Viết bài văn em nhận được một món quà bất ngờ nhân ngày sinh nhật

Bài làm

Cũng đã mấy tháng trôi qua, kể từ ngày sinh nhật của tôi rồi. Nhưng kỉ niệm nhớ như in trong ngày sinh nhật lần thứ 14 đã khiến cho tôi cảm giác như bố mẹ mình đã trở nên khác lạ. Có lẽ, vì quá bận công việc nên bố mẹ tôi thường không nhớ đến ngày sinh nhật của tôi, và tôi cũng không quan tâm lắm, vì từ nhỏ, tôi chưa bảo giờ được tổ chức sinh nhật cho riêng mình rồi. Hôm ấy cũng là một ngày bình thường, thời tiết mùa hạ nóng nực. Và một điều tình cờ hơn nữa rằng, bố mẹ tôi đã cho tôi đi khắp khu vui chơi rồi công viên, điểm cuối cùng là nhà. Tôi còn chẳng hiểu sao hôm đó bố mẹ lại như thế nữa. Nhưng khi vừa về đến nhà, một khung trời mới lạ trong khuôn viên nhà tôi, những chùm bong bóng bay lên, những dải ruy băng ôi sao đẹp thế ! Mở từng món quà sinh nhật, những điều tôi mong ước đã dần dần tôi có được. Nước mắt của tôi bỗng ứa ra, chảy dài. Tôi chạy tới ôm lấy bố và mẹ, thốt lên : "Cảm ơn bố mẹ !!!!!" 

HỌC TỐT NHA !

#NOCOPY

@Sâu

Đề bài yêu cầu kể lại lần em nhận được một món quà bất ngờ nhân dịp sinh nhật hoặc lễ, tết. Tính chất bất ngờ của món quà rất đa dạng: món quà đến từ người mà em không nghĩ tới (người em rất yêu quý nhưng khó “giải bài, thể hiện”, người bạn thân đi xa đã lâu,...); món quà là niềm mơ ước từ lâu của em; món quà độc đáo, thú vị, gây nhiều cảm xúc (bạn em tự tay làm ra, gây cho em nhiều xúc động,...); cách tặng quà rất ấn tượng,... Nhận món quà ấy, em có suy nghĩ gì về tình cảm gia đình, ...

PHÂN TÍCH ĐỀ
a) Nội dung trọng tâm:
- Một món quà rất thú vị em bất ngờ nhận được trong ngày sinh nhật (hoặc lễ, tết);
- Những suy nghĩ, tình cảm của em khi nhận được món quà bất ngờ.
b) Xác định các yếu tố cấu thành văn bản:
- Ngôi kể: ngôi thứ nhất.
- Trình tự kể: từ hiện tại hồi tưởng lại quá khứ.
- Các chi tiết chính:
+ Hoàn cảnh em nhận được món quà.
+ Suy nghĩ của em về món quà về tình cảm gia đình, bạn bè...
Ngoài phương thức chính là kể, cần kết hợp các yếu tố miêu tả, biểu cảm.
c) Phạm vi tư liệu: thực tế cuộc sống.

DÀN BÀI

a) Mở bài:
- Cuộc sống luôn tràn ngập những điều bất ngờ, thú vị; chúng đến từ những người thân xung quanh chúng ta.
- Một lần, em đã nhận được một món quà chứa đầy những bất ngờ, thú vị như thế.
b) Thân bài:
(1) Hoàn cảnh nhận được món quà: quà sinh nhật / nhân dịp Giáng sinh / ngày 8 tháng 3 / ngày tết Nguyên đán...
(2) Người tặng quà: bố- mẹ / ông bà / anh chị em / bạn thân / người mà em không nghĩ tới (người em rất yêu quý nhưng khó “bộc lộ”, người bạn thân đi xa đã lâu,...)
(3) Món quà thú vị: quà đó là gì? Vì sao thú vị?
- Là niềm mơ ước từ lâu của em / món quà độc đáo, thú vị, gây nhiều cảm xúc (bạn em tự làm ra, gây cho em nhiều xúc động,...);
- Cách tặng quà rất ấn tượng;
(4) Những suy nghĩ của em khi nhận được món quà ấy:
- Bất ngờ vì nhận được món quà / bất ngờ vì cách mà bạn ấy tặng quà;
- Bản thân cũng là một người đã từng sống thờ ơ và vô tâm với những người xung quanh —> được nhận quà thấy xúc động và thấy cần thay đổi thái độ với những người xung quanh...
c) Kết bài:
- Những người xung quanh có thể mang đến cho chúng ta những sự thay đổi lớn lao trong suy nghĩ, thái độ và tình cảm.
- Cần biết trân trọng những điều bình dị trong cuộc sông để cảm nhận được tình cảm chân thành của những người thân yêu.


