Mở bài Câu cá mùa thu học sinh giỏi

On Th8 1, 2022

Đề bài: Mở bài và Kết bài Câu cá mùa thu

Mục lục bài viết:
I. Mở bài Câu cá mùa thu  1. Bài mẫu số 1  2. Bài mẫu số 2II. Kết bài Câu cá mùa thu  1. Bài mẫu số 1  2. Bài mẫu số 2

  3. Bài mẫu số 3

Mở bài và Kết bài Câu cá mùa thu

Xuân Diệu từng nhận xét “Nguyễn Khuyến là nhà thơ của làng cảnh Việt Nam”. Thật vậy, trong suốt sự nghiệp sáng tác của mình, bên cạnh những tác phẩm trữ tình, trào phúng xuất sắc, Nguyễn Khuyến có một số lượng lớn tác phẩm viết về làng quê. Sau khi cáo quan về quê, nhà thơ đã gắn bó cuộc đời mình với thôn quê nên ông có sự gắn bó, thấu hiểu với mảnh đất quê nhà, bởi vậy mà mỗi cảnh vật thôn quê hiện lên trong thơ Nguyễn Khuyến đều thực sinh động, gần gũi và gợi cảm xúc. Câu cá mùa thu là một trong ba bài thơ thu hay nhất của Nguyễn Khuyến, đọc bài thơ ta cảm nhận được bức tranh mùa thu tuyệt đẹp của vùng nông thôn Bắc Bộ và tấm lòng gắn bó tha thiết với làng quê, một tấm lòng yêu nước thầm kín mà sâu sắc của người ẩn sĩ.

Mùa thu là “mảnh đất màu mỡ” thu hút nhiều cây bút tài năng tìm kiếm, khám phá, sáng tạo. Mùa thu hiện lên trong những trang thơ với những dáng vẻ, đường nét khác nhau, đó có thể là ánh trăng thu ảm đạm, là những chiếc lá vàng gợi sự tàn úa, phôi pha, là những khóm hoa cúc “lưỡng khai tha nhật lệ”. Cũng viết về mùa thu, Tam Nguyên Yên Đổ Nguyễn Khuyến cũng có chùm ba bài thơ thu nổi tiếng. Mỗi bài thơ là một bức tranh mùa thu thủy mặc tươi đẹp, độc đáo về làng quê Bắc Bộ Việt Nam. Trong đó, nổi tiếng và được yêu thích nhất là bài thơ “Câu cá mùa thu” [Thu ẩm]- bài thơ được nhận định là “điển hình hơn cả cho mùa thu của làng cảnh Việt Nam” [Xuân Diệu]

Bài thơ “Câu cá mùa thu” [Thu điếu] của Nguyễn Khuyến không chỉ mang đến cho người đọc bức tranh mùa thu bình dị mà tươi sáng về cảnh sắc mùa thu vùng đồng bằng chiêm trũng Bắc Bộ mà thể hiện được những tình cảm chân thành, tha thiết của nhà thơ về làng quê. Đó là tình cảm gắn bó tha thiết, là tình yêu bình dị mà sâu sắc với thiên nhiên, đất nước và con người.

Đọc Câu cá mùa thu, độc giả không chỉ cảm nhận được nét đẹp mộc mạc, giản dị của vùng nông thôn Bắc Bộ mà còn thấy được tình quê tha thiết chan chứa trong từng câu thơ. Bằng nghệ thuật tả cảnh ngụ tình đặc sắc, nhà thơ Nguyễn Khuyến đã thành công khơi dậy những tình cảm gần gũi, thân quen mà cũng thiêng liêng, cao đẹp nhất về làng quê- nơi mình được sinh ra và lớn lên. Bài thơ cũng giúp người đọc cảm nhận được một tâm hồn đẹp, nhân cách đẹp của một người con của làng quê, một người con của đất nước luôn nặng lòng với thế thái nhân tình.
 

Thu điếu [Câu cá mùa thu] là một trong những bài thơ hay nhất viết về mùa thu của nhà thơ Nguyễn Khuyến. Bài thơ mở ra trước mắt người đọc bức tranh mùa thu tươi sáng, thanh khiết mà tĩnh lặng, trầm buồn. Đằng sau bức tranh cảnh thu, người đọc còn cảm nhận được tình thu chan chứa, đó là tình yêu thiên nhiên tha thiết của người thi nhân, là những nỗi niềm thời thế và tình yêu nước thương dân dạt dào trong trái tim của người thi sĩ ấy.

