Miêu tả cảnh đẹp mà em đã gặp trong dịp nghỉ hè

Vào dịp hè, em thường được bố mẹ cho đi du lịch theo tour. Nhờ những tour du lịch, em đượcthăm rất nhiều cảnh đẹp. Tour du lịch lần này đưa em đến với Huế, thành phố nổi tiếng với vẻđẹp hoài cổ. Em được đi thăm những quần thể lăng, tẩm và các chùa. Nhưng em thích nhấtvẫn là biển Cửa Tùng.Từ xa, em đã ngửi thấy mùi gió biển thổi, cảm thấy vị mặn mòi của gió biển. Phóng tầm mắt raxa, em nhìn thấy dải cát trắng trải dài. Em thích thú reo lên: "A! Đến biển rồi! Bố ơi! Con đã nhìnthấy biển rồi". Xe vừa dừng là em nhảy ngay xuống, ba chân bốn cẳng chạy ra biển, mặc chobố dặn với theo: "Cẩn thận đấy". Em chạy chân trần trên cát. Cát mịn nên thật êm. Thời tiếthôm nay thật đẹp. Dù mùa hè nhưng nắng không gắt. Hay tại ở biển nên cái nắng có phần dịuđi. Biển xanh hiền hòa. Cả một màu xanh mênh mông. Những con sóng ở đây cũng lăn tăn chứkhông cuồn cuộn, dữ dội như những bãi biển khác. Biển Cửa Tùng thật dịu dàng. Biển khôngđánh sóng, sủi bọt trắng xóa. Em đi chân trần trên cát, gần trưa, nước biển âm ấm, cát lại mịnvà mát, khiến cho em chỉ muốn đi dọc theo bờ biển, chẳng muốn rời.Bên bờ biển còn có những chiếc thuyền đánh cá nhỏ, người dân vùng biển neo ở gần đây. Emthấy có những chiếc thuyền đã cũ kỹ, bị hỏng nằm chờ được sửa. Dù bị hỏng nhưng vẫn gắnliền với biển, chắc xa biển, nó cũng thấy buồn.Bên bờ biển còn có rừng thông. Những cây thông cao vút, lá xanh, nhỏ và dài, đứng trầm ngâmvà lặng lẽ. Những khi có gió biển, những cành lá thông va vào nhau kêu xào xạc như đùa vui,thủ thỉ tâm sự với nhau. Em còn thấy cả những cây dừa, thân cao vút. Những tàu lá dừa xòe raôm lấy bầu trời xanh, cao và rộng.Biển Cửa Tùng vẫn còn vẻ đẹp của tự nhiên. Nó không ồn ào và nhiều hàng quán như biển ĐồSơn, Sầm Sơn và Bãi Cháy. Nó cũng im lặng, yên ả như chính thành phố Huế cổ kính này.Em yêu vẻ đẹp giản dị của bãi biển nơi đây. Dù chỉ dừng lại ở biển Cửa Tùng có một ngàynhưng em vẫn không muốn rời. Em chia tay biển với đầy lưu luyến.-----------Quê tôi xa lắm, đó là một vùng biển miền trung vì vậy chỉ có dịp hè tôi mới được ba mẹ cho về thăm quê.Biển quê tôi đẹp lắm, có ánh nắng chói chang, có cát trắng, có gió Lào vi vu ngày đêm thổi về biển.Mỗi dịp được về quê, tôi thường dậy sớm theo nội tôi ra biển. Trong hơi sương còn đang phàng phất đâuđây, biển mơ màng dịu dàng, vài cơn gió nhè nhẹ thổi vào đất liền mang theo cái vị mặn đặc trưng củabiển. Đứng trước biển tôi cảm nhận được cái vì cái nồng nồng khó tả phả vào người. Trên không trung,những con hải âu trắng chao nghiêng đôi cánh, mải miết bay về phía chân trời xa thẳm, nơi bình minhhồng tươi đang hắt những tia nắng hình dẻ quạt xuống mặt nước. Từng đợt sóng nhẹ nhẽ vỗ vào bờ, nướcbiển trong xanh, bờ cát trắng trải dài tít phía xa. Tôi bước đi với đôi chân trần trên cát, cảm giác mát dịuxuyên thấu