(1)

Kể lại việc em nhận được một món quà bất ngờ trong


ngày sinh nhật



Dàn ý Kể lại việc em nhận được một món quà bất ngờ trong


ngày sinh nhật



1. Mở bài


Giới thiệu và dẫn dắt vào câu chuyện: Nhân dịp sinh nhật, bố mẹ có tổ chức choem một bữa tiệc ấm cúng, ngày hơm đó em nhận được rất nhiều món quà và lờichúc nhưng em ấn tượng nhất với món quà…


2. Thân bài


a. Kể lại buổi tiệc ngày hơm đó


Bố mẹ chuẩn bị cho em rất nhiều bánh kẹo, trái cây và cả bánh sinh nhật nữa.


Bạn bè và người thân đến dự đúng giờ, mang theo cho em những món quà to nhỏkhác nhau được gói cẩn thận và đẹp đẽ.


Em nhẹ nhàng sắp xếp những món quà đó gọn gàng một góc.


Mọi người hát chúc mừng sinh nhật và ăn uống, trò chuyện vô cùng vui vẻ.


Tiệc tàn, mọi người ra về với tâm trạng vui vẻ.


b. Kể lại món quà em được nhận


(Đó là món quà vật chất hay tinh thần?)



Kể ra nguyên nhân em được nhận món quà đó.


Miêu tả chi tiết món q (đối với đồ vật: kích cỡ, màu sắc, cơng dụng…).


Tại sao em lại thích và ấn tượng với món q đó nhất: vì đó là món đồ em thích từlâu; vì nó làm em vui,…


Miêu tả tâm trạng, cảm xúc của em khi em có được món quà đó.

(2)

Thể hiện cảm xúc khi nhận được món quà và sự trân trọng dành cho nó.


Kể lại việc em nhận được một món quà bất ngờ trong ngày


sinh nhật mẫu 1



Thật khó quên buổi sớm mai hơm đó! Mở mắt chồng tỉnh dậy, tơi thấy trời hơi sese, cái lạnh của mùa đông đến muộn, lất phất thêm mấy hạt mưa phùn. Trong lịngmột cơ bé vơ tư 14 tuổi hơm nay có gì khang khác! Liệu có phải là dư âm của sinhnhật hơm trước vẫn cịn chăng? vẫn vội vã khốc lên mình bộ đồ đồng phục với áosơ mi trắng mẹ giặt tinh tươm và quần âu tím than, có khác chăng chỉ là hơm naytơi thấy lịng là lạ! Lạ mà chưa hiểu tại sao lai thế. Mải mê theo những dòng suynghĩ tự lúc nào bước chân tôi đã đặt vào lớp 8A thân yêu và dừng lại bên chiếc bànthân thuộc.


Bất giác, tơi chợt nhận ra có một mảnh giấy nhỏ cài sẵn trên khe bàn tự bao giờ. Tòmò, tơi mở mảnh giấy ra, đọc vội vàng như tìm thấy được quyển truyện tranh uthích, qn mất rằng nó có thể là dành cho người khác (thật may đúng là dành chotơi!). Những dịng chữ quen quen, nắn nót nhưng cũng vẫn đủ để nhận ra đấy làchữ con trai: “Lát nữa bạn ra ngồi cổng trường nhé!”. Tơi nhận ra đó là nét chữcậu bạn ngồi dãy bàn bên kia. Cậu ta chẳng những đẹp trai, học giỏi nhất lớp màlại cịn kiêu kì nữa. Chính vì điều này mà chẳng mấy khi tơi nói chuyện gì với“hắn”. “Chuyện gì thế nhỉ? Chịu, chẳng đốn ra. Mà đốn làm gi cho mệt, cứ ra làbiết thôi mà” - tơi tự nhủ. Nếu hơm đó tơi chỉ coi đây là một trị đùa của lũ bạnnghịch ngợm thì có lẽ bây giờ không ngồi đây, cầm trong tay chiếc cặp xanh thiênthanh và nhận ra nhiều điều quý giá về tình bạn, đặc biệt là tình bạn giữa tơi vàngười bạn ấy như lúc này.