—————-HẾT—————-

//tip.edu.vn/mo-bai-va-ket-bai-cau-ca-mua-thu-65977n
Bên cạnh Mở và kết bài Câu cá mùa thu, các em có thể tham khảo thêm: Cảm nhận 4 câu đầu bài Câu cá mùa thu của Nguyễn Khuyến, Phân tích bức tranh mùa thu qua bài Câu cá mùa thu của Nguyễn Khuyến, Hình ảnh con người Nguyễn Khuyến qua bài thơ Câu cá mùa thu, Phân tích nghệ thuật sử dụng từ ngữ độc đáo qua bài Câu cá mùa thu để biết thêm những kiến thức bổ ích và viết cách viết phân tích, cảm nhận một tác phẩm thơ văn.

Xem thêm nhiều bài viết hay về Hỏi Đáp Văn Học

Prev Post

23, 24 điểm khối B nên chọn trường nào?

Next Post

Giải Bài 2 Trang 56 SGK Toán 4

Leave a comment

Dàn ý chi tiết:

1. Mở bài:

- Tác giả:

+ Nguyễn Khuyến [1835 – 1909] quê ở xã Yên Đổ, quận Bình Lục, tình Hà Nam.

+ Xuất thân trong một gia đình nhà nho nghèo. Đỗ đầu 3 kì thi => được gọi là “Tam nguyên Yên Đỗ.

+ Là người tài năng, cốt cách thanh cao, sở hữu lòng yêu nước thương dân nhưng bất lực trước thời cuộc.

- Tác phẩm:

+ Là bài thơ thu nằm trong chùm thơ gồm 3 bài: Thu Điếu, Thu ẩm, Thu vịnh.

+ Thể loại: Thất ngôn bát cú đường luật.

2. Thân bài:

Cảnh thu:

* Điểm nhìn của tác giả để cảm nhận mùa thu: cảnh thu được đón nhận từ sắp tới cao xa rồi từ cao xa trở lại sắp.

=> Từ chiếc ao thu, thi sĩ mở ra Một ko gian mùa thu, cảnh sắc mùa thu ở làng quê Bắc Bộ.

Câu 1,2:

“Ao thu lạnh lẽo nước trong veo,

Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo.”

- Từ láy “lạnh lẽo” gợi sự tĩnh lặng của mặt nước ao thu kết hợp với tính từ “trong veo” gợi sự rất trong của nước và nhường nhịn như đứng yên => gợi lên một chiếc ao thu đầy tĩnh lặng.

- Số từ “một chiếc thuyền” kết hợp từ láy “tẻo teo” gợi hình ảnh một chiếc thuyền câu nhỏ bé ko đủ sức phá vỡ sự tĩnh lặng của ao thu mùa thu.

Câu 3,4

“Sóng biếc theo làn khá gợn tí,

Lá vàng trước gió khẽ đưa vào.”

- Sóng sở hữu màu xanh biếc nhưng chỉ “khá gợn tí” sự lay động rất khẽ sắp như ko động gợi sự tĩnh lặng của cảnh thu.

- Hình ảnh “lá vàng kẽ đưa vèo”: chiếc lá thu rơi rất nhẹ, rất khẽ trong tư thế nghiêng nghiêng => hình ảnh đấy mang cảm giác buồn man mác. Đó là sự cảm nhận tinh tế của thi sĩ.

- Nghệ thuật đối [Sóng biếc >< khẽ đưa vèo].

=> Nghệ thuật lấy động để nói tĩnh, gợi Một ko gian mùa thu đẹp nhưng đầy tĩnh lặng.

=> Phải là một ko gian tĩnh lặng tới mức sắp như tuyệt đói mới sở hữu thể thấy rõ những chuyển biến nhẹ nhõm của sóng biếc trên mặt ao, chút khẽ đưa của lá. Điều đó càng khẳng định sự tinh tế của thi sĩ trước cảnh sắc thiên nhiên mùa thu Bắc Bộ.

Câu 5,6

“Tầng mây lửng lơ trời xanh ngắt

Ngõ trúc quanh co khách vắng teo.”