vào da thịt tôi. Một cảm giác lạ lan tỏa khắp cơ thể tôi. Từng hạt cát mịn màng, mát rượi lùilại dưới đôi chân của tôi. Tôi tìm, nhặt nhạnh từng chiếc vỏ óc lăn lóc trên cat. Mỗi cái vỏ là nơi chứađựng những kỉ niệm của quê hương. Khi rời xa quê, chính những cái vỏ ốc ấy là cầu nối để tôi được sốnglại với quê hương mình.Khi trong tay ta có những chiếc vỏ ốc, ta chỉ cần hả hơi vào rồi áp tai nghe thì sẽ nghe thấy tiếng sóng vỗ,nhịp điệu, âm thanh của biển. Những con sóng vỗ bờ cát, tung bọt trắng xóa. Nó nhào lên rồi vút về để lạitrên cát biết bao nhiêu là vỏ ốc và những chú cua con vội vàng lẩn trốn.Người dân quê tôi chủ yếu làm nghề đánh bắt cá, những tàu lớn thường đi đánh bắt xa, có khi cả tháng họmới vào đất liền, chỉ còn lại những người lớn tuổi, súc khỏe giảm sút thì mới đánh bắt gần bờ. Họ thườngdậy từ rất sớm để ra biển, chân họ dậm từng bước chắc nịch hằn lên bãi cát, chiếc thuyền bằng gỗ nâu đenbóng lướt trên cát theo sức đẩy của những cánh tay dài lực lượng. Bọn trẻ con riu rít chạy theo bứt nhữngbông hoa muống biển tim tím, cánh còn ướt đẫm hơi sương đêm ném lên thuyền. Hoa muống biển có phảivì vẻ đẹp bình dị của hoa hay bởi sức sống mãnh liệt của nó mà người dân ở đây coi hoa muống biển nhưmột loài hoa lành đem bình yên đến. Hoa theo những con thuyền lênh đênh ngoài khơi xa mang theo nỗimong chờ của người ở lại. Biển hiền hòa là thế nhưng cũng có lúc sục sôi giận dữ. Đó là những ngày biểnđộng sóng nổi lên dữ dội. Những con sóng bạc đầu không còn khẽ khàng mơn man lên bờ các mà điêncuồng xô ầm ầm vào vách đá. Những ngày như hế nhanh chóng tan đi khi phiên chợ cá đông vui tới. Ấylà khi thuyền về. Các con thuyền chở nặng cá tôm hoan hỉ trở về sau những chuyến đi dài ngày vất vả.Nhìn từ xa, hai con mắt thuyền mở to như vui mừng khi lại được nhìn thấy bến bờ. Thuyền vừa cập bến,người trên bờ đã đổ xô đến. Kẻ ôm chầm lấy nhau mừng mừng, tủi tủi, người nhanh nhẹn khiêng nhữngsọt cá nặng lên khoang bờ. Những con cá béo nung núc những mảng thịt, mang còn phì phò bong bóngđược xếp lẫn với những con tôm còn tươi roi rói cứ búng càng tành tách như dọa bọn trẻ con thò taynghịch bắt. Tiếng lao xao trả giá, tiếng lịch thúng mủng của người bán, vạn người mua hòa lẫn vào nhaunghe đông vui khó tả. Trời đã vãn chiều trên bãi cát chỉ còn lổng chổng sọt không thì người ta mới lụcđục kéo nhau về. Những con thuyền bầy giờ mới nhẹ nhõm gối đầu lên bờ cát trắng, nằm nghỉ ngơi saumột chuyến đi dài. Hoàng hôn đến từ lúc nào đang nhẹ dần buông trên biển. Đó là một ngày ở biển khi tôiđược về thăm mảnh đất quê hương.Khi nhắc đến quê hương, điều đầu tiên tôi nhớ đến là biển, tôi ao ước được sống tại vùng quê thanh bìnhnày. Đứng trước biển bao la, tôi thấy mình thật nhỏ bé, tôi yêu quê hương, tôi yêu bờ biển quê mình, và tựhào biết bao khi tôi là người con của quê hương yêu dấu đó.hoặc bài