Ngày hơm đó quả thật bất ngờ, vừa bước ra khỏi cổng trường tôi cảm thấy dườngnhư có ai đó kéo tơi về một bên cánh cổng và giúi vào tay tôi một hộp quà nhỏxinh xinh được thắt nơ thật đẹp. Vội vã nhìn lên trong phút chốc tôi cũng đủ nhậnra khuôn mặt đang ửng đỏ như trái cà chua của những bạn nhỏ ấy. Cậu ta lắp bắpnói với tơi đây là món q sinh nhật muộn dành cho tơi. Tơi chưa kịp hiểu hết mọichuyện thì cậu ấy lại nhanh chóng… biến mất bất ngờ như lúc xuất hiện!

(3)

cười. Bên cạnh những lời chúc mừng vẫn đúng cái giọng điệu không lẫn đi đâuđược của một kẻ “vẫn - như - mọi - ngày”: “Mình nghĩ nó sẽ đẹp hơn chiếc cặp cậuđang dùng đấy!” Nhưng thật lạ tôi đã không hề nổi giận, trái lại tôi nhận ra đằngsau vẻ ngoài lạnh lùng kia là người bạn tuyệt vời mà tôi bấy lâu không nhận ra,một người cũng rất biết quan tâm đến người khác;


Kể lại việc em nhận được một món quà bất ngờ trong ngày sinh nhật. Chính điềunày đã làm tơi thật sự xúc động và thay đổi cách đánh giá về con người. Chính điềunhỏ nhoi tưởng như vơ tình ấy nhắc cho tơi điều tơi sợ nhất nhưng lại đang phạmphải đó là lối sống thờ ơ. Tôi chợt nhận ra tôi đã địi hỏi q nhiều ở người kháctrong khi chính tơi khơng làm được gì cho họ, dù chỉ là một cái ơm cổ ba, mộtchiều nhổ tóc sâu cho mẹ, hay quên mất nở một nụ cười với cô bạn cùng bàn... Cómột người đang thay đổi, cịn tơi, tơi cũng nên làm điều gì đó để khơng phải gặp lạitơi của ngày xưa - tơi tự nhủ.


Từ đó tôi và “kẻ ngạo mạn” ấy trở thành bạn thân, chiếc cặp xanh thiên thanh ngàynào tôi vẫn cất giữ như một báu vật về một tình bạn thân thiết khởi đầu chẳnggiống ai.


Đôi khi những người cạnh ta mang lại cho ta những thay đổi lớn mà trước đó takhơng hề ngờ tới. Có những điều bình dị lắm mà ta khơng biết đó là vật báu. Vàkhơng phải ai cũng nhận ra ngày hơm qua mình đã bỏ qua điều gì. Nhận ra khơngphải để ngồi nuối tiếc mà nhận ra để biết mình đang được sống một cuộc sống vớibiết bao điều kì diệu.


Kể lại việc em nhận được một món quà bất ngờ trong ngày


sinh nhật mẫu 2



Nhanh thật! Mới hôm nào mẹ tổ chức sinh nhật lần thứ 13 cho em mà quay đi quaylại, ngày mai là em tròn 14 tuổi rồi. Thỉnh thoảng ngắm bóng mình trong gương,em thấy có nhiều thay đổi. Chẳng lẽ cái anh chàng cao lêu nghêu, chân tay khẳngkhiu, mặt lấm tấm trứng cá và trên mép loáng thống hàng lơng tơ xanh xanh kialại là mình ư? Buồn cười thật đấy!

