Tại sao Đức, Ý, Nhật lại đi theo con đường phát xít hóa bộ máy nhà nước

Những câu hỏi liên quan

Tại sao các nước Đức, Italia, Nhật Bản lại đi theo con đường phát xít hóa chế độ chính trị để cứu vãn tình trạng khủng hoảng nghiêm trọng của mình?

A. Do có ít hoặc không có thuộc địa, thiếu vốn nguyên liệu và thị trường

B. Do nhà nước tồn tại những phần tử phản động âm mưu nắm chính quyền

C. Do sức ép mạnh mẽ từ các nước Mĩ, Anh, Pháp

D. Do hai khối đế quốc được thành lập ở châu Âu

Đâu không phải là nguyên nhân khiến Đức lựa chọn đi theo con đường phát xít hóa chế độ chính trị để cứu vãn tình trạng khủng hoảng nghiêm trọng của mình?

A. Do không có thuộc địa, thiếu nguyên liệu và thị trường

B. Do tâm lý bất mãn và muốn phá bỏ hệ thống Vécxai- Oasinhtơn

C. Do ảnh hưởng truyền thống quân phiệ

D. Do sự dung dưỡng các thế lực phát xít của Mĩ, Anh, Pháp

Đâu không phải là nguyên nhân khiến Nhật Bản lựa chọn đi theo con đường quân phiệt hóa bộ máy nhà nước để cứu vãn hậu quả của cuộc khủng hoảng kinh tế 1929 - 1933?

Đâu không phải là nguyên nhân khiến Nhật Bản lựa chọn đi theo con đường quân phiệt hóa bộ máy nhà nước để cứu vãn hậu quả của cuộc khủng hoảng kinh tế 1929 - 1933?

A. Do Nhật Bản có quá ít thuộc địa, thiếu nguyên liệu và thị trường

B. Do tâm lý bất mãn và muốn phá bỏ hệ thống Vécxai- Oasinhtơn 

C. Do ảnh hưởng truyền thống quân phiệt

D. Do sự dung dưỡng các thế lực phát xít của Mĩ, Anh, Pháp

Tại sao các nước Đức, Italia, Nhật Bản lựa chọn con đường phát xít hóa bộ máy cai trị để thoát ra khỏi cuộc khủng hoảng kinh tế (1929 - 1933)?

A. Có thuộc địa, có thể trút gánh nặng khủng hoảng lên vai nhân dân các nước thuộc địa.

B. Không có hoặc có rất ít thuộc địa, thiếu vốn, nguyên liệu và thị trường tiêu thụ hẹp.

C. Ít chịu tác động của cuộc khủng hoảng kinh tế thế giới (1929 - 1933).

D. Phong trào đấu tranh dân chủ của nhân dân các nước Đức, Italia, Nhật Bản diễn ra mạnh mẽ.

Đặc điểm của cuộc khủng hoảng kinh tế (1929 - 1933) là

Đâu không phải là ý kiến đúng khi nhận xét về trật tự Vécxai-Oasinhtơn?

Nguyên nhân cơ bản dẫn đến sự sụp đổ của Trật tự Véc-xai – Oa-sinh-tơn là

Tác động lớn nhất của cuộc khủng hoảng kinh tế 1929 - 1933 là

Đặc điểm của cuộc khủng hoảng kinh tế (1929 - 1933) là

Sau CTTG I, Nhật Bản được lợi nhưng ít tài nguyên, ít thuộc địa, còn Đức thì diện tích lãnh thổ bị thu hẹp một cách đáng kể, mất hết tất cả thuộc địa và nền kinh tế bị suy giảm trầm trọng.
=> Đức và Nhật Bản chọn con đường phát xít hóa bộ máy chính quyền để nhằm phân chia lại thuộc địa và lợi ích cho mình :)

Tại sao các nước Đức, Italia, Nhật Bản lại đi theo con đường phát xít hóa chế độ chính trị để cứu vãn tình trạng khủng hoảng nghiêm trọng của mình?


Để thoát ra cuộc khủng hoảng kinh tế (1929 - 1933), giới cầm quyền Đức đã:

A. thực hiện các quyền tự do dân chủ trong xã hội.

B. tập trung sản xuất, thâu tóm các ngành kinh tế chính.

C. tuyên truyền, kích động chủ nghĩa phục thù, chủ nghĩa chống cộng, phân biệt chủng tộc, phát xít hoá bộ máy nhà nước, thiết lập chế độ độc tài khủng bố công khai.

D. thành lập Mặt trận Nhân dân chống chủ nghĩa phát xít.

Cuộc khủng hoảng kinh tế thế giới (1929 - 1933) đã:

A. không tác động, ảnh hưởng gì đến nước Đức.

B. tạo điều kiện cho nền công nghiệp nước Đức phát triển nhanh chóng.

C. giáng một đòn nặng nề vào nền kinh tế Đức, làm cho cuộc khủng hoảng chính trị ở Đức ngày càng trầm trọng.

D. làm cho phong trào công nhân Đức phát triển nhanh chóng.

Hậu quả lớn nhất của cuộc khủng hoảng kinh tế thế giới 1929 - 1933 là gì?

A. Hàng chục triệu công nhân thất nghiệp, nông dân mất ruộng đất, sống trong cảnh nghèo đói, tù túng

B. Trong các nước tư bản chủ nghĩa hình thành hai lò lửa trước chiến tranh thế giới thứ hai

C. Lạm phát phi mã, nhà nước không kiểm soát được tài chính

D. Xã hội rối loạn, trộm cắp diễn ra khắp nơi

Nguyên nhân dẫn đến cuộc khủng hoảng kinh tế 1929 - 1933 là:

A. hậu quả của cuộc Chiến tranh thế giới thứ nhất.

B. tác động của cao trào cách mạng thế giới 1918 - 1923.

C. mâu thuẫn giữa các nước tư bản.

D. sản xuất thiếu kế hoạch, không tương xứng với sự cải thiện đời sống của đa số nhân dân, "cung vượt quá cầu".