- “Tầng mây lửng lơ”: hình ảnh những áng mây nhường nhịn như ko trôi mà lửng lơ trên bầu trời gợi sự tĩnh lặng của ko gian.

- “Trời xanh ngắt” gợi mẫu màu xanh thăm thẳm vừa sâu lắng của ko gian, mẫu nhìn vời vợi của thi sĩ.

- Câu thơ “Ngõ trúc quanh co khách vắng teo” cảnh vật vắng tới vô cùng, vắng cả bóng vía con người, vắng cả tiếng động.

=> Cảnh mùa thu êm đềm, đẹp, tĩnh lặng, đó còn là tâm trạng của thi sĩ lúc đối diện với thiên nhiên để lắng cõi suy tư của mình vào sự tĩnh lặng đấy.

Tình thu:

“Tựa gối buông cần lâu chẳng được

Cá đâu đớp động dưới chân bèo

- Tư thế “tựa gối buông cần” là tư thế cũng là tâm thế của Một thi sĩ đầy suy tư và thoát khỏi vòng lợi danh.

- “Cá đâu đớp động” tác ví thử chợt tĩnh trông thấy tiếng cá đớp động => tiếng động đấy như làm bừng tĩnh Một ko gian nhưng nó ko đủ sức phá vỡ mẫu tĩnh lặng nhưng đã làm cho bài thơ thêm phối hợp, đẹp hơn, thể hiện mẫu hồn của cảnh thu, của cuộc sống nông thôn ngày trước.

- Tác giả nói chuyện câu cá nhưng thực ra là đón nhận trời thu, cảnh thu vào cõi lòng, để thể hiện suy tư trằn trọc trước thế cuộc.

3. Kết bài:

Bài thơ “Câu cá mùa thu” thể hiện sự cảm nhận và nghệ thuật gợi tả tinh tế của Nguyễn Khuyến về cảnh sắc thu đồng bằng Bắc Bộ, đồng thời cho thấy tình yêu thiên nhiên, quốc gia, tâm trạng thời thế về tài thơ Nôm của tác giả.

Phân tích bài thơ Câu cá mùa thu

Bài văn tham khảo:

Nguyễn Khuyến vừa là thi sĩ trào phúng vừa là thi sĩ trữ tình, nhuốm đậm tư tưởng Lão Trang và triết lí Đông phương. Thơ chữ Hán của ông hầu hết là thơ trữ tình. Mang thể nói cả trên hai ngành nghề, Nguyễn Khuyến đều thành công. Thu điếu được trích từ chùm thơ thu gồm ba bài: Thu điếu, thu vịnh. Cả ba thi phẩm đều được viết bằng từ chương, văn pháp thi trung hữu họa, lấy động tả tĩnh của văn học trung đại, nhưng vẫn mang đậm dấu ấn riêng của một trong những bậc thầy thơ Nôm đường luật xuất sắc.

Cảnh vật được đón nhận từ sắp tới cao xa rồi từ cao xa trờ lại sắp. Từ điểm nhìn của một người ngồi chiếc thuyền nhìn ra mặt ao, nhìn lên bầu trời, nhìn tới ngõ vắng rồi lại trở người về với ao thu, thi sĩ đã quan sát ko gian, cảnh sắc thu theo người lương thật sinh động.

“Ao thu lạnh lẽo nước trong veo,

Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo.”

Nguyễn Khuyến đã chọn những chi tiết rất tiêu biểu cho mùa thu xứ Bắc [ao thu, gió thu, trời thu]. Ao thu là thứ ao rất riêng chỉ mùa thu mới xuất hiện. Nguyễn Khuyến đã ghi nhận được hai đặt trưng của ao thu là lạnh lẽo và trong veo – ao lạnh nước yên, trong tới tận đáy. Ao là nét thường gặp trong thơ Nguyễn Khuyến, nói tới ao là gợi tới một mẫu gì rất sắp gũi, thân quen, tâm hồn Nguyễn Khuyến là thế: thân tình, bình dị, thật tình với hồn quê. Trời thu trong xanh cũng là hình thân thuộc trong thơ Nguyễn Khuyến. Bầu trời thu xanh ngắt xưa nay vẫn là biểu tượng đẹp của mùa thu. Những án mây ko trôi nổi bay khắp bầu trời mà lửng lơ. Xanh ngắt trong thơ Nguyễn Khuyến là xanh trong, tinh khiết tới tuyệt đối, ko hề pha lẫn, ko hề gợn tạp.