(4)

Sinh nhật lần này lại đúng vào chủ nhật. Sáng nay, mẹ dậy sớm lắm. Dọn dẹp xongxuôi, mẹ xách làn đi chợ. Nhà em cách chợ Ngọc Hà chỉ hơn trăm mét. Lối vàochợ là hai dãy bán hoa tươi với rất nhiều lồi hoa rực rỡ. Biết em thích hoa hồng,mẹ mua mười bốn bông hồng nhung đỏ thắm, cắm trong chiếc bình thuỷ tinh trắngmuốt, màu đỏ của hoa càng thêm nổi bật.


Em nhờ bạn Tú kê dọn bàn ghế và sắp xếp bàn tiệc. Chiếc bàn ăn bằng nhựa đượcphủ tấm khăn trắng trơng sang trọng hẳn lên. Bình hoa đặt giữa, đĩa bánh kẹo, đĩatrái cây, hơn chục chai nước ngọt… đầy đủ cả. Chiếc bánh kem có hình chú gấunâu thắt chiếc nơ trắng (vì em tên là Hùng) và dòng chữ Chúc mừng sinh nhật cũngđã sẵn sàng trong tủ lạnh. Mẹ kiểm tra mọi việc, thấy đâu vào đấy nên rất hài lòng.Gần 11 giờ, mẹ giục em thay quần áo mới và chải đầu cho gọn ghẽ.



Thỉnh thoảng, em lại chạy ra trước cửa, ngóng đợi bố về. Bố em là kĩ sư của nhàmáy thuỷ điện Hồ Bình. Năm ngối sinh nhật em, bố bận khơng về được nhưngcó gửi thiệp chúc mừng và hứa năm sau nhất định thu xếp về dự.


Các bạn đã đến đây đủ cả. Tiếng nói tiếng cười ồn ào, tíu tít, rộn rã căn nhà nhỏ.Em mời các bạn vào nhà. Bạn nào cũng đẹp, cũng tươi, đáng u vơ cùng.


Phút chốc, bàn tiệc đã kín chỗ. Chiếc bánh kem được mẹ bưng ra. Nến đã thắpsáng. Nhân vật chính là em nói lời khai mạc. Các bạn tặng hoa, tặng quà cùngnhững lời chúc tụng hồn nhiên, tinh nghịch. Bài hát chúc mừng sinh nhật vang lêncùng tiếng vỗ tay nhịp nhàng. Em thổi tắt nến, rồi cắt bánh mời các bạn. Khơng khíthật là vui!


Tuy vậy, em vẫn sốt ruột mong bố. Linh tính mách bảo em là bố sẽ về nhưng saomãi bố không về? Muộn mất rồi bố ơi! Giá mà bố có mặt lúc này thì hạnh phúc củacon thật là trọn vẹn. Em đưa mắt nhìn ra cửa, mong một hồi chng.


Mấy phút sau, bất ngờ tiếng chuông reo liên tục. Đúng rồi! Đúng là cách nhấnchuông quen thuộc của bố. Em chạy ào ra mở cửa. Trước mắt em, gương mặt bốrạng rỡ, tay bố dắt chiếc xe đạp leo núi mà em đã tưởng tượng ra nhiều lần trongmơ. Giọng nói trầm ấm của bố cất lên: “Bố chào con! Chúc con một sinh nhật vuivẻ!”. Em cảm động thốt lên: “Ôi, bố!” rồi cứ đứng sững giữa cửa. Mẹ cười bảo:“Thế Hùng định không cho bố vào nhà à?”. Mọi người cười ầm khiến em xấu hổđỏ mặt.

(5)

qua. Mấy bạn xuýt xoa khen chiếc xe: “Đẹp cực!”. Quả là khơng sao nói hết niềmsung sướng của em lúc đó.


Tiệc tan, các bạn đã về hết, chỉ còn lại mấy người thân. Bố ân cần hỏi han chuyệnhọc tập của em và khuyên em hãy cố gắng hơn nữa, quan tâm hơn nữa đến gia đìnhtrong lúc bố vắng nhà. Em hứa với bố là sẽ làm theo lời bố dặn. Tự trong thâmtâm, em thấy mình đã lớn, phải sống sao cho xứng đáng với niềm tin yêu của mọingười. Thật hạnh phúc khi được sống giữa tình yêu thương của gia đình, bè bạn!