Vây trên cùng 36 gallon nơ đứng phía trước năm 2022


dropdown

New International Version (NIV)

Holy Bible, New International Version®, NIV® Copyright ©1973, 1978, 1984, 2011 by Biblica, Inc.® Used by permission. All rights reserved worldwide.

NIV Reverse Interlinear Bible: English to Hebrew and English to Greek. Copyright © 2019 by Zondervan.

Vây trên cùng 36 gallon nơ đứng phía trước năm 2022


Previous Next

Close BPT

Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version

Chúa Giê-xu vào thành Giê-ru-sa-lem như một Hoàng Đế(A)

11 Khi Chúa Giê-xu và các môn đệ gần tới thành Giê-ru-sa-lem thì đến các thị trấn Bết-phát và Bê-tha-ni, gần núi Ô-liu. Từ đó, Ngài bảo hai môn đệ đi 2 và dặn, “Đi đến thị trấn trước mặt các con. Vừa khi vào thành, các con sẽ thấy một con lừa con đang cột, chưa có ai cỡi. Tháo nó ra dắt về đây cho ta. 3 Nếu có ai hỏi tại sao làm như thế, thì bảo họ là Chúa cần nó và Ngài sẽ trả lại ngay.”

4 Họ đi và thấy một con lừa con đang cột bên đường, gần cửa một căn nhà, liền tháo ra. 5 Có mấy người đứng đó hỏi, “Mấy ông mở lừa con ra làm gì thế?” 6 Các môn đệ trả lời theo như Chúa Giê-xu dặn, thì họ liền để cho đi. 7 Họ mang lừa con về cho Chúa Giê-xu, lấy áo trải trên lưng lừa, rồi Chúa Giê-xu cỡi lên. 8 Nhiều người trải áo mình trên mặt đường. Kẻ khác chặt nhánh cây trong đồng và trải trên đường. 9 Dân chúng kẻ trước người sau hô lên,

“Tung hô [a], Phúc cho Đấng
    nhân danh Chúa mà đến! (B)

10 Phúc cho nước sắp đến của tổ tiên chúng ta là Đa-vít!
    Tung hô Thượng Đế trên trời cao!”

11 Chúa Giê-xu đến thành Giê-ru-sa-lem và đi vào đền thờ. Sau khi xem qua mọi việc, Ngài trở về làng Bê-tha-ni với mười hai môn đệ vì lúc ấy đã sập tối.

Chúa Giê-xu quở cây vả(C)

12 Hôm sau, khi Chúa Giê-xu rời làng Bê-tha-ni thì Ngài đói. 13 Thấy một cây vả có lá ở đàng xa, Ngài đến gần xem thử có trái không, nhưng chẳng thấy, chỉ có lá thôi, vì lúc ấy chưa phải mùa vả. 14 Chúa Giê-xu liền bảo cây vả, “Sẽ không có ai ăn trái của mầy nữa.” Các môn đệ đều nghe lời ấy.

Chúa Giê-xu vào đền thờ(D)

15 Lúc trở lại thành Giê-ru-sa-lem, Chúa Giê-xu đi vào đền thờ và đuổi những người buôn bán ở đó. Ngài lật đổ bàn của những kẻ đổi tiền và hất ghế của những người bán bồ câu. 16 Ngài không cho phép ai mang hàng bán qua sân đền thờ. 17 Rồi Ngài dạy dân chúng, “Có phải Thánh Kinh viết rằng ‘Đền thờ ta sẽ được gọi là nhà nguyện cho muôn dân [b] không?’ Nhưng các ngươi biến nơi nầy thành ‘sào huyệt lũ cướp.’” [c]

18 Các giới trưởng tế và các giáo sư luật nghe thế liền tìm cách giết Chúa Giê-xu. Nhưng họ sợ Ngài vì dân chúng rất ham thích lời dạy dỗ của Ngài. 19 Chiều hôm ấy Chúa Giê-xu cùng các môn đệ rời thành.

Quyền năng của đức tin(E)

20 Sáng hôm sau khi Chúa Giê-xu và các môn đệ đi ngang qua thì thấy cây vả đã chết khô tận rễ. 21 Phia-rơ nhớ lại chuyện liền thưa với Ngài, “Thầy xem kìa. Cây vả thầy rủa, bây giờ chết khô rồi!”

22 Chúa Giê-xu bảo họ, “Các con hãy có lòng tin nơi Thượng Đế. 23 Ta bảo thật, ai bảo hòn núi nầy, ‘Hãy bứng lên và nhào xuống biển đi!’ Nếu người ấy không có gì ngờ vực trong lòng, nhưng tin chắc điều mình nói sẽ thành sự thật, thì việc ấy sẽ xảy ra. 24 Nên ta bảo các con, hãy tin rằng mình đã nhận được điều mình khẩn xin trong khi cầu nguyện, thì sẽ nhận được điều ấy. 25 Khi đang đứng cầu nguyện, nếu các con có điều gì nghịch với người nào thì hãy tha thứ họ, để Cha các con trên trời cũng tha tội cho các con.” 26 [d]

Các nhà cầm quyền nghi ngờ quyền năng của Chúa Giê-xu(F)

27 Chúa Giê-xu cùng các môn đệ trở lại thành Giê-ru-sa-lem. Trong khi Ngài đang đi dạo trong đền thờ, thì các giới trưởng tế, các giáo sư luật và các bô lão đến gặp Ngài. 28 Họ hỏi, “Thầy lấy quyền ở đâu mà làm những điều nầy? Ai cho thầy quyền ấy?”

29 Chúa Giê-xu đáp, “Tôi cũng hỏi các ông một câu. Nếu các ông trả lời được, tôi sẽ nói cho các ông biết quyền của tôi đến từ đâu. 30 Các ông hãy cho tôi biết: Lễ báp-têm của Giăng đến từ trời hay từ người?”

31 Họ bàn nhau về câu hỏi của Ngài như thế nầy, “Nếu chúng ta trả lời, ‘Lễ báp-têm của Giăng đến từ trời,’ thì ông ta sẽ hỏi ‘Thế tại sao các ông không tin ông ấy?’ 32 Nhưng nếu chúng ta nói, ‘Lễ ấy đến từ người,’ thì dân chúng sẽ phản đối chúng ta.” Các nhà cầm quyền nầy sợ dân chúng, vì ai cũng tin rằng Giăng là một nhà tiên tri.

33 Nên họ trả lời với Chúa Giê-xu “Chúng tôi không biết.”

Chúa Giê-xu bảo họ, “Tôi cũng không nói cho các ông biết tôi lấy quyền năng nào mà làm những việc nầy.”

Câu chuyện về Con Thượng Đế(G)

12 Chúa Giê-xu dùng ngụ ngôn để dạy dỗ dân chúng. Ngài kể, “Người kia có một vườn nho. Ông xây tường chung quanh và đào một lỗ để đặt máy ép rượu, đồng thời xây một cái tháp canh. Sau đó ông cho một số tá điền thuê, rồi lên đường đi xa. 2 Đến mùa hái nho, chủ vườn sai một đầy tớ đến gặp các tá điền để thu hoa lợi. 3 Nhưng bọn tá điền bắt đầy tớ, đánh đập rồi đuổi về tay không. 4 Ông chủ liền sai một đầy tớ khác. Chúng đập đầu và nhục mạ người đầy tớ nầy. 5 Ông chủ sai một đầy tớ nữa đến, thì chúng giết chết. Ông chủ lại sai thêm nhiều đầy tớ khác nữa đến, thì chúng đánh người nầy, giết người nọ.

6 Sau cùng ông chủ chỉ còn có một người có thể sai được, đó là con trai yêu dấu của mình. Ông sai con đi và nghĩ bụng, ‘Có lẽ chúng nó sẽ nể con ta.’

7 Nhưng bọn tá điền bàn nhau, ‘Thằng nầy sẽ thừa hưởng vườn nho. Nếu chúng ta giết nó thì vườn nho sẽ thuộc về chúng ta.’ 8 Cho nên chúng bắt đứa con, giết chết rồi ném xác ra ngoài vườn nho.