Hôm nay, mình sẽ hướng dẫn các bạn miêu tả một cảnh đẹp mà em đã gặp trong mấy tháng nghỉ hè. Bạn phải trả lời được các câu hỏi căn bản: cảnh đẹp ấy là gì? Bạn gặp chúng trong hoàn cảnh nào? Khung cảnh ấy để lại cho bạn ấn tượng sâu sắc nhất về điều gì? Bạn có muốn gặp lại khung cảnh ấy không? Các bạn không nên tự tưởng tượng cảnh đẹp ấy trong đầu, mà nên chọn những cảnh đẹp bạn đã chính mắt nhìn thấy, sẽ tạo được vẻ chân thật và sinh động cho bài văn. Lưu ý rằng đây là cảnh đẹp trong chuyến đi chơi hè của các bạn, nên nó phải mang nét đặc trưng của mùa. Các bạn cũng cố gắng tạo cho bài văn mình được những ý mạch lạc về cảm xúc, chú ý vào bút pháp miêu tả và tự sự, không nên quá sa đà vào những yếu tố xung quanh. Chúc các bạn thành công! hãy theo dõi cùng wikisecret nhé.

Trong cuộc sống của chúng ta, thiên nhiên luôn đóng một vai trò quan trọng, nó không chỉ là môi trường để ta sống, mà còn là một liều thuốc tinh thần để làm dịu lại trái tim ta. Sau chuyến đi chơi hè về với quê nội, tôi càng thấm thía hơn điều đó!

Tôi vốn được sinh ra và lớn lên trên thành phố đầy khói và bụi. Hàng ngày phải đấu tranh với những cảnh tắc đường, cây xanh bị chặt phá, không khí bị ô nhiễm. Mùa hè năm nay, tôi được bố mẹ thưởng cho một chuyến đi chơi về quê nội. Đã từ rất lâu rồi, tôi không trở lại vùng quê xa xôi ấy nữa. Phần vì bố mẹ tôi bận rộn với công việc, phần vì tôi cũng coi đó là nơi hẻo lánh, không đầy đủ tiện nghi.

Nhưng năm nay thì khác, tôi lại mang trong mình cảm giác háo hức đến lạ kì. Suốt chặng đường về quê, cứ nhấp nhổm không yên. Tôi hồi hộp vì được gặp lại ông bà, chú dì, anh em, cũng hồi hộp để đón chờ sự đổi mới trên quê hương mình. Một tiếng đồng hồ trôi qua, chiếc xe từ từ dừng lại, trước mặt tôi là một cảnh đẹp đến ngỡ ngàng.

Xộc vào trong mũi là một bầu không khí trong lành, và một mùi thơm thoang thoảng đâu đây. Không phải là mùi nồng nồng của hoa sữa ngày cuối thu, cũng không phải mùi của khói bụi. Tôi bất ngờ reo lên:

-Bố mẹ ơi, là cánh đồng lúa kìa! Lần đầu tiên con nhìn thấy cánh đồng đấy bố mẹ ạ!

Bố mẹ mỉm cười nhìn tôi trìu mến. Tôi căng mắt ra như muốn thu hết tất cả vào. Cánh đồng trước mặt trải dài tít tắp, nối liền vào chân trời màu xanh nhạt. Tôi về quê đúng lúc lúa đang thì con gái. Một màu xanh mướt đến ngỡ ngảng. Màu xanh làm dịu đi cái oi nồng của nắng hè, cái ngột ngạt của bụi bặm. Tất cả được thanh lọc qua cánh đồng quê hương.

Từng làn gió nhẹ thổi qua, làm lung lay những cây lúa. Trên thân cây là những hạt gạo còn đang ủ sữa, cũng khẽ khàng lắc như mời chào đon đả. Trên cánh đồng ấy, nhịp nhàng từng đàn có sải cánh, bay mãi bay mãi cũng không tìm được điểm dừng. Tôi thích thú chỉ muốn nhảy cẫng lên để chạm được vào cánh có trắng ấy. Tất cả hoà vào một bức tranh tuyệt diệu. Màu vàng của nắng, xanh của lúa và trắng của cánh cò, sắp xếp tầng bậc hài hoà đến kì diệu.

Hình như vẫn còn thiếu một điều gì đó. Tôi suy nghĩ và cũng nhanh chóng tìm ra câu trả lời. Ở giữa cánh đồng xa xa, có những tấm lưng đã còng hẳn xuống, đang mải miết chăm bón cho từng cây lúa. Có người đeo trên mình những bình phun thuốc, đi hiên ngang giữa cánh đồng như một vị thần. Con người làm cho cánh đồng trở nên thi vị và tràn đầy sức sống như cái màu xanh vốn có. Những bác nông dân ấy lao động thật vất vả quá. Tôi có thể cảm nhận được những giọt mồ hôi rơi, hay những tiếng thở dài nặng nhọc. Giữa cánh đồng, họ như được bao bọc bởi thiên nhiên đất trời.

