Tóm tắt truyện mặc hương đồng khứu
Show
Ờm bộ này đọc cũng lâu rồi nên ko nhớ rõ lắm, thường thì mấy bộ t review đều là đọc xong viết luôn, cái này lâu rồi nên cảm xúc ko còn nóng hôi hổi nữa :v Mà t cũng ko đọc hết bộ, khoảng mười mấy chap cuối t thấy hơi chán nên xem spoil tóm tắt thôi. Bộ này thì ko đánh giá cao bằng Ma đạo, cơ mà đọc thoải mái hơn. Như hồi trước có nói đó, sau khi đọc truyện nào một thời gian thì cái t nhớ về truyện thường là khuyết điểm nhiều hơn ưu điểm, cho nên cái rì viu này chủ yếu để nói những cái t ko thích thôi. Thắc mắc nhất là cái hệ thống phi thăng thành thần thành ma trong truyện. Ko hiểu vì sao lại có người được phi thăng thành thần??? Vì họ tu thành đại đạo, đức tính đáng ngưỡng mộ hay gì hả? Đâu phải vì trong truyện, thấy rõ là thần trừ có pháp lực ra thì chả khác gì người thường, thất tình lục dục vẫn thế, thậm chí tạo nghiệp cũng chả ít đâu :v Như Thủy Sư Vô Độ hay 33 thần quan gì gì đấy, sống lỗi thế mà vẫn làm thần như thường. Hay là vì đắc đạo, tu luyện đến cảnh giới nhất định thì sẽ thành thần? Cũng ko phải, vì Tạ Liên lúc bị đày thì làm gì có pháp lực đâu, sau vẫn phi thăng như thường đó. Hay là thu thập một lượng tín đồ nhất định, tích đủ hương đèn công đức thì thành thần? Tạ Liên lúc bị đày cũng làm gì có tín đồ gì, tự dưng thành thần. Hay là cơ duyên mỗi người, ai có số thì làm thần? Thế thì đẻ ra đã làm thần luôn rồi, tu luyện chi nữa, đã có số thì làm gì chả thành thần. Theo như cái vụ hoán mệnh của Song Huyền thì có lẽ ý tác giả là vì số mệnh nên có người làm thần có người không nhỉ? Vậy thì thực sự t ko thấy thần thánh đó có gì đáng thờ cả. Lập chiến công cũng ko phải, có thần quan có chiến công đấy, nhưng cũng đâu phải ai cũng có. Nói chung t thấy cái cơ sở để mà quyết định ai phi thăng ai không của tác giả nó hơi bị mơ hồ, nhân vật thành thần thành ma như đi chợ vậy. Cũng ko thấy đắc đạo chỗ nào, khi Tạ Liên phi thăng lần đầu mới có 17 tuổi, lúc đấy đang tâm tính thiếu niên, chưa sõi đời, ngủ một giấc tự dưng phi thăng. Cả cái lúc thành thần rồi tính mấy quần chúng thần quan vẫn sân si như thường :v Quỷ cũng thế, hình như chấp niệm sâu nặng thì thành quỷ nhỉ. Cơ mà ko bàn đến ba Tuyệt nhé, riêng nv Thích Dung t thấy nó rõ vớ vẩn, chẳng hiểu chấp niệm nó sâu nặng cỡ nào mà lại thành quỷ được, còn xếp vô Tứ Hại. Mấy con quỷ ở chợ của công cute phết, nhân vật phụ hiếm hoi mà t thích :))) Nếu là như trong truyện tu chân bình thường thì còn có Thiên Đạo giám sát, tu sĩ bị Thiên Đạo theo dõi, gây nghiệt gây tội nhiều thì bổ Thiên kiếp, căn cơ không đủ thì tu vi không cao, phải giải quyết