9 Thế thì ông chủ vườn nho sẽ đối xử với bọn tá điền ấy ra sao? Ông ta sẽ đến giết hết bọn ấy rồi giao vườn nho cho người khác. 10 Chắc hẳn các ông đã đọc lời Thánh Kinh:

‘Tảng đá bị thợ xây nhà loại bỏ,
    lại trở thành đá góc nhà.
11 Đó là điều Chúa làm
    và quả thật là kỳ diệu đối với chúng ta.’” (H)

12 Các lãnh tụ Do-thái hiểu ngay là ngụ ngôn ấy ám chỉ họ. Họ muốn bắt Chúa Giê-xu nhưng sợ dân chúng, nên bỏ đi.

Có nên đóng thuế hay không?(I)

13 Sau đó họ cho vài người Pha-ri-xi và đảng viên Hê-rốt đến gặp Chúa Giê-xu để gài bẫy Ngài trong lời nói. 14 Họ đến cùng Ngài và hỏi, “Thưa thầy, chúng tôi biết thầy là người chân thật. Thầy không cần biết người ta nghĩ gì về mình, vì thầy không đánh giá bề ngoài của họ. Thầy luôn luôn dạy sự thật theo đường lối của Thượng Đế. Xin thầy vui lòng cho biết: Chúng ta có nên đóng thuế cho Xê-xa không? Chúng ta nên đóng hay không nên đóng?”

15 Biết ác ý của họ nên Chúa Giê-xu bảo “Sao các ông tìm cách đánh bẫy ta? Đưa ta xem một đồng tiền.” 16 Họ chìa ra cho Ngài xem một đồng tiền. Ngài hỏi, “Hình và danh hiệu trên đồng tiền nầy là của ai?” Họ đáp, “Của Xê-xa.”

17 Chúa Giê-xu bảo họ, “Nếu thế thì cái gì của Xê-xa hãy trả lại cho Xê-xa, còn cái gì của Thượng Đế hãy trả lại cho Thượng Đế.” Bọn họ rất kinh ngạc về điều Chúa Giê-xu nói.

Người Xa-đu-xê tìm cách gài bẫy Chúa Giê-xu(J)

18 Lúc ấy có mấy người Xa-đu-xê đến gặp Chúa Giê-xu. Người Xa-đu-xê không tin có sự sống lại từ trong kẻ chết. 19 Họ hỏi, “Thưa thầy, Mô-se viết rằng nếu người nào có anh qua đời để vợ lại không con, thì người em trai phải lấy chị dâu góa ấy để sinh con nối dòng cho anh mình. 20 Trong chuyện nầy có bảy anh em. Người anh cả lấy vợ rồi chết không con. 21 Người em thứ hai lấy chị dâu góa ấy. Nhưng người em cũng chết không con. Đến lượt người em thứ ba cũng vậy. 22 Bảy người đều lấy người đàn bà ấy rồi qua đời nhưng không ai có con. Sau cùng người đàn bà cũng chết. 23 Thế thì đến ngày sống lại, chị ấy sẽ là vợ của ai vì tất cả bảy người đều đã lấy chị ta?”

24 Chúa Giê-xu đáp, “Các ông lầm vì không hiểu lời Thánh Kinh cũng không hiểu quyền năng của Thượng Đế. 25 Khi người ta sống lại từ trong kẻ chết thì chẳng còn cưới gả gì nữa vì ai nấy đều giống như thiên sứ trên trời vậy. 26 Còn về những người sống lại từ trong kẻ chết thì các ông chưa đọc trong quyển sách Mô-se viết về bụi cây cháy [e] sao? Trong đó ghi lời Thượng Đế phán với Mô-se, ‘Ta là Thượng Đế của Áp-ra-ham, Y-sác và Gia cốp.’ [f] 27 Thượng Đế là Thượng Đế của người sống chứ không phải của người chết. Các ông lầm to rồi!”

Mệnh lệnh quan trọng nhất(K)

28 Một trong các giáo sư luật đến nghe Chúa Giê-xu biện luận với người Xa-đu-xê. Khi thấy Ngài khéo trả lời câu hỏi của họ, ông mới hỏi Ngài, “Trong tất cả các mệnh lệnh, điều nào quan trọng nhất?”

29 Chúa Giê-xu đáp, “Mệnh lệnh quan trọng nhất như sau: ‘Toàn dân Ít-ra-en nghe đây! Thượng Đế, Chúa chúng ta chỉ có một mà thôi. 30 Ngươi phải hết lòng, hết linh hồn, hết trí, hết sức mà yêu mến Ngài.’ [g] 31 Còn điều thứ nhì như sau, ‘Ngươi hãy yêu thương người láng giềng như mình vậy.’ [h] Không có mệnh lệnh nào quan trọng hơn hai điều đó.”

32 Giáo sư ấy thưa, “Thưa thầy, thầy đáp đúng vì Thượng Đế là Chúa duy nhất, ngoài Ngài không có Chúa nào khác. 33 Mọi người phải hết lòng, hết trí, hết sức mà yêu mến Ngài. Và rằng ai cũng phải yêu người láng giềng như mình. Hai mệnh lệnh đó quan trọng hơn tất cả những sinh tế và của lễ.”

34 Thấy ông ta trả lời khôn ngoan như thế, Ngài bảo, “Ông hiện rất gần với Nước Trời.” Sau đó, không ai dám hỏi Ngài câu nào nữa.

Chúa Cứu Thế là con hay Chúa của vua Đa-vít?(L)

35 Khi đang dạy dỗ trong đền thờ thì Chúa Giê-xu hỏi, “Tại sao các giáo sư luật bảo Chúa Cứu Thế là con vua Đa-vít? 36 Chính Đa-vít cảm nhận Thánh Linh và nói rằng:

‘Thượng Đế nói cùng Chúa tôi:
Con hãy ngồi bên hữu ta,
    cho đến khi ta đặt kẻ thù của
    con dưới quyền quản trị [i] của con.’ (M)

37 Nếu Đa-vít gọi Đấng Cứu Thế là Chúa thì làm sao Ngài là con vua ấy được?” Đoàn dân rất thích nghe Ngài.

Chúa Giê-xu chỉ trích các giáo sư luật(N)

38 Chúa Giê-xu tiếp tục dạy dỗ nữa. Ngài bảo, “Hãy thận trọng về các giáo sư luật. Họ thích mặc áo quần sang trọng đi dạo phố, muốn người ta kính cẩn chào mình giữa chợ. 39 Họ ưa ngồi chỗ cao trọng nhất trong hội đường và các đám tiệc. 40 Nhưng họ cướp đoạt nhà cửa của các đàn bà góa mà làm bộ đạo mạo bằng cách đọc lời cầu nguyện cho dài. Họ sẽ bị trừng phạt nặng hơn.”

Sự dâng hiến thật(O)

41 Chúa Giê-xu ngồi gần hộp dâng hiến [j] trong đền thờ để xem người ta bỏ tiền vào. Lắm người giàu bỏ vào thật nhiều tiền. 42 Rồi có một góa phụ nghèo bước đến bỏ vào hai đồng tiền chỉ đáng vài xu.

43 Chúa Giê-xu gọi các môn đệ lại bảo rằng, “Ta bảo thật, bà góa nghèo nầy đã dâng nhiều hơn tất cả những người giàu kia. 44 Vì họ dâng phần dư của họ, nhưng bà góa nầy tuy rất nghèo túng nhưng đã dâng hết của mình có, là của để nuôi thân.”

Đền thờ sẽ bị tiêu hủy(P)

13 Khi Chúa Giê-xu đang rời khỏi đền thờ, thì một trong các môn đệ thưa với Ngài, “Thầy xem kìa! Các tòa nhà thuộc đền thờ và các tảng đá đẹp ghê chưa?”

2 Chúa Giê-xu bảo, “Các con có thấy các tòa nhà nguy nga nầy không? Rồi đây sẽ không có một tảng đá nào nằm chồng trên tảng đá khác. Tất cả đều sẽ đổ nhào xuống đất hết.”

3 Sau đó, trong khi đang ngồi một mình với Phia-rơ, Gia-cơ, Giăng và Anh-rê trên núi Ô-liu đối diện đền thờ, họ hỏi Ngài, 4 “Xin thầy làm ơn nói cho chúng con biết khi nào những việc ấy xảy ra? Và có điềm gì cho biết các biến cố đó sắp xảy ra không?”

5 Chúa Giê-xu bảo họ, “Các con hãy thận trọng để khỏi bị ai phỉnh gạt. 6 Nhiều người sẽ mạo danh ta đến bảo rằng, ‘Ta là Chúa Cứu Thế.’ Họ sẽ phỉnh dỗ nhiều người. 7 Khi các con nghe giặc giã và tiếng đồn về giặc thì đừng sợ. Chuyện ấy sẽ đến nhưng chưa phải là tận thế đâu. 8 Dân nầy sẽ đánh dân khác, nước nọ nghịch nước kia. Nhiều nơi sẽ có động đất và đói kém. Nhưng đó chỉ là một vài nỗi khổ sơ khởi thôi.