Đường nét chuyển động nhẹ nhõm, mảnh mai, tinh tế: khá gợn tí, khẽ đưa vèo, mây lửng lơ, đường bao thanh mảnh của rặng trúc, đường gợn của lượn sóng ao thu. Cảnh vật toát lên sự phối hợp, xứng hợp: Ao nhỏ - thuyền bé; gió nhẹ - sóng gợn; trời xanh – nước trong; khách vắng teo – chủ thể trầm ngâm tĩnh lặng. Sau này Xuân Diệu trong bài Đây mùa thu tới cũng đã bắt được những nét tiêu biểu đó của sông nước ở vùng quê, lúc trời đã khởi đầu bước vào những ngày lạnh giá:

Những luồng run rẩy rung rinh lá…

… Đã nghe rét mướt luồng trong gió

Đã vắng người sang những chuyến đò.

Nghệ thuật sử dụng ngôn từ của tác giả những từ láy vừa tạo hình, vừa gợi cảm, những tính từ và những từ chỉ mức độ như lạnh lẽo, trong veo, bé tẻo teo, khá gợn tí, khẽ đưa vèo, lửng lơ, xanh ngắt, vắng teo, quanh co việc lựa chọn vầng eo đã gợi nên cảm nhận mỗi lúc một thu hẹp diện tích

Cảnh buồn cảnh chẳng đeo sầu – bức tranh cảnh thu đã hé mở cho chúng ta tình thu của người trong cảnh. Tốt đây là tâm trạng thời thế của thi sĩ? Thời thế thay đổi nhanh quá! Thoáng chốc non sông đã mất trong tay quân thù. Thoáng chốc thời cuộc đã vụt qua: Lá vàng trước gió khẽ đưa vèo. Mặt nước, tầng mây lửng lơ và sắc trời mở ra ko gian cho bài thơ rẻ cũng đồng thời ẩn chứa những nỗi niềm tâm sự liệu sở hữu chút gì lửng lơ về thời cuộc? Chọn con đường ở ẩn để giữ trọn thân danh, giữ lấy mẫu cao khiết để như biểu tượng đăm đắm của bầu trời kia rẻ đã thật đúng, hay chỉ là để “chạy làng” trong cách nói đắng cay của một vị đại khoa.

Ngõ trúc quanh co khách vắng teo rẻ là tâm sự đơn chiếc, cô quạnh? Nguyễn Khuyến sở hữu lần tự thấy mình như một cành cô trúc đó thôi! Lẽ loi và đơn chiếc, vắng teo trước thời cuộc rộn ràng. Đó là tâm sự của một nhà nho lánh đời thoát tục song vẫn ko nguôi nghĩ về quốc gia, nhân dân, về sự bế tắc, bất lực của bản thân? Nhàn thân song ko nhàn tâm, Nguyến Khuyến ko thể ung dung đi câu như một ẩn sĩ thực thụ.

Câu thơ cuối, với tiếng động duy nhất: tiếng cá đớp động. Tốt đó là âm thanh của cõi lòng người câu cá? Nguyễn Khuyến nói chuyện câu cá nhưng thực ra tác giả ko chú ý vào việc câu cá. Nói câu cá nhưng thật ra là để đón nhận trời thu vào lòng, gửi gắm tâm sự. Cõi lòng tĩnh lặng để cảm nhận độ trong veo của nước, cảm nhận mẫu khá gợn của sóng, cảm nhận độ rơi khẽ của lá. Đặc thù cõi lòng tĩnh lặng được gợi lên sâu sắc từ một tiếng động nhỏ: tiếng cá đớp mồi. Đó là sự tĩnh lặng tuyệt đối của tâm trạng, cõi lòng của thi nhân cũng tĩnh lặng, trong trẻo như làng quê Việt trong tiết thu.

Bài thơ Câu cá mùa thu thể hiện sự cảm nhận và nghệ thuật gợi tả tinh tế của Nguyễn Khuyến về cảnh sắc thu đồng bằng Bắc Bộ, đồng thời cho thấy tình yêu thiên nhiên, quốc gia, tâm trạng thời thế về tài thơ Nôm của tác giả.

Thái Lê Vân

Video liên quan

Chủ Đề