Đứng trước cánh đồng lúa, tôi chợt nghiệm ra một điều: hạt cơm mà mình ăn phải lao công tổn sức thế nào mới tạo nên được. Cánh đồng lúa này là nguồn sống của biết bao người trông đợi. Đó cũng là sản vật của thiên nhiên đất trời, để con người có dịp được thưởng ngoạn. Chuyến về quê này của tôi, quả thực là có ích. Cánh đồng lúa, nó đã trở thành quá quen thuộc với bất cứ ai. Nhưng khi được đứng trước nó, để hít thở hương vị của mùi lúa non, để thanh lọc đôi mắt và tâm hồn, bạn mới thấy trân trọng chúng biết nhường nào.

Hãy yêu lấy thiên nhiên, lấy những vẻ đẹp xung quanh bạn. Bạn sẽ sớm nhận ra rằng, thiên nhiên là người bạn gần gũi, đáng tin và đáng trân trọng nhất!

Mùa hè đến là thời điểm các bạn học sinh tạm rời xa mái trường để có một kì nghỉ hè thú vị. Dịp nghỉ hè vừa qua, em đã được bố mẹ cho về thăm quê ngoại. Khung cảnh quê ngoại em tràn đầy sức sống dưới bầu trời mùa hè. Ấn tượng với em nhất là cánh đồng lúa rộng mênh mông, bát ngát.

Khi hè đến, quê ngoại em như thay một màu áo mới xanh tươi và trong trẻo vô cùng. Sáng sớm, khi bình minh lên, ông mặt trời đang từ từ nhô lên sau những rặng tre xanh đầu làng, tươi cười ban phát những tia nắng đầu tiên của ngày mới xuống trần gian. Ánh sáng xuyên qua những cành tre vừa mới tỉnh giấc đang rung động tạo ra những tia ánh sáng huyền ảo. Trên cao, từng đám mây bàng bạc lơ lửng, nhẹ trôi. Khi đất trời còn đọng hơi sương, cánh đồng lúa im lìm như đang ngủ say, cả không gian chìm trong một màu huyền ảo, cổ tích. Mặt trời lên cao, vạn vật như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Trên cành cây, mấy chú chim hót líu lo, đón chào ngày mới.

Cánh đồng lúa nằm ở giữa làng, nhìn từ xa tựa như một tấm thảm vàng rực, khổng lồ. Mỗi khi gió thổi qua, tấm thảm ấy lại nhấp nhô từng đợt, những con sóng mải miết nối đuổi nhau đi về phía chân trời. Xa xa, mọi người kéo nhau ríu rít ra đồng làm việc. Những bông lúa nặng trĩu hạt làm thân cây như oằn xuống, báo hiệu một mùa màng bội thu. Chúng ngả vào nhau thì thầm trò chuyện. Những giọt sương mai còn đọng lại trên lá lúa, được ánh nắng mặt trời chiếu vào, long lanh như những hạt ngọc mà đất trời ban tặng. Hương lúa chín thoang thoảng dịu dàng bay trong gió, một mùi hương thanh khiết và tươi mới, làm dịu mát tâm hồn con người. Đó cũng là thứ mùi đặc trưng của đất, của hương đồng gió nội vào những ngày hè nắng cháy.

Xa xa, thấp thoáng thấy vài chú trâu đang thung thăng gặm cỏ. Dưới ruộng, những chú cò trắng đang bì bõm lội để kiếm tôm, kiếm tép. Đâu đó, nhấp nhô những chiếc nón trắng của các bác nông dân ra đồng làm việc sớm. Tiếng cười nói, trò chuyên rôm rả làm náo động cả một vùng. Trên gương mặt họ lấm tấm những giọt mồ hôi nhưng nụ cười lại sáng bừng bao niềm hân hoan, hạnh phúc. Một bức tranh làng quê thật thanh bình, yên ả, sống động và đầy sắc màu.

Được thăm cánh đồng lúa đã trở thành niềm mong đợi và háo hức của em mỗi lần về quê. Ngắm nhìn cánh đồng lúa, em cảm thấy thật yên bình và thêm phần gắn bó với quê hương mình hơn. Em sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này lớn lên xây dựng quê hương mình thật giàu đẹp.

Nguồn Internet

Video liên quan

Chủ Đề