9 Các con phải cẩn thận. Người ta sẽ bắt các con, lôi ra trước tòa án và đánh đòn các con trong hội đường. Vì ta mà các con sẽ phải đứng trước mặt các vua, các nhà cầm quyền để làm chứng cho họ. 10 Nhưng Tin Mừng nầy phải được truyền giảng cho muôn dân trước. 11 Khi các con bị bắt và bị đem ra xét xử, đừng lo là sẽ nói gì. Lúc ấy những lời phải nói sẽ được ban cho các con vì thật ra không phải các con nói nữa mà Thánh Linh nói.

12 Anh sẽ gây cho em bị giết, cha mẹ sẽ làm cho con cái mình bị giết. Con cái sẽ nổi lên nghịch cha mẹ và gây cho cha mẹ bị giết. 13 Người ta sẽ ghét các con vì các con theo ta nhưng ai giữ vững niềm tin mình cho đến cuối cùng sẽ được cứu.

14 Các con sẽ thấy ‘điều ghê tởm’ [k] ở nơi không nên có—ai đọc chỗ nầy phải hiểu—Lúc ấy ai ở miền Giu-đia hãy chạy trốn lên núi. 15 Ai đang ở trên mái nhà thì đừng trèo xuống lấy đồ trong nhà đi. 16 Ai đang ở ngoài đồng chớ trở về nhà lấy áo. 17 Lúc ấy đàn bà đang mang thai và cho con bú là khốn khổ nhất! 18 Các con hãy cầu nguyện để những biến cố ấy không xảy ra lúc mùa đông, 19 vì từ khi Thượng Đế tạo dựng vũ trụ cho tới bây giờ chưa bao giờ xảy ra cảnh khốn khổ như thế, và sau nầy cũng sẽ không hề có cảnh đó nữa. 20 Nếu Thượng Đế không rút ngắn thời gian khốn khổ ấy lại thì sẽ không có ai sống sót. Ngài đã thu ngắn thời gian đó lại vì những người Ngài đã chọn. 21 Lúc ấy, nếu có ai bảo các con, ‘Đấng Cứu Thế đây nầy!’ Hoặc có ai nói, ‘Ngài ở đàng kia!’ thì đừng tin. 22 Vì nhiều Đấng Cứu Thế giả và tiên tri giả sẽ xuất hiện và làm nhiều dấu kỳ cùng phép lạ [l]. Nếu được họ sẽ tìm cách phỉnh dỗ chính những người được chọn. 23 Cho nên hãy cẩn thận. Ta đã bảo trước cho các con tất cả rồi.

24 Sau những ngày đại nạn ấy thì

‘mặt trời sẽ tối sầm lại,
    mặt trăng không chiếu sáng nữa.
25 Các ngôi sao ở trên trời sẽ rụng xuống.
    Các quyền lực trên các từng trời sẽ bị rúng động.’ [m]

26 Rồi mọi người sẽ thấy Con Người hiện đến giữa mây trời đầy quyền uy và vinh quang cao cả. 27 Ngài sẽ sai các thiên sứ Ngài đi khắp bốn phương thu nhóm tất cả mọi người được chọn từ chân trời đến cuối đất.

28 Hãy rút bài học từ cây vả: Khi nhánh nó đổi màu xanh và mềm, lá non trổ ra thì các con biết là mùa hạ sắp tới. 29 Cũng vậy, khi thấy những biến cố ấy xảy ra thì các con phải biết là thời kỳ [n] đã gần kề, sắp đến rồi. 30 Ta bảo thật, thế hệ nầy sẽ không qua đi trước khi mọi điều ấy xảy đến. 31 Trời và đất sẽ bị tiêu hủy nhưng lời ta nói sẽ không bao giờ bị tiêu hủy đâu.

32 Không ai biết được ngày giờ đó, ngay cả thiên sứ và Con cũng không biết. Chỉ một mình Cha biết mà thôi. 33 Hãy thận trọng! Luôn luôn sẵn sàng vì các con không biết lúc nào thời kỳ ấy xảy đến. 34 Giống như một người sắp lên đường đi xa. Ông ta ra đi và giao cho các đầy tớ trông nom cửa nhà, mỗi đầy tớ được giao một nhiệm vụ riêng. Chủ nhà dặn đứa đầy tớ gác cửa là phải luôn luôn canh chừng. 35 Cho nên phải luôn sẵn sàng vì các con không biết lúc nào chủ nhà sẽ trở về. Có thể chiều, lúc nửa đêm, lúc gà gáy, hay lúc mặt trời mọc. 36 Phải luôn luôn sẵn sàng. Nếu không bất chợt chủ nhà về thấy các con ngủ quên chăng? 37 Ta nói điều nầy với các con, ta cũng nói cho tất cả mọi người: ‘Phải sẵn sàng!’”

Âm mưu giết Chúa Giê-xu(Q)

14 Chỉ còn hai ngày nữa là đến lễ Vượt Qua và lễ Ăn Bánh Không Men. Các trưởng tế và giáo sư luật tìm mưu bắt giết Chúa Giê-xu. 2 Nhưng họ bàn, “Chúng ta không nên làm việc ấy trong kỳ lễ vì dân chúng sẽ nổi loạn.”

Một thiếu phụ xức dầu thơm cho Chúa Giê-xu(R)

3 Chúa Giê-xu đang ở Bê-tha-ni dùng bữa trong nhà của Xi-môn là người trước kia mắc bệnh cùi, thì có một thiếu phụ đến cầm một chai nhỏ bằng ngọc đựng đầy dầu thơm nguyên chất rất đắt tiền. Chị đập ve dầu thơm ra đổ trên đầu Chúa Giê-xu.

4 Có vài người ở đó bất bình nói với nhau, “Tại sao phí dầu ấy như thế? 5 Dầu đó có thể bán được hơn ba trăm quan tiền [o] để giúp người nghèo.” Họ chỉ trích chị.

6 Chúa Giê-xu bảo, “Hãy để chị yên. Sao mấy ông quấy rầy chị? Chị đã làm một việc rất đáng khen cho ta. 7 Các ông luôn luôn có người nghèo ở gần mình [p] nên lúc nào giúp họ cũng được cả chứ không có ta bên cạnh luôn đâu. 8 Chị đã làm điều chị có thể làm cho ta; chị đổ dầu thơm trên thân ta là chuẩn bị chôn cất ta đó. 9 Ta bảo thật, hễ nơi nào Tin Mừng nầy được rao giảng trên thế giới thì việc chị làm sẽ được thuật lại để nhớ đến chị.”

Giu-đa trở thành kẻ thù của Chúa Giê-xu(S)

10 Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, một trong mười hai môn đệ đến nói chuyện với các giới trưởng tế để đề nghị trao Chúa Giê-xu vào tay họ. 11 Các thầy tế lễ rất hài lòng về mưu của hắn và hứa trả tiền cho hắn. Cho nên hắn rình cơ hội tốt để phản bội Chúa Giê-xu.

Chúa Giê-xu dự lễ Vượt Qua(T)

12 Hôm ấy là ngày đầu tiên của ngày lễ Bánh Không Men lúc chiên con của lễ Vượt Qua phải bị giết. Các môn đệ thưa với Ngài, “Thầy muốn chúng con đi chuẩn bị cho thầy ăn lễ Vượt Qua ở đâu?”

13 Chúa Giê-xu sai hai môn đệ đi và dặn, “Đi vào thành các con sẽ gặp một người mang bầu nước. Hãy đi theo. 14 Khi người ấy vào nhà nào thì các con sẽ hỏi người chủ nhà, ‘Thầy hỏi: Cái phòng khách mà ta và các môn đệ sẽ ăn lễ Vượt Qua ở đâu?’ 15 Người ấy sẽ chỉ cho các con một phòng rộng trên gác có bàn ghế sẵn. Các con hãy dọn lễ Vượt Qua ở đó.”

16 Các môn đệ đi vào thành thì gặp y như điều Chúa Giê-xu đã nói trước. Họ liền dọn bữa ăn lễ Vượt Qua.

17 Đến chiều, Chúa Giê-xu cùng mười hai môn đệ vào nhà ấy. 18 Đang khi ăn Chúa Giê-xu nói, “Ta bảo thật, một người trong các con sẽ phản ta—một trong những người hiện đang ăn ở đây với ta.”

19 Nghe thế các môn đệ rất buồn rầu. Mỗi người lần lượt hỏi, “Thưa thầy người đó có phải là con không?”

20 Chúa Giê-xu đáp, “Đó là một trong mười hai người—người sẽ chấm bánh chung chén với ta. 21 Con Người sẽ phải chịu chết đúng theo lời Thánh Kinh viết về Ngài. Nhưng khốn cho kẻ nào phản bội Con Người để Ngài bị giết. Thà nó đừng sinh ra đời còn hơn.”

