích [*´﹃`*] Em báo thụ trong này tính rất hay, lúc giết con mồi muốn thông minh có thông minh, muốn mạnh mẽ có mạnh mẽ, nhưng lúc bình thường thì toàn bị mẹ với chị chụp bay [vì tư duy em thoát tuyến quá =]]] ]. Truyện không chỉ xoay quay em và hai báo nhỏ mà còn bao gồm cả chuyện gia đình của sư tử đực hùng dũng suốt ngày bị dàn hậu cung 12 bà bắt gian, về cuộc truy thê trường kì của những con báo đực, có cả tâm sự của sóc đất và những loài vân vân vê vê bị em thụ bắt nạt…. Đề cử! [*ΦωΦ]ノ

13. Dã thú ngửi tường vị– Nguyệt Hạ Kim Hồ – Đam mỹ, Nhân thú, Tùy thân không gian, Đổ thạch, Trọng sinh, 1×1, HE

Núi có ngọc mà cỏ cây nhuận, người có ngọc thì vạn sự hưng, Từ Trường Thanh đời trước làm khất cái nuốt lầm một viên đá nhỏ, sau khi trọng sinh, lại có một tòa Ngọc Sơn tùy thân. Trong núi sản mĩ ngọc, thịnh ngọc nhũ, khắp nơi là bảo vật, khi nhàn trồng đủ loại tường vi, nuôi ong mật, dùng trái cây nhưỡng chút rượu ngon, lặng yên thay đổi cuộc sống của mình.

Truyện này có cái tên ngộ ghê =]] Truyện kể về em thụ sau khi trọng sinh sử dụng linh lực của mình tìm kiếm ngọc tốt, từng bước phát tài. Lúc vừa lên kinh thành, em vô tình cứu được một chú sói bạc, về sau sói mỗi đêm đều vào nhà em ăn, đến một lúc ăn luôn cả em… 2/3 đầu của truyện viết rất khá, chắc tay và nhiều tiềm năng. Tiếc là tình cảm hai nhân vật không được khai thác nhiều, 1/3 còn lại khá là sắc =]] H cua đồng nhưng nhắc đến vấn đề này hơi nhiều [có lẽ vì hai người cần song tu? ╮[╯v╰]╭] Truyện để giải trí ổn, vì hơi ngắn nên cũng không có nhiều biến cố. Nhà dịch ổn lắm :>

14. Trọng sinh chi huynh đệ tình thâm [ thằng em giai cuồng thằng anh giai – tên nhà edit đặt…]– Điệp Chi Linh – hiện đại, huynh đệ văn, niên hạ, hào môn thế gia, niên hạ công x băng sơn nữ vương thụ, 1×1, HE – Review

“Anh, em biết để anh chấp nhận em thực sự rất khó khăn, dù sao chúng ta vẫn là anh em, người ngoài có thể sẽ cảm thấy ghê tởm. Nhưng, hai người chúng ta ở bên nhau, chỉ cần không ảnh hưởng đến người khác, chỉ cần mình hài lòng như vậy là đủ rồi. Em yêu anh, em chưa bao giờ cảm thấy đây là sai trái…”

Chết ở truyện này là sự thâm tình dịu dàng của bạn công. Dịch rất mượt, cốt truyện nhiều bí ẩn, gay cấn. Đề cử! [*ΦωΦ]ノ

15. Trọng sinh chi nịch sát – Mijia -Bất luân chi luyến, trọng sinh,thanh mai trúc mã, Giới giải trí, huynh đệ, phúc hắc công – [giả] ngây ngô thụ, 1X1, HE – Review

Tưởng Trạch Thần cả người cứng đờ, không thể nào phản ứng, cậu cảm thấy nhất định là có chỗ nào đó sai rồi, chẳng lẽ không phải sau khi ngả bài thì bắt đầu thành lập nên sự tín nhiệm lẫn nhau, sau đó tiếp tục làm anh nhường em kính, huynh đệ đồng tâm, gắn bó như keo sơn ư… Sao lại…?

—— Cái hôn này rốt cuộc là sao vậy?!

—— Anh lấy sai kịch bản phải không, anh hai?! QAQ

Một trong những truyện mình rất thích, công thông minh ngầm phúc hắc mà không bá đạo biến thái. Thụ sáng suốt nhưng lúc đối mắt với anh trai lại hóa ngốc ngốc =]] Đề cử! [*ΦωΦ]ノ

16. Trọng Sinh Chi Hạ Trạch – Lý Tùng Nho – Hệ liệt với «Thù Đồ» – hào môn ân oán, trọng sinh, 1×1, HE – Review

Trong trạng thái linh hồn, Hạ Trạch trở về căn nhà mình ở lúc còn sống, chính mắt nhìn thấy người yêu vì cái chết của cậu mà cực kì bi thương, mất hết hi vọng.

Trọng sinh lại một đời, Hạ Trạch trở nên thờ ơ lạnh nhạt.

Phụ thân bội tình bạc nghĩa, mẹ kế khẩu phật tâm xà, anh trai che dấu bí mật, bà nội cay nghiệt bảo thủ, họ hàng đầy suy tính…

Cuộc sống đời trước cậu luôn nghĩ là bình thường an ổn thế nhưng lại che dấu nhiều thứ xấu xí tàn ác như vậy.

Lúc này đây, Hạ Trạch đã hoàn toàn nhìn thấu, không bao giờ giẫm lên vết xe đổ kia nữa!

17. Thù đồ – Lý Tùng Nho -Hiện đại, trọng sinh, hào môn ân oán, báo thù rửa hận, tình cảm ấm áp, 1 x 1, HE

Trong ngục tù mười năm, Trầm Hi vốn là con cháu phú gia, cảm thấy mỗi ngày mình đều đang sống trong vực sâu.

Một lần nhà tù bạo động, Trầm Hi bị đâm chết đột ngột tỉnh dậy vào lúc mình 18 tuổi, vận mệnh bắt đầu xoay chuyển ở một khắc này.

Trầm Hi thề, đời này cậu phải kéo tất cả mọi người vào vực sâu làm bạn với mình.

Lúc đọc truyện Hạ Trạch mình đang bảo sao tên nhân vật phụ quen thế, hóa ra là cùng hệ liệt. Vì mô típ hơi giống nên mình không viết thành review dài nữa; mọi người cũng đoán được từ văn án là hào môn ân óa, trọng sinh thụ trả thù rồi nhỉ ●▽● Bạn thụ trong này có lẽ đời trước biết nhiều chuyện hơn, bị vào tù rồi chết do bạo động, cũng bắt đầu thuê thám tử sớm hơn bạn Hạ Trạch nên đời này không chỉ muốn phá các bí mật mà còn muốn lối chúng ra ánh sáng để đạp đổ những người từng tổn thương mình. Lý Tùng Nho cho các họ nhà nội khốn nạn quá, thôi cũng đáng. Tuy nhiều tính tiết, bí ẩn thế gia đầy rẫy nhưng tác giả viết vẫn rất chắc tay. Đọc thấy hợp lý mà không bị ngợp.

Chủ Đề