nhân quả mới được đột phá….. Nói chung là nó còn có hệ thống logic để mà hiểu được. Còn ở đây mấy nhân vật, đặc biệt Tạ Liên rồi Hoa Thành rồi blah bloh, quả thực đúng kiểu thích thì dăm ba hôm lại phi thăng :v Thôi, ko bàn đến cái vụ thần thần quỷ quỷ kia nữa. Truyện này tác giả ko còn viết gọn và kịch tính như hồi bên Ma đạo nữa, dây dưa kéo dài nhùng nhằng hơn. Nhân vật phụ cũng không ấn tượng như bên Ma đạo. Nhiều cái bỏ ngỏ ở đó làm t chả hiểu ra sao? Như vụ Bán Nguyệt, Thủy Phong Địa, vv Lúc đầu nói thì rõ hay, hồi sau giải quyết cái vèo. Tình tiết ko có tính liên kết chặt chẽ như bên kia nữa. Tác giả viết gọn bớt đi mấy chục chương thì hay. Nhân vật chính thì cũng ổn. Nhưng mà về sau ngẫm lại thì ko thích nhiều nữa. Tạ Liên ôn nhu, hiền lành, thiện lương, cảm xúc nhân vật có cao trào, có biến đổi. Bạn này cũng có phần ngây ngô nhưng ko thấy phiền. Đôi lúc ngốc ngốc nhưng ko phải ngu ngơ. Cơ mà nhiều lúc cũng vì cái tính mềm mỏng của bạn mà thấy hơi ức chế. Nhất là cái hồi 17 tuổi phi thăng mà t bảo chưa sõi đời ấy. Cái gì cũng muốn vẹn toàn mọi bề, nhưng sức có hạn mà cứ cố quá, thành ra nát hết cả. Sau cái tính bao đồng đó bớt đi nên cũng đỡ hơn. Hoa Thành thì xây dựng rất ấn tượng, cơ mà có lẽ vì truyện chủ thụ nên cảm xúc suy nghĩ của Hoa Thành ko khắc họa nhiều, nhất là ở quá khứ, mình nghĩ đó mới là phần quan trọng hình thành nên cái “tín ngưỡng” của công với thụ. Hoa Thành trải qua 800 năm ra sao, lúc ở Vạn Thần quật rồi lúc đọa quỷ, vào núi Đồng Lô, lúc làm Vô Danh như nào như nào, nói ra thì hay. Còn nếu để người đọc cảm nhận thì sẽ có người ko cảm hết được và thấy nó thiếu, ví dụ như t đây. T thấy những gì tác giả nói trong truyện chưa đủ để khắc họa cái chấp niệm sâu nặng của Hoa Thành với Tạ Liên, đến mức thành thần thành quỷ như đi chợ như vậy. Còn cái đôi thị vệ – thị nữ kia của thụ thì nói thật t ko thích nổi =_= Nhớ là hồi đọc truyện thì Mộ Tình xếp no.1, Thích Dung no.2, Sư Vô Độ no.3 trong cái list nhân vật t ghét, Phong Tín thì đỡ hơn xíu, ko đến nỗi ghét, nhưng thích thì ko thích nổi. Bạn Phong Sư thì mình thấy bạn này cũng hay, nhưng thích thì cũng ko thích lắm, thấy tính bạn ko hợp làm thần quan. Nói chung cái vụ của 3 người này quá là ko rõ ràng, kêu đến chém đầu rồi sau gặp cậu em, cho cái quạt rồi đi. T thì ko nghĩ giữa 3 người này có quan hệ tình cảm gì cả, Phong và Thủy Sư là anh em, Hạ Huyền có hận hai anh em nhà này, với Thủy Sư thì ko nói, chết là đáng, với Phong Sư thì vẫn hận, nhưng mà phần nào trong thân tâm đã xem Phong Sư như bạn bè, nên sau này mới giúp. Thích Dung thì xin lỗi, ai thích thì