Bữa Ăn của Chúa(U)

22 Lúc đang ăn, Chúa Giê-xu cầm bánh mì, tạ ơn Thượng Đế và bẻ ra. Rồi Ngài trao cho các môn đệ và nói, “Các con hãy dùng bánh nầy; đây là thân thể của ta.”

23 Rồi Chúa Giê-xu cầm ly cảm tạ Thượng Đế và trao cho các môn đệ, ai nấy đều uống chung.

24 Sau đó Chúa Giê-xu nói, “Đây là huyết của ta đổ ra để làm giao ước mới mà Thượng lập với dân Ngài. 25 Ta bảo thật, ta sẽ không uống nước nho nầy nữa cho đến khi ta uống nước nho mới trong Nước Trời.”

26 Sau khi hát một bản thánh ca, tất cả mọi người đi ra núi Ô-liu.

Các môn đệ sẽ bỏ Ngài(V)

27 Sau đó Chúa Giê-xu bảo các môn đệ “Các con sẽ vấp ngã trong niềm tin mình vì Thánh Kinh đã viết:

‘Ta sẽ giết người chăn,
    thì các con chiên sẽ bị tản lạc.’ (W)

28 Nhưng sau khi ta sống lại từ trong kẻ chết thì ta sẽ đi trước các con qua miền Ga-li-lê.”

29 Phia-rơ thưa, “Dù cho ai vấp ngã trong đức tin chứ con thì chắc chắn là không.”

30 Chúa Giê-xu đáp, “Ta bảo thật, đêm nay trước khi gà gáy hai lượt con sẽ chối ba lần, bảo là không hề biết ta.”

31 Nhưng Phia-rơ cả quyết, “Con sẽ không bao giờ chối thầy! Cho dù con phải chết với thầy đi nữa con cũng sẽ không bao giờ chối thầy đâu!” Tất cả các môn đệ khác đều quả quyết y như vậy.

Chúa Giê-xu cầu nguyện một mình(X)

32 Chúa Giê-xu cùng các môn đệ đi đến một nơi gọi là Ghết-sê-ma-nê. Ngài bảo họ, “Ngồi đây đợi ta cầu nguyện.” 33 Rồi Ngài mang Phia-rơ, Gia-cơ và Giăng đi với mình, lúc ấy lòng Ngài bắt đầu buồn rầu và bối rối lắm. 34 Ngài bảo họ, “Lòng ta buồn bã đến chết được. Các con hãy ở đây và tỉnh thức.”

35 Sau khi đi cách họ một khoảng, Ngài quì xuống cầu nguyện để, nếu có thể được, Ngài sẽ không phải trải qua giờ đau khổ nầy. 36 Ngài cầu nguyện như sau, “ A-ba, [q] thưa Cha! Cha có thể làm mọi điều. Xin lấy ly [r] đau khổ nầy khỏi con. Nhưng xin hãy làm theo ý muốn Cha chứ không phải theo ý muốn con.”

37 Rồi Ngài trở lại với các môn đệ thì thấy họ đang ngủ. Ngài bảo Phia-rơ, “Xi-môn à, con ngủ sao? Con không thức nổi với ta trong một tiếng đồng hồ sao? 38 Hãy tỉnh thức và cầu nguyện để khỏi rơi vào sự cám dỗ. Tinh thần thì muốn làm điều phải, nhưng thân thể thì mỏi mệt.”

39 Một lần nữa, Chúa Giê-xu lại đi cầu nguyện giống như trước. 40 Khi trở về thì Ngài vẫn thấy họ ngủ vì mắt họ đừ quá rồi. Họ cũng chẳng biết nói làm sao với Ngài.

41 Sau khi Chúa Giê-xu đi cầu nguyện lần thứ ba, Ngài trở lại với các môn đệ và bảo họ, “Các con vẫn còn ngủ nghỉ à? Thôi đủ rồi. Đến giờ Con Người sắp bị trao vào tay kẻ ác. 42 Đứng dậy. Chúng ta phải đi. Kẻ phản ta đang đến kia kìa.”

Chúa Giê-xu bị bắt(Y)

43 Ngay lúc Chúa Giê-xu còn đang nói thì Giu-đa, một trong mười hai sứ đồ ập đến. Cùng đi với hắn có nhiều người mang gươm giáo, gậy gộc. Họ được các giới trưởng tế, các giáo sư luật và các bô lão Do-thái phái đến.

44 Giu-đa [s] ra dấu trước cho chúng rằng, “Ai mà tôi hôn là người ấy. Hãy bắt lấy và giải đi thật cẩn thận.” 45 Giu-đa tiến thẳng đến Chúa Giê-xu và nói, “Thưa thầy!” rồi hôn Ngài. 46 Chúng liền ra tay bắt Chúa Giê-xu. 47 Một trong các môn đệ đang đứng đó rút gươm ra chém đứt vành tai tên đầy tớ của thầy tế lễ tối cao.

48 Chúa Giê-xu bảo họ, “Các anh dùng gươm giáo và gậy gộc đến bắt ta như thể ta là tên phạm pháp. 49 Mỗi ngày ta giảng dạy trong đền thờ công khai mà các anh không dám bắt. Nhưng những việc nầy xảy ra để lời Thánh Kinh được thành tựu.” 50 Ngay lúc ấy tất cả các môn đệ đều bỏ Ngài chạy trốn hết.

51 Có một cậu thanh niên đi theo Chúa Giê-xu, trên người chỉ có tấm khăn vải quấn ngang. Chúng túm bắt anh ta. 52 Nhưng anh bỏ tấm khăn quấn người lại, trần truồng bỏ chạy.

Chúa Giê-xu trước mặt các nhà cầm quyền(Z)

53 Những người bắt Chúa Giê-xu giải Ngài đến nhà riêng của thầy tế lễ tối cao, nơi có đông đủ các giới trưởng tế, các bô lão Do-thái, cùng các giáo sư luật đang hội họp. 54 Phia-rơ theo sau xa xa, rồi bước vào sân của nhà riêng thầy tế lễ tối cao. Ông lại ngồi chung với mấy người lính gác và sưởi ấm gần đống lửa.

55 Các giới trưởng tế cùng cả hội đồng Do-thái cố tìm bằng cớ để có thể giết Ngài, nhưng cả hội đồng không tìm được chứng cớ nào. 56 Có nhiều người đến vu cáo Ngài nhiều điều, nhưng những lời họ khai mâu thuẫn nhau.

57 Bấy giờ có một vài người đứng dậy đặt điều nói dối về Chúa Giê-xu. Họ bảo, 58 “Chúng tôi nghe người nầy [t] nói, ‘Ta sẽ phá sập đền thờ do tay người xây cất. Sau ba ngày, ta sẽ xây một đền thờ khác không nhờ tay người.’” 59 Nhưng ngay trong điều nầy, lời họ khai cũng không phù hợp với nhau.

60 Sau đó thầy tế lễ tối cao đứng trước mặt họ và hỏi Chúa Giê-xu, “Anh không trả lời gì hết à? Anh không trả lời những điều người ta tố cáo anh sao?” 61 Nhưng Chúa Giê-xu làm thinh, không trả lời tiếng nào.

Thầy tế lễ tối cao hỏi Ngài một câu nữa, “Anh có phải là Đấng Cứu Thế, Con của Thượng Đế đáng chúc tụng không?”

62 Chúa Giê-xu đáp, “Phải, ta là Đấng Cứu Thế. Trong tương lai các ông sẽ thấy Con Người ngồi bên phải Thượng Đế, Đấng quyền uy và sẽ ngự đến giữa mây trời.”

63 Nghe câu ấy, thầy tế lễ tối cao liền xé áo mình và tuyên bố, “Chúng ta đâu cần nhân chứng nữa! 64 Các ông đã nghe hắn nói phạm thượng, nghịch với Thượng Đế rồi. Các ông nghĩ sao?”

Tất cả đồng thanh nói rằng Ngài có tội đáng bị xử tử.

65 Một số người ở đó phỉ nhổ Ngài. Họ bịt mắt Ngài lại, đấm Ngài mấy cái rồi bảo, “Hãy trổ tài nói tiên tri [u] của ngươi đi! Rồi các lính hầu vừa giải Ngài đi vừa đánh đập Ngài.”

Phia-rơ chối Chúa Giê-xu(AA)

66 Lúc Phia-rơ đang đứng trong sân, thì một đứa tớ gái của thầy tế lễ tối cao đến. 67 Cô ta thấy Phia-rơ đang đứng sưởi gần đống lửa thì nhìn ông chăm chú.

