Bài văn tả hoa phượng và tiếng ve năm 2024

Bài văn tả hoa phượng và tiếng ve năm 2024

trung tâm gia sư quận 10 thấy tiếng trống trường cất lên ba tiếng: Tùng ! Tùng ! Tùng! Báo hiệu giờ ra về đã điểm, lúc này đã 11h30, đứa nào cũng mệt, mặt xị cả xuống vì ai cũng đã đói lả, tiếng bước chân ùa ra khỏi các lớp nhịn nhường như nhanh hơn, mạnh hơn bao giờ hết, vì đứa nào cũng phấn chấn về nhà, nơi mà những mâm cơm thật ngon lành đang đợi chúng ở nhà. Tôi cũng như các đứa bạn khác, cũng lao nhanh ra khỏi lớp, chợt tôi khựng lại, hoa phượng vĩ đã nhuộm đỏ vòm trời của trường tôi đang học rồi, 1 cảnh tượng đẹp đẽ mà trước đến tôi ko nhận ra, hay bởi ngày nay hoa đỏ rực khắp nơi thì tôi mới chợt nhận ra vẻ đẹp của nó? Đứng ngây ra 1 lát, tôi từ từ bước lại sắp các cây phượng vĩ rồi trằm trồ lên khe khẽ : “đẹp quá đi mất”, mấy đứa bạn í ới tôi, nhưng lúc đó tôi chả nghe thấy gì, nhắc đúng hơn là tôi ko để ý, chỉ chăm chăm vào những cành hoa phượng nặng trĩu các bông đang đỏ rực lên như các đốm lửa sáng. Tôi năm nay lớp 6, và đây là năm trước tiên tôi học trường này, mặc dù biết là trường trồng hai hàng phượng vĩ ở lối vào của trường, nhưng vì nó ko nở hoa cần tôi chẳng bao giờ mảy may suy nghĩ hay ngắm nghía gì nó, nhưng hiện tại là tháng 4, sắp sang tháng 5 và đây đúng là mùa phượng vĩ nở rộ. dạy kèm tại nhà ở biên hòa nghe mấy anh chị em khóa trên nói rằng những cây phượng này được trồng từ khi thành lập trường, cũng tương đối lâu rồi, dù sao nhìn các gốc cây là tôi sở hữu thể đoán ra được chúng đã trồng từ lâu rồi, từng gốc cây lớn sụ, nổi các chiếc rễ trần lên thành từng mảng lớn, bọn tôi thường hay ra đây ngồi chơi, thân cây chắc phải hơn 1 vòng tay người lớn. Cành lớn cành nhỏ đan xen nhau chi chít, nhìn từ xa lại với vẻ như các cây nấm khổng lồ. Một cành lớn với vô kể cành nhỏ, mỗi cành nhỏ lại mang thiếu gì các cành nhỏ hơn khác, và ở mỗi cành như thế lại mang vô cùng đa dạng bông hoa nở bung ra. Đứng dưới gốc cây khi này tôi cảm thấy mát rười rượi, ánh nắng quả nhiên không thể lọt xuống gốc cây được. làm gia sư tại biên hòa thấy hoa phượng nở thành từng chùm to, bằng một bàn tay người lớn, cứ vài cánh đỏ thì sẽ sở hữu một cánh trắng trông như cánh bướm, thập thò dưới những cánh hoa là các cuống màu xanh nhạt, và cần để ý kĩ lắm chúng ta mới sở hữu thể thấy được lá của hoa phượng. Bởi đây là mùa ra hoa, phải lá cũng sót lại vô cùng ít. Gió thổi mạnh làm vài cánh phượng rụng xuống lả tả, tôi đưa tay lên hứng và may sao cũng hứng được 1 cánh đỏ thắm, chao ôi, cánh hoa to tròn, mềm mại như nhung, còn mềm hơn cánh của hoa hồng nữa. gia sư tại dĩ an bình dương thấy Đúng khi ấy tiếng ve chứa lên 1 cách đồng đều khiến cho tôi giật thót lên, ve kêu râm ran, trên các cây phượng, nên nhìn kĩ lắm mới sở hữu thể thấy được 1 chú, bởi màu của ve sầu gần như giống mang màu của thân cây nên cực kỳ khó nhìn ra. Ve kêu thì ồn thật đó, nhưng sao ngay lúc này tôi lại thấy nó hay và du dương đến thế, tôi nhường nhịn như chìm vào một thế giới mộng mơ nào đấy nằm ngoài phạm vi của con người. Đang thả hồn vào thế giới của riêng mình bỗng đứa bạn đánh tôi 1 dòng rõ đau rồi nhắc lớn: “ mày không về nhà à?”. Tôi như chợt thức giấc mộng đáp lại: “có chứ, tao về giờ nè”. Miệng nói là về liền, nhưng tôi lại rủ rê đứa bạn đứng mang tôi thêm 1 lát, tôi nói sở hữu nó: “hoa phượng nở đẹp quá mày nhỉ, giờ tao mới biết”, nhắc xong tôi khúc khích cười, còn nó thì chẳng nhắc chẳng rằng vận động cành thấp nhất vít lấy một chùm hoa đưa đến trước mặt và bảo rằng cho tôi, tôi kinh ngạc lắm, nhưng rồi cũng vui vẻ nhận hoa từ tay nó, nó bảo tôi khiến cho thành con bươm bướm ép vào vở thì đẹp lắm, thế là tôi lụi cụi mở tập vở ra và ép vào, sau vài ngày nữa tôi sẽ với thành quả của mình. gia su thang long thấy Sau lúc khiến xong, chúng tôi ra về, nhưng tôi vẫn ko quên ngoái lại nhìn hàng phượng vĩ đỏ rực đang rì rào trong gió rồi thì thầm: “Mai chúng ta lại gặp nhau nhé!”