thích chứ t ko ưa nổi, ấn tượng từ cái hồi nó quật mộ cha mẹ thụ ko phai được, sau này nó làm gì t cũng thấy ghét =”= nhất là trong ký ức của Liên hồi nó còn là vương tử hay gì, đm tính cách điển hình cho mấy đứa pháo hôi phản diện, nhức nách vaiz. Nói chung chỉ có đôi chính là thích, mấy nhân vật còn lại ko phải ghét thì là ko ưa, hoặc chả có cảm xúc gì. À còn “chúng sinh” nữa, dàn quần chúng gây ức chế khó chịu nhất năm, mắc mệt với cái đám chúng sinh kia. Nhưng mà ở đời thì đúng thế thật, mình có làm gì thì người đời cũng chỉ nhìn vào bên ngoài, nhìn vào cái lợi ích họ nhận được để phán xét thôi. Vụ Quân Ngô thì lúc đấy chán rồi, đọc lướt lướt nên ko ấn tượng gì nhiều :v Đoạn cuối truyện ko thỏa mãn, đánh boss ko đã lắm, cũng giống bên Ma đạo, dù chưa đến mức đầu voi đuôi chuột. Truyện của Mặc Hương thì nổi khỏi nói rồi, nhưng cũng chính vì nổi quá, tung hô ghê quá cho nên khi đọc người ta thường kỳ vọng cao, dẫn đến lúc đọc bị hụt hẫng, thất vọng. Chứ thực ra truyện của tác giả này viết khá tốt, đọc thoải mái, ko có nhiều chỗ khó hiểu. Bộ này dài quá nên chắc ko đọc lại đâu, mà ko có chỗ nào lôi hay hố quá, sủng công sủng thụ gì đều đọc được, bà con nhảy hố ok. Duới đây là các thông tin và kiến thức về chủ đề ba tác phẩm của mặc hương đồng khứu hay nhất do chính tay đội ngũ chúng tôi biên soạn và tổng hợp: 1. Phim chuyển thể đam mỹ
Xem Ngay
2. Những tác phẩm tuyệt vời của Mặc Hương Đồng Khứu
Xem Ngay
3. Tác giả: Mặc Hương Đồng Khứu (có tất cả 57 tác phẩm)
Xem Ngay
4. Mặc Hương Đồng Khứu - Tác giả của nhiều truyện đam mỹ đình …
Xem Ngay
5. Review Những Bộ Truyện Đam Mỹ Hay Của Mặc Hương Đồng Khứu
Xem Ngay
6. Tác phẩm của Mặc Hương Đồng Khứu
Xem Ngay 7. Tác giả Mặc Hương Đồng Khứu - truyenfull.vn
Xem Ngay 8. Review tiểu thuyết đam mỹ Ma Đạo Tổ Sư của Mặc Hương Đồng …
Xem Ngay 9. Mặc Hương Đồng Khứu: Tin tức Mặc ... - Việt Giải Trí
Xem Ngay 10. Chuyện không ai ngờ: ‘Mẹ đẻ’ của ‘Trần tình lệnh’ bị tuyên án 3 …
Xem Ngay
11. Phim chuyển thể đam mỹ
Xem Ngay
12. Đôi dòng gửi đến Mặc Hương Đồng Khứu – Thế Trung Phùng Quân
Xem Ngay
13. Đọc Truyện [Tam Giới] [Mặc Hương Đồng Khứu] | 0o0OOOo00
Xem Ngay
14. Cảm nhận về Ma đạo tổ sư của Mặc Hương Đồng Khứu
Xem Ngay 15. Tác giả Mặc Hương Đồng Xú - truyenfull.vn
Xem Ngay
16. 900+ Mặc Hương Đồng Khứu ý tưởng trong 2022 | dao, literatura, …
Xem Ngay 17. Mua online sách của Mặc Hương Đồng Khứu | Tiki
Xem Ngay 18. Sách - Thiên quan tứ phúc (Trọn bộ) | Shopee Việt Nam
Xem Ngay
19. [Review – Trích dẫn] Ma Đạo Tổ Sư – Mặc Hương Đồng Khứu
Xem Ngay 20. Tác giả: Mặc Hương Đồng Khứu - nobita.vn
Xem Ngay |