Rồi cô bảo, “Ông cũng ở với ông Giê-xu người Na-xa-rét phải không?”

68 Nhưng Phia-rơ chối phăng và bảo, “Tôi không hiểu cô nói gì.” Khi ông bỏ đi về phía cổng sân thì gà gáy. [v]

69 Đứa tớ gái thấy Phia-rơ đứng đó liền nói với mấy người đứng quanh lần nữa, “Ông nầy cũng là một trong những người thuộc bọn đó.” 70 Một lần nữa Phia-rơ lại chối.

Lát sau, mấy người đứng gần Phia-rơ lên tiếng, “Đúng rồi, anh là một trong những người ấy, vì anh cũng là người miền Ga-li-lê.”

71 Phia-rơ liền thề rằng, “Tôi không hề biết người mà các ông nói đâu.”

72 Lập tức gà gáy lần thứ nhì. Ông chợt nhớ lại lời Chúa Giê-xu đã bảo, “Trước khi gà gáy hai lượt, con sẽ chối ta ba lần, bảo là không biết ta.” Quá xúc động, Phia-rơ bật khóc.

Phi-lát gạn hỏi Chúa Giê-xu(AB)

15 Sáng sớm hôm sau các giới trưởng tế, các bô lão, các giáo sư luật và toàn thể hội đồng Do-thái lập mưu. Họ trói Ngài lại, dẫn đi giải qua cho Phi-lát là quan tổng đốc.

2 Phi-lát hỏi Ngài, “Anh có phải là vua dân Do-thái không?”

Chúa Giê-xu đáp, “Đúng như lời quan nói.”

3 Các giới trưởng tế tố cáo Ngài đủ điều. 4 Phi-lát hỏi Chúa Giê-xu một câu nữa, “Anh thấy họ tố cáo anh đủ thứ không? Anh không chịu đối đáp gì cả sao?”

5 Nhưng Chúa Giê-xu im lặng khiến Phi-lát vô cùng ngạc nhiên.

Phi-lát tìm cách tha Chúa Giê-xu(AC)

6 Cứ mỗi năm vào dịp lễ Vượt qua, quan tổng đốc thường hay ân xá cho một tên tù phạm theo ý dân xin. 7 Lúc ấy có tên Ba-ra-ba đang ngồi tù với mấy tên phản loạn. Chúng đã phạm tội giết người trong một vụ bạo động. 8 Dân chúng đến xin Phi-lát ân xá cho một tù nhân theo thông lệ.

9 Nên Phi-lát hỏi họ, “Các ông có muốn tôi ân xá vua dân Do-thái không?” 10 Phi-lát biết rõ là do lòng ganh ghét mà các trưởng tế giải Chúa Giê-xu đến cho mình. 11 Nhưng các trưởng tế xúi giục dân chúng xin tha Ba-ra-ba chứ đừng tha Chúa Giê-xu.

12 Phi-lát lại hỏi dân chúng một lần nữa, “Còn người mà các anh gọi là vua dân Do-thái thì tôi phải xử làm sao đây?”

13 Dân chúng quát lớn, “Đóng đinh hắn đi!”

14 Phi-lát hỏi, “Tại sao? Ông ta đã làm điều gì phạm pháp đâu?”

Nhưng họ lại hét lớn hơn nữa, “Đóng đinh hắn đi!”

15 Phi-lát muốn làm vừa lòng dân chúng nên tha Ba-ra-ba cho họ. Sau khi cho đánh đòn Chúa Giê-xu, ông giao Ngài cho các tên lính mang đi đóng đinh.

16 Bọn lính mang Chúa Giê-xu vào trong dinh tổng đốc gọi là tổng dinh, và tập họp tất cả các quân sĩ lại. 17 Chúng lấy áo dài tím mặc cho Chúa Giê-xu và dùng nhành gai nhọn làm mão đội lên đầu Ngài. 18 Rồi chúng bắt đầu kêu, “Muôn tâu, vua dân Do-thái!” 19 Bọn lính lấy gậy đập đầu Ngài nhiều lần. Chúng nhổ vào mặt Ngài và chế giễu Ngài bằng cách quì gối xuống giả vờ bái lạy Ngài. 20 Sau khi chế giễu xong bọn lính cởi áo tím của Ngài ra và mặc lại áo quần cho Ngài. Rồi chúng dẫn Ngài ra khỏi dinh để mang đi đóng đinh.

Chúa Giê-xu bị đóng đinh(AD)

21 Có một người tên Xi-môn gốc xứ Xi-ren, cha của A-lịch-sơn và Ru-phu, từ ngoài đồng trở về thành. Bọn lính bắt ông ta phải vác cây thập tự thế cho Chúa Giê-xu. 22 Chúng đưa Ngài đến một nơi gọi là Gô-gô-tha nghĩa là Đồi Sọ. 23 Bọn lính định cho Chúa Giê-xu uống rượu trộn với mộc dược, nhưng Ngài không chịu uống. 24 Các tên lính đóng đinh Chúa Giê-xu và chia áo quần của Ngài bằng cách bắt thăm xem ai được phần nào.

25 Lúc chúng đóng đinh Chúa Giê-xu là chín giờ sáng. 26 Có một bảng treo lên ghi án Ngài như sau: vua dân do-thái. 27 Chúng cũng treo hai tên cướp lên hai cây thập tự kế bên Ngài, một tên bên phải, một tên bên trái. 28 [w] 29 Người qua kẻ lại sỉ nhục Ngài và lắc đầu, “Ê, anh nói anh sẽ phá đền thờ rồi xây lại trong ba ngày, 30 Bây giờ hãy tự cứu mình đi! Hãy xuống khỏi cây thập tự đi!”

31 Các giới trưởng tế và các giáo sư luật cũng chế giễu Ngài. Họ bảo nhau, “Hắn cứu người khác được mà cứu mình không được. 32 Nếu hắn thật là Đấng Cứu Thế, vua dân Ít-ra-en thì có giỏi nhảy xuống khỏi cây thập tự đi. Làm được vậy chúng ta mới tin.” Hai tên cướp bị đóng đinh hai bên Ngài cũng sỉ nhục Ngài.

Chúa Giê-xu Chết(AE)

33 Từ giữa trưa, khắp xứ đều tối mịt hơn ba tiếng đồng hồ. 34 Đến ba giờ chiều Chúa Giê-xu kêu lớn, “Ê-lô-i, Ê-lô-i, la-ma xa-bách-tha-ni.” Nghĩa là, “Thượng Đế của tôi ơi, Thượng Đế của tôi ơi, sao Ngài bỏ tôi?” [x]

35 Mấy người đứng đó nghe vậy bảo nhau rằng, “Nghe kìa, hắn đang kêu Ê-li.” [y]

36 Có người ở đó chạy đi lấy một miếng bông đá, nhúng đầy giấm, cột vào một cái que đưa lên cho Ngài uống và bảo, “Chúng ta hãy xem thử Ê-li có đến đem hắn xuống khỏi cây thập tự không.”

37 Chúa Giê-xu kêu lên một tiếng lớn nữa rồi qua đời.

38 Cái màn trong đền thờ bị xé toạc làm đôi từ trên xuống dưới. 39 Viên sĩ quan đứng trước cây thập tự của Chúa Giê-xu thấy Ngài chết như thế liền bảo, “Người nầy đúng là Con Thượng Đế!”

40 Có mấy người đàn bà đứng xa xa nhìn; trong số đó có Ma-ri Ma-đơ-len, Xa-lô-mê, Ma-ri mẹ của Gia-cơ (Gia-cơ là con út của Ma-ri) và Giô-xê. 41 Các bà nầy đã theo Chúa Giê-xu từ khi Ngài ở miền Ga-li-lê và phục vụ Ngài. Nhiều người đàn bà khác lên Giê-ru-sa-lem với Ngài cũng có mặt ở đó.

Chúa Giê-xu được chôn cất(AF)

42 Hôm ấy là Ngày Chuẩn Bị, nghĩa là hôm trước ngày Sa-bát. Buổi chiều ngày ấy, 43 Giô-xép vùng A-ri-ma-thia can đảm đến gặp Phi-lát xin xác Chúa Giê-xu. Giô-xép, một hội viên quan trọng của Hội Đồng Do-thái, là một trong những người trông chờ Nước Trời hiện đến. 44 Phi-lát ngạc nhiên khi nghe Chúa Giê-xu chết nhanh như thế, nên ông gọi một sĩ quan hỏi để biết Ngài đã chết lâu chưa. 45 Sau khi nghe viên sĩ quan báo cáo thì Phi-lát giao xác Ngài cho Giô-xép. 46 Giô-xép có mua vải liệm, nên sau khi mang xác Chúa Giê-xu xuống khỏi cây thập tự thì quấn trong vải ấy. Ông đặt xác Ngài vào ngôi mộ đục từ vách đá. Rồi ông lăn một tảng đá lớn chận cửa mộ lại. 47 Ma-ri Ma-đơ-len và Ma-ri mẹ của Giô-xê nhìn thấy chỗ chôn Chúa.