miêu tả hàng phượng vĩ và tiếng ve ngày hè

- Giới thiệu hàng phượng vĩ và sự rạo rực của những tiếng ve khi mùa hè đến. (hoa phượng nở và những tiếng ve râm ran nhắc mỗi chúng ta nghĩ đến điều gì? – sự chia li, mùa thi của các cô cậu học trò,…).

  1. Thân bài.

- Miêu tả hình ảnh những hàng phượng (chú ý nhất là những chùm hoa phượng).

- Miêu tả âm thanh giục giã của những tiếng ve.

- Ý nghĩa của hoa phượng và những tiếng ve.

  1. Kết bài.

- Với riêng em, mỗi lần nhìn phượng nở, em lại có tâm trạng như thế nào? (buồn, vui, hứa hẹn,…).

Mùa hè, em thích nhất là được ngắm nhìn hàng phượng vĩ trước nhà nở hoa và lắng nghe âm thanh rộn ràng của những chú ve.

Hàng phượng vĩ có từ bao giờ thì chắc chẳng ai nhớ.Cả ông bà em cũng chỉ biết là từ khi dọn về đây sống đã thấy cây sừng sững trước nhà.Từ xa, nhìn hàng phượng vĩ hệt như những chiếc ô khổng lồ, đang che nắng cho cả khoảng sân trước nhà.Rễ cây dài ngoằn ngoèo trồi hẳn lên mặt đất.Thân cây khoác áo nâu đen, hằn rõ những vết sần sùi, nứt nẻ do thời gian.Cành cây xum xuê và um tùm lá tỏa ra khắp nơi như thể đang dang tay ôm cả khoảng sân trước nhà em vào lòng.Tán lá dày và xanh tới nỗi nắng hè có chói chang đến mấy cũng khó có thể xuyên qua được.Lá phượng nhỏ , xanh non mơn mởn tươi mát vô cùng.

Thế rồi, cơn mưa mùa hạ cũng đến,được dịp,thế là các bông phượng đồng loạt nhú ra,chi chít trên khắp các cành cây, tán lá. Hàng phượng như thay áo mới, chuyển hẳn sang màu đỏ rực rỡ bao trùm lên cả khoảng sân và con đường.Những đóa hoa phượng như hàng ngàn đốm lửa đỏ rực cháy,kết thành từng chùm,tô điểm thêm màu thêm sắc cho vòm trời những ngày hè.Em vẫn còn nhớ như in những ngày nhỏ, em và các bạn trong xóm hay cùng nhau quây quần bên những gốc phượng trò chuyện, nô đùa.Khi đó, gốc cây như một thế giới khác, kì diệu, hấp dẫn và cuốn hút em vô cùng.Cho đến tận bây giờ, đôi khi em lại chờ , lại nhặt những cánh hoa rơi và ép chúng thành cánh bướm để nhớ lại một thời tuổi thơ êm đềm bên những cánh phượng,để lưu lại một điều gì đó cho mùa hè đầy lưu luyến này.