Chúa Giê-xu từ kẻ chết sống lại(AG)

16 Đến hôm sau ngày Sa-bát, Ma-ri Ma-đơ-len, Ma-ri mẹ Gia-cơ và Xa-lô-mê mua thuốc thơm để xức xác Chúa Giê-xu. 2 Sáng sớm hôm ấy tức ngày đầu tuần lễ, khi vừa rạng đông, các bà đi đến mộ. 3 Họ hỏi nhau, “Ai sẽ lăn giùm tảng đá lớn chận cửa mộ cho chúng ta đây?”

4 Nhưng khi nhìn, thì họ thấy tảng đá, mặc dù rất lớn, đã được lăn đi rồi. 5 Bước vào mộ, các bà thấy một thanh niên mặc áo trắng ngồi bên phải, họ hoảng hồn.

6 Nhưng anh bảo, “Các chị đi tìm Chúa Giê-xu Na-xa-rét, Đấng đã bị đóng đinh. Đừng sợ! Ngài đã sống lại từ kẻ chết rồi, Ngài không có đây đâu. Hãy xem! Đây là chỗ người ta đã đặt xác Ngài. 7 Bây giờ các chị hãy đi bảo với môn đệ Ngài và Phia-rơ rằng, ‘Chúa Giê-xu sẽ đi đến miền Ga-li-lê, các ông sẽ gặp Ngài tại đó như Ngài đã bảo trước với các ông.’”

8 Sững sờ và run rẩy vì sợ, các bà bỏ chạy khỏi mộ. Họ không dám thuật cho ai việc đã xảy ra, vì quá kinh hoàng. [z]

Một số môn đệ thấy Chúa Giê-xu(AH)

9 Sau khi Chúa Giê-xu sống lại từ trong kẻ chết vào ngày đầu tuần, Ngài hiện ra cho Ma-ri Ma-đơ-len là người được Ngài đuổi bảy quỉ dữ ra. 10 Sau khi Ma-ri gặp Chúa Giê-xu, cô đi thuật lại cho các môn đệ đang buồn thảm khóc than. 11 Nhưng khi nghe Ma-ri bảo rằng Chúa Giê-xu đã sống và chính cô ta đã trông thấy Chúa, thì họ không tin.

12 Sau đó Chúa Giê-xu lấy hình dạng khác hiện ra cùng hai môn đệ, trong khi họ đang đi về miền quê. 13 Họ trở về thuật lại chuyện ấy cho các môn đệ khác nhưng các môn đệ cũng không tin.

Chúa Giê-xu nói chuyện với các môn đệ(AI)

14 Sau đó Chúa Giê-xu hiện ra cùng mười một môn đệ lúc họ đang ăn, quở trách họ vì họ cứng lòng không chịu tin những người đã thấy Ngài sống lại từ kẻ chết.

15 Chúa Giê-xu bảo các môn đệ, “Các con hãy đi khắp nơi trên thế giới, rao giảng Tin Mừng cho mọi người. 16 Ai tin và chịu lễ báp-têm sẽ được cứu, ai không tin sẽ bị kết tội. 17 Người tin sẽ có thể làm những dấu lạ sau đây: Nhân danh ta đuổi quỉ. Họ sẽ nói các thứ ngôn ngữ mới. 18 Họ có thể bắt rắn trong tay hoặc uống độc dược mà không hại gì. Họ đặt tay trên kẻ đau thì kẻ đau sẽ lành.”

Chúa Giê-xu trở về thiên đàng(AJ)

19 Sau khi Chúa Giê-xu nói những lời ấy xong với các môn đệ thì Ngài được đưa về thiên đàng và ngồi bên phải Thượng Đế. 20 Các môn đệ đi khắp nơi trên thế giới rao truyền Tin Mừng cho mọi người và được Chúa trợ giúp. Chúa cũng làm vững lời giảng về Tin Mừng của họ bằng những phép lạ kèm theo.

Footnotes

  1. Mác 11:9 Tung hô Gốc chữ “Hô-sa-na,” một từ ngữ Hê-bơ-rơ hay dùng trong khi cầu nguyện nhưng trong trường hợp nầy, có lẽ mang ý nghĩa vui mừng, để ca ngợi Thượng Đế hoặc Đấng Cứu Thế. Xem thêm câu 10.
  2. Mác 11:17 Đền thờ … muôn dân Ê-sai 56:7.
  3. Mác 11:17 sào huyệt lũ cướp Giê 7:11.
  4. Mác 11:26 Vài bản cũ Hi-lạp thêm câu 26: “Nhưng nếu các con không tha thứ cho kẻ khác thì Cha các con trên trời cũng sẽ không tha thứ cho các con.”
  5. Mác 12:26 bụi cây cháy Xin xem Xuất 3:1-12.
  6. Mác 12:26 Ta là … Gia cốp Xuất 3:6.
  7. Mác 12:30 Toàn dân … yêu mến Ngài Phục 6:4-5.
  8. Mác 12:31 Ngươi hãy … như mình vậy Lê-vi 19:18.
  9. Mác 12:36 quyền quản trị Nguyên văn, “bệ chân.”
  10. Mác 12:41 hộp dâng hiến Một cái hộp đặc biệt đặt nơi thờ phụng của người Do-thái để người ta bỏ những của dâng cho Thượng Đế vào.
  11. Mác 13:14 ‘điều ghê tởm’ Được chép trong Đa 9:27; 11:31; 12:11.
  12. Mác 13:22 dấu kỳ cùng phép lạ Đây nói về những việc kỳ diệu do quyền năng Sa-tăng thực hiện.
  13. Mác 13:25 Các ngôi sao … bị rúng động Xem Ê-sai 13:10; 34:4.
  14. Mác 13:29 thời kỳ Chúa Giê-xu muốn nói đến thời kỳ mà một vài biến cố quan trọng sẽ xảy ra. Xem Lu 21:31 khi Chúa Giê-xu nói là thời kỳ mà Nước Trời sẽ đến.
  15. Mác 14:5 ba trăm quan tiền Tương đương với một năm lương. Nghĩa đen “300 đơ-na-ri (đồng bạc).” Một đồng bạc, tức một đồng đơ-na-ri của La-mã là lương công nhật trung bình.
  16. Mác 14:7 Các ông luôn luôn … mình Xem Phục 15:11.
  17. Mác 14:36 A-ba Tiếng trẻ con Do-thái gọi cha trong ngôn ngữ A-ram.
  18. Mác 14:36 ly Chúa Giê-xu muốn nói những điều khốn khổ sẽ xảy ra cho Ngài. Chấp nhận những điều đó cũng như uống một ly chất đắng.
  19. Mác 14:44 Giu-đa Nghĩa đen là “kẻ phản bội Ngài.”
  20. Mác 14:58 người nầy Chúa Giê-xu. Các kẻ thù của Ngài tránh, không nói đến tên Ngài.
  21. Mác 14:65 nói tiên tri Nhà tiên tri là người biết được những điều kín giấu mà người bình thường không biết.
  22. Mác 14:68 thì gà gáy Một vài bản Hi-lạp không có câu “thì gà gáy.”
  23. Mác 15:28 Vài bản cũ Hi-lạp thêm câu 28: “Đúng như lời Thánh Kinh viết, ‘Chúng đặt Ngài chung với phạm nhân.’”
  24. Mác 15:34 Ê-lô-i … lam-ma xa-bách-tha-ni Thi 22:1.
  25. Mác 15:35 “Nghe kìa, hắn đang kêu Ê-li.” Từ ngữ “Thượng Đế của tôi ơi” ( Ê-li trong tiếng Hê-bơ-rơ hay Ê-lô-i trong tiếng A-ram) nghe giống như tên Ê-li, một nhân vật nổi danh nói thay cho Thượng Đế vào khoảng năm 850 trước công nguyên.
  26. Mác 16:8 Một vài văn bản cổ Hi-lạp chấm dứt ở đây. Một số văn bản về sau thêm phần kết thúc vắn tắt như sau: “Nhưng sau đó họ dặn dò Phia-rơ và những người ở với ông. Rồi Chúa Giê-xu sai họ đi từ Đông sang Tây với sứ điệp không thay đổi—rằng con người có thể được cứu rỗi đời đời.”