Mùa phượng trổ hoa cũng là lúc những nhạc công ve sầu râm rang tiếng hát.Những nhạc công thầm lặng, nép mình sâu trong bụi lá, tán hoa cùng thiên nhiên tấu lên một bản hòa âm du dương tuyệt vời.Âm thanh thôi thúc, giục giã như gọi mời em cùng hòa mình vào bản nhạc mùa hè

Ôi, hoa phượng đỏ rực và cả tiếng ve rộn ràng, tất cả đã tạo nên một mùa hè tuyệt vời,một mùa hè mà sẽ mãi khắc ghi trong tim em như một hồi ức tuyệt đẹp của tuổi thơ.

Bài làm

Hôm qua còn lấm tấm Chen lẫn màu lá xanh Sáng nay bừng lửa thẫm Rừng rực cháy trên cành.

Nhà thơ Lê Huy Hòa đã viết một bài văn như thế. Có người học trò nào lại không thương, không nhớ sắc màu đỏ rực của những cánh phượng hồng và âm thanh râm ran của những tiếng ve gọi hè da diết? Và như quy luật của tạo hóa muôn đời này, tuổi học trò, phượng vĩ và tiếng ve lạ kì luôn gắn với mùa thi, mùa hạ.

Trong sân bất cứ ngôi trường nào trên đất nước Việt Nam yêu dấu bạn cũng có thể tìm được một cấy phượng, phượng là loài hoa gắn bó nhiều nhất với tuổi học trò. Và tuổi thơ của tôi và các bạn cùng trường cũng gắn bó với một cây phượng như thế.

Cây đã được trồng từ lâu nên cao và to lắm. Nhìn từ xa, trông cây phượng như một người khổng lồ với mái tóc xanh mướt. Dáng phượng nghiêng nghiêng duyên dáng. Rễ cây ngoằn ngoèo bò trên mặt đất như một con bạch tuộc khổng lồ bám chặt vào nền dất. Gốc cây phượng xù xì mốc thếch. Cây phượng đã già, thân cây to hơn cả một vòng tay ôm của một cô học trò lớp 6 như tôi. Thân cây to, vỏ màu nâu xỉn – màu của quê hương đất mẹ. Chạm vào thân cây, tôi thấy sần sùi, nham nhám, nó chai sần như bàn tay của bác nông dân lao động cần cù. Người mẹ thiên nhiên đã đã khoác cho thân chiếc áo giáp cứng cáp khiến mỗi thân cây như một chàng hiệp sĩ. Nhưng ít ai biết rằng trong lớp vỏ xù xì đó dòng nhựa mát lành đang cuồn cuộn chảy để nuôi cây. Tán nó xòe rộng cả một khoảng sân. Từ thân chẽ thành nhiều nhánh nhánh giống như cái chạc. Cành vươn ra tứ phía, uyển chuyển la đà.

Mùa xuân, cây phượng ra lá. Lá phượng xanh non, mát rượi, ngon lành như lá me. Lá ban đầu xếp lại như còn e ngại điều gì. Nhưng khi được tắm nắng xuân, lá lại xòe ra cho gió đưa đây, rồi lá ánh lên một màu xanh nhũn nhãn, đậm đà. Theo dòng thời gian, lá mỗi ngày một sẫm hơn, dày hơn, cứng cáp hơn giống lá me, màu xanh thẫm mọc song song hai bên cuống trông xa như đuôi con chim phượng, chắc vì thế mà cây có tên là phượng.

Xuân qua, hè tới, phượng bắt đầu nở hoa. Phượng nở đồng loạt, kết thành từng chùm đỏ rực trông như những mặt trời bé con tinh nghịch trên những vòm lá xanh tươi. Hoa phượng có năm cánh, bốn cánh đỏ tươi và một cánh có đốm trắng. Trên những cành cây, những cánh phượng tươi thắm như những nàng công chúa bướm xinh đẹp đang khoác lên mình chiếc váy màu lửa. Phượng có mùi hương hoa chẳng giống loài hoa nào, một mùi hương mà chỉ đám học trò chúng tôi mới hiểu. Lúc này, những tán cây rợp mát, kết lại với nhau thành một cái cổng vòm mang sắc đỏ rực rỡ như một chiếc cổng diệu kì dẫn tới một cung điện nguy nga trong những câu chuyện cổ tích thần tiên. Vào những ngày hè oi bức, còn gì thú vị hơn khi được vui đùa cùng đám bạn dưới cái cổng vòm mát rượi này cơ chứ! Chúng tôi thường kể cho nhau nghe những câu chuyện tuổi học trò. Mấy bạn nam nghịch ngợm thì lấy nhị phượng chơi chọi gà,những bạn nữ thì lại tách những cánh phượng làm thành chú bướm xinh ép vào trang vở. khi mà tiếng gọi thân thương của mùa hè như vang lên trên từng cành cây, từng bụi cỏ là lúc phượng nở nhiều nhất. Một màu đỏ nồng nàn trên cây. Màu hoa phượng đỏ thắm như máu, như màu máu của biết bao đồng bào dân tộc đã hy sinh vì Tổ quốc mến yêu. Màu máu đó như đã hòa quyện với màu phượng, để nhắc nhở chúng tôi phải nhớ đến những chiến sĩ, những đồng bào của dân tộc mà cố gắng học thật giỏi để mai sau xây dựng Tổ quốc giàu đẹp. Lúc ấy, phượng già trẻ lại, bừng bừng sức sống.Và chúng tôi đã vào hẳn trong mùa phượng. Tôi lại nhớ đến câu chuyện kể của bà:

- Ngày xưa, khi mặt đất còn lãnh lẽo, Ngọc Hoàng đã đưa các con mình xuống trần gian để đem hơi ấm cho muôn loài. Nhưng các con ngài bị kẻ ác hãm hại, Ngọc Hoàng đã chọn cây phượng để treo Mặt Trời.

Ôi ! Phượng có một quá khứ tuyệt vời. Một quá khứ vinh quang, hào hùng và đáng yêu đến thế! Và đáng yêu hơn khi thực tại phượng luôn làm đẹp cho đời.

Mỗi lần nhắc đến mùa hè, đến cây phượng đỏ rực thì mọi người lại không thể không nhắc đến sinh vật tuyệt diệu của tạo hóa, của thiên nhiên: loài ve mùa hạ. Hàng trăm chú ve nhỏ náu mình trong những cành cây phượng và mải miết hòa tấu cho dàn đồng ca. Tiếng ve không hay như tiếng hót của chị Sơn Ca, chị Họa Mi mà đơn giản tiếng ve chính là lời ca của mùa hè. Tiếng ve vang lên khắp nơi: ở góc trường, ở trong từng lùm cây, từng bụi cỏ, và cả ở những cái cửa sổ của lớp học. Tiếng ve như mang một ý nghĩa sâu kín mà người lớn không thể nào hiểu được, chỉ có đám học trò này mới có thể hiểu được vì tiếng ve có biệt danh rất dễ thương là “lời ca học trò” mà. Đã là lời ca của học trò thì phải rất gắn bó với học trò chứ. Vậy cho nên từ trước đến nay tiếng ve như một người bạn thân của các cô, cậu học trò. Tiếng ve cũng thúc dục đám học trò chúng tôi một mùa thi cuối cũng của năm học, chuẩn bị nghỉ hè với bao dự định đầy ắp niềm vui. Nhưng điều quan trọng nhất là tiếng ve báo hiệu đã đến lúc xa trường, xa bạn bè, xa thầy cô. Nhưng dù có xa cách mấy, nó vẫn luôn ở trong tim, trong tâm trí của mỗi học trò.

Qua hè, hoa phượng tàn dần, Mỗi làn gió thổi, cánh phượng rơi lả tả trên sân giống như xác pháo. Sân trường đẹp lắm, giống cái thảm hoa. Chúng tôi quét sân nhưng luyến tiếc muốn giữ lại cánh phượng thân yêu. Hết hoa, phượng lại để trái non dài, mỏng, xanh, đung đưa nhè nhẹ trên cành.

Sang đông, cây phượng cũng ào ạt thay lá, cành cây trở nên khẳng khiu. Dáng cây trầm ngâm nhìn vẻ héo tàn của mùa đông giá rét. Lúc này, cây phượng trông như không còn sức sống, nhưng tôi có ngờ đâu dòng nhựa trong cây vẫn tràn trề tuôn chảy, những lộc non đang giấu mình, chờ ngày vươn lên, sinh sôi nảy nở và hẹn ngày đơm bông, làm đẹp cho sân trường.

Cứ mỗi lần nhìn thấy cây phượng, nghe tiếng ve kêu thì lòng học trò sao nao nức quá. Chính và vậy mà cây phượng và tiếng ve luôn là kí ức tươi đẹp mà học trò còn giữ lại. Phương, ve ơi, tụi này sẽ không quên các bạn đâu! Nhờ các bạn mà tụi này đã hiểu được mùa hè thú vị đến dường nào. Mùa hè đã mang lại cho chúng mình màu sắc của tuổi thơ yêu dấu. Dù có xa ngôi trường tụi mình vẫn sẽ nhớ đến mái trường, thầy cô, bạn bè và cả cây phượng, tiếng ve thân thiết của tụi học trò này nữa.