Cross references

  1. Mác 11:1 : Ma 21:1–11; Lu 19:28–40; Gi 12:12–19
  2. Mác 11:9 : Thi thiên 118:26
  3. Mác 11:12 : Ma 21:18–19
  4. Mác 11:15 : Ma 21:12–17; Lu 19:45–48; Gi 2:13–22
  5. Mác 11:20 : Ma 21:20–22
  6. Mác 11:27 : Ma 21:23–27; Lu 20:1–8
  7. Mác 12:1 : Ma 21:33–46; Lu 20:9–19
  8. Mác 12:11 : Thi thiên 118:22–23
  9. Mác 12:13 : Ma 22:15–22; Lu 20:20–26
  10. Mác 12:18 : Ma 22:23–33; Lu 20:27–40
  11. Mác 12:28 : Ma 22:34–40; Lu 10:25–28
  12. Mác 12:35 : Ma 22:41–46; Lu 20:41–44
  13. Mác 12:36 : Thi thiên 110:1
  14. Mác 12:38 : Ma 23:1–36; Lu 20:45–47
  15. Mác 12:41 : Lu 21:1–4
  16. Mác 13:1 : Ma 24:1–44; Lu 21:5–33
  17. Mác 14:1 : Ma 26:1–5; Lu 22:1–2; Gi 11:45–53
  18. Mác 14:3 : Ma 26:6–13; Gi 12:1–8
  19. Mác 14:10 : Ma 26:14–16; Lu 22:3–6
  20. Mác 14:12 : Ma 26:17–25; Lu 22:7–14, 21–23; Gi 13:21–30
  21. Mác 14:22 : Ma 26:26–30; Lu 22:15–20; I Cô 11:23–25
  22. Mác 14:27 : Ma 26:31–35; Lu 22:31–34; Gi 13:36–38
  23. Mác 14:27 : Xa-cha-ri 13:7
  24. Mác 14:32 : Ma 26:36–46; Lu 22:39–46
  25. Mác 14:43 : Ma 26:47–56; Lu 22:47–53; Gi 18:3–12
  26. Mác 14:53 : Ma 26:57–68; Lu 22:54–55, 63–71; Gi 18:13–14, 19–24
  27. Mác 14:66 : Ma 26:69–75; Lu 22:56–62; Gi 18:15–18, 25–27
  28. Mác 15:1 : Ma 27:1–2, 11–14; Lu 23:1–5; Gi 18:28–38
  29. Mác 15:6 : Ma 27:15–31; Lu 23:13–25; Gi 18:39–19:16
  30. Mác 15:21 : Ma 27:32–44; Lu 23:26–43; Gi 19:17–27
  31. Mác 15:33 : Ma 27:45–56; Lu 23:44–49; Gi 19:28–30
  32. Mác 15:42 : Ma 27:57–61; Lu 23:50–56; Gi 19:38–42
  33. Mác 16:1 : Ma 28:1–8; Lu 24:1–12; Gi 20:1–10
  34. Mác 16:9 : Ma 28:9–10; Gi 20:11–18; Lu 24:13–35
  35. Mác 16:14 : Ma 28:16–20; Lu 24:36–49; Gi 20:19–23; Sứ đồ 1:6–8
  36. Mác 16:19 : Lu 24:50–53; Sứ đồ 1:9–11

Listen to Mark 11-16

Close NIV

New International Version

Jesus Comes to Jerusalem as King(A)(B)

11 As they approached Jerusalem and came to Bethphage and Bethany(C) at the Mount of Olives,(D) Jesus sent two of his disciples, 2 saying to them, “Go to the village ahead of you, and just as you enter it, you will find a colt tied there, which no one has ever ridden.(E) Untie it and bring it here. 3 If anyone asks you, ‘Why are you doing this?’ say, ‘The Lord needs it and will send it back here shortly.’”

4 They went and found a colt outside in the street, tied at a doorway.(F) As they untied it, 5 some people standing there asked, “What are you doing, untying that colt?” 6 They answered as Jesus had told them to, and the people let them go. 7 When they brought the colt to Jesus and threw their cloaks over it, he sat on it. 8 Many people spread their cloaks on the road, while others spread branches they had cut in the fields. 9 Those who went ahead and those who followed shouted,

“Hosanna![a]”

“Blessed is he who comes in the name of the Lord!”[b](G)

10 “Blessed is the coming kingdom of our father David!”

“Hosanna in the highest heaven!”(H)

11 Jesus entered Jerusalem and went into the temple courts. He looked around at everything, but since it was already late, he went out to Bethany with the Twelve.(I)

Jesus Curses a Fig Tree and Clears the Temple Courts(J)(K)(L)

12 The next day as they were leaving Bethany, Jesus was hungry. 13 Seeing in the distance a fig tree in leaf, he went to find out if it had any fruit. When he reached it, he found nothing but leaves, because it was not the season for figs.(M) 14 Then he said to the tree, “May no one ever eat fruit from you again.” And his disciples heard him say it.

15 On reaching Jerusalem, Jesus entered the temple courts and began driving out those who were buying and selling there. He overturned the tables of the money changers and the benches of those selling doves, 16 and would not allow anyone to carry merchandise through the temple courts. 17 And as he taught them, he said, “Is it not written: ‘My house will be called a house of prayer for all nations’[c]?(N) But you have made it ‘a den of robbers.’[d]”(O)

18 The chief priests and the teachers of the law heard this and began looking for a way to kill him, for they feared him,(P) because the whole crowd was amazed at his teaching.(Q)

19 When evening came, Jesus and his disciples[e] went out of the city.(R)

20 In the morning, as they went along, they saw the fig tree withered from the roots. 21 Peter remembered and said to Jesus, “Rabbi,(S) look! The fig tree you cursed has withered!”

22 “Have faith in God,” Jesus answered. 23 “Truly[f] I tell you, if anyone says to this mountain, ‘Go, throw yourself into the sea,’ and does not doubt in their heart but believes that what they say will happen, it will be done for them.(T) 24 Therefore I tell you, whatever you ask for in prayer, believe that you have received it, and it will be yours.(U) 25 And when you stand praying, if you hold anything against anyone, forgive them, so that your Father in heaven may forgive you your sins.”(V) [26] [g]

The Authority of Jesus Questioned(W)

27 They arrived again in Jerusalem, and while Jesus was walking in the temple courts, the chief priests, the teachers of the law and the elders came to him. 28 “By what authority are you doing these things?” they asked. “And who gave you authority to do this?”

29 Jesus replied, “I will ask you one question. Answer me, and I will tell you by what authority I am doing these things. 30 John’s baptism—was it from heaven, or of human origin? Tell me!”

31 They discussed it among themselves and said, “If we say, ‘From heaven,’ he will ask, ‘Then why didn’t you believe him?’ 32 But if we say, ‘Of human origin’ …” (They feared the people, for everyone held that John really was a prophet.)(X)

33 So they answered Jesus, “We don’t know.”

Jesus said, “Neither will I tell you by what authority I am doing these things.”

The Parable of the Tenants(Y)

12 Jesus then began to speak to them in parables: “A man planted a vineyard.(Z) He put a wall around it, dug a pit for the winepress and built a watchtower. Then he rented the vineyard to some farmers and moved to another place. 2 At harvest time he sent a servant to the tenants to collect from them some of the fruit of the vineyard. 3 But they seized him, beat him and sent him away empty-handed. 4 Then he sent another servant to them; they struck this man on the head and treated him shamefully. 5 He sent still another, and that one they killed. He sent many others; some of them they beat, others they killed.

6 “He had one left to send, a son, whom he loved. He sent him last of all,(AA) saying, ‘They will respect my son.’

7 “But the tenants said to one another, ‘This is the heir. Come, let’s kill him, and the inheritance will be ours.’ 8 So they took him and killed him, and threw him out of the vineyard.

9 “What then will the owner of the vineyard do? He will come and kill those tenants and give the vineyard to others. 10 Haven’t you read this passage of Scripture:

“‘The stone the builders rejected
    has become the cornerstone;(AB)
11 the Lord has done this,
    and it is marvelous in our eyes’[h]?”(AC)

12 Then the chief priests, the teachers of the law and the elders looked for a way to arrest him because they knew he had spoken the parable against them. But they were afraid of the crowd;(AD) so they left him and went away.(AE)

Paying the Imperial Tax to Caesar(AF)

13 Later they sent some of the Pharisees and Herodians(AG) to Jesus to catch him(AH) in his words. 14 They came to him and said, “Teacher, we know that you are a man of integrity. You aren’t swayed by others, because you pay no attention to who they are; but you teach the way of God in accordance with the truth. Is it right to pay the imperial tax[i] to Caesar or not? 15 Should we pay or shouldn’t we?”

But Jesus knew their hypocrisy. “Why are you trying to trap me?” he asked. “Bring me a denarius and let me look at it.” 16 They brought the coin, and he asked them, “Whose image is this? And whose inscription?”

“Caesar’s,” they replied.

17 Then Jesus said to them, “Give back to Caesar what is Caesar’s and to God what is God’s.”(AI)

And they were amazed at him.

Marriage at the Resurrection(AJ)

18 Then the Sadducees,(AK) who say there is no resurrection,(AL) came to him with a question. 19 “Teacher,” they said, “Moses wrote for us that if a man’s brother dies and leaves a wife but no children, the man must marry the widow and raise up offspring for his brother.(AM) 20 Now there were seven brothers. The first one married and died without leaving any children. 21 The second one married the widow, but he also died, leaving no child. It was the same with the third. 22 In fact, none of the seven left any children. Last of all, the woman died too. 23 At the resurrection[j] whose wife will she be, since the seven were married to her?”

24 Jesus replied, “Are you not in error because you do not know the Scriptures(AN) or the power of God? 25 When the dead rise, they will neither marry nor be given in marriage; they will be like the angels in heaven.(AO) 26 Now about the dead rising—have you not read in the Book of Moses, in the account of the burning bush, how God said to him, ‘I am the God of Abraham, the God of Isaac, and the God of Jacob’[k]?(AP) 27 He is not the God of the dead, but of the living. You are badly mistaken!”

The Greatest Commandment(AQ)

28 One of the teachers of the law(AR) came and heard them debating. Noticing that Jesus had given them a good answer, he asked him, “Of all the commandments, which is the most important?”

29 “The most important one,” answered Jesus, “is this: ‘Hear, O Israel: The Lord our God, the Lord is one.[l] 30 Love the Lord your God with all your heart and with all your soul and with all your mind and with all your strength.’[m](AS) 31 The second is this: ‘Love your neighbor as yourself.’[n](AT) There is no commandment greater than these.”

32 “Well said, teacher,” the man replied. “You are right in saying that God is one and there is no other but him.(AU) 33 To love him with all your heart, with all your understanding and with all your strength, and to love your neighbor as yourself is more important than all burnt offerings and sacrifices.”(AV)

34 When Jesus saw that he had answered wisely, he said to him, “You are not far from the kingdom of God.”(AW) And from then on no one dared ask him any more questions.(AX)

Whose Son Is the Messiah?(AY)(AZ)

35 While Jesus was teaching in the temple courts,(BA) he asked, “Why do the teachers of the law say that the Messiah is the son of David?(BB) 36 David himself, speaking by the Holy Spirit,(BC) declared:

“‘The Lord said to my Lord:
    “Sit at my right hand
until I put your enemies
    under your feet.”’[o](BD)

37 David himself calls him ‘Lord.’ How then can he be his son?”

The large crowd(BE) listened to him with delight.

Warning Against the Teachers of the Law

38 As he taught, Jesus said, “Watch out for the teachers of the law. They like to walk around in flowing robes and be greeted with respect in the marketplaces, 39 and have the most important seats in the synagogues and the places of honor at banquets.(BF) 40 They devour widows’ houses and for a show make lengthy prayers. These men will be punished most severely.”

The Widow’s Offering(BG)

41 Jesus sat down opposite the place where the offerings were put(BH) and watched the crowd putting their money into the temple treasury. Many rich people threw in large amounts. 42 But a poor widow came and put in two very small copper coins, worth only a few cents.

43 Calling his disciples to him, Jesus said, “Truly I tell you, this poor widow has put more into the treasury than all the others. 44 They all gave out of their wealth; but she, out of her poverty, put in everything—all she had to live on.”(BI)

The Destruction of the Temple and Signs of the End Times(BJ)

13 As Jesus was leaving the temple, one of his disciples said to him, “Look, Teacher! What massive stones! What magnificent buildings!”

2 “Do you see all these great buildings?” replied Jesus. “Not one stone here will be left on another; every one will be thrown down.”(BK)

3 As Jesus was sitting on the Mount of Olives(BL) opposite the temple, Peter, James, John(BM) and Andrew asked him privately, 4 “Tell us, when will these things happen? And what will be the sign that they are all about to be fulfilled?”

5 Jesus said to them: “Watch out that no one deceives you.(BN) 6 Many will come in my name, claiming, ‘I am he,’ and will deceive many. 7 When you hear of wars and rumors of wars, do not be alarmed. Such things must happen, but the end is still to come. 8 Nation will rise against nation, and kingdom against kingdom. There will be earthquakes in various places, and famines. These are the beginning of birth pains.

9 “You must be on your guard. You will be handed over to the local councils and flogged in the synagogues.(BO) On account of me you will stand before governors and kings as witnesses to them. 10 And the gospel must first be preached to all nations. 11 Whenever you are arrested and brought to trial, do not worry beforehand about what to say. Just say whatever is given you at the time, for it is not you speaking, but the Holy Spirit.(BP)

12 “Brother will betray brother to death, and a father his child. Children will rebel against their parents and have them put to death.(BQ) 13 Everyone will hate you because of me,(BR) but the one who stands firm to the end will be saved.(BS)

14 “When you see ‘the abomination that causes desolation’[p](BT) standing where it[q] does not belong—let the reader understand—then let those who are in Judea flee to the mountains. 15 Let no one on the housetop go down or enter the house to take anything out. 16 Let no one in the field go back to get their cloak. 17 How dreadful it will be in those days for pregnant women and nursing mothers!(BU) 18 Pray that this will not take place in winter, 19 because those will be days of distress unequaled from the beginning, when God created the world,(BV) until now—and never to be equaled again.(BW)

20 “If the Lord had not cut short those days, no one would survive. But for the sake of the elect, whom he has chosen, he has shortened them. 21 At that time if anyone says to you, ‘Look, here is the Messiah!’ or, ‘Look, there he is!’ do not believe it.(BX) 22 For false messiahs and false prophets(BY) will appear and perform signs and wonders(BZ) to deceive, if possible, even the elect. 23 So be on your guard;(CA) I have told you everything ahead of time.

24 “But in those days, following that distress,

“‘the sun will be darkened,
    and the moon will not give its light;
25 the stars will fall from the sky,
    and the heavenly bodies will be shaken.’[r](CB)

26 “At that time people will see the Son of Man coming in clouds(CC) with great power and glory. 27 And he will send his angels and gather his elect from the four winds, from the ends of the earth to the ends of the heavens.(CD)

28 “Now learn this lesson from the fig tree: As soon as its twigs get tender and its leaves come out, you know that summer is near. 29 Even so, when you see these things happening, you know that it[s] is near, right at the door. 30 Truly I tell you, this generation(CE) will certainly not pass away until all these things have happened.(CF) 31 Heaven and earth will pass away, but my words will never pass away.(CG)

The Day and Hour Unknown

32 “But about that day or hour no one knows, not even the angels in heaven, nor the Son, but only the Father.(CH) 33 Be on guard! Be alert[t]!(CI) You do not know when that time will come. 34 It’s like a man going away: He leaves his house and puts his servants(CJ) in charge, each with their assigned task, and tells the one at the door to keep watch.

35 “Therefore keep watch because you do not know when the owner of the house will come back—whether in the evening, or at midnight, or when the rooster crows, or at dawn. 36 If he comes suddenly, do not let him find you sleeping. 37 What I say to you, I say to everyone: ‘Watch!’”(CK)

Jesus Anointed at Bethany(CL)(CM)(CN)

14 Now the Passover(CO) and the Festival of Unleavened Bread were only two days away, and the chief priests and the teachers of the law were scheming to arrest Jesus secretly and kill him.(CP) 2 “But not during the festival,” they said, “or the people may riot.”

3 While he was in Bethany,(CQ) reclining at the table in the home of Simon the Leper, a woman came with an alabaster jar of very expensive perfume, made of pure nard. She broke the jar and poured the perfume on his head.(CR)

4 Some of those present were saying indignantly to one another, “Why this waste of perfume? 5 It could have been sold for more than a year’s wages[u] and the money given to the poor.” And they rebuked her harshly.

6 “Leave her alone,” said Jesus. “Why are you bothering her? She has done a beautiful thing to me. 7 The poor you will always have with you,[v] and you can help them any time you want.(CS) But you will not always have me. 8 She did what she could. She poured perfume on my body beforehand to prepare for my burial.(CT) 9 Truly I tell you, wherever the gospel is preached throughout the world,(CU) what she has done will also be told, in memory of her.”

10 Then Judas Iscariot, one of the Twelve,(CV) went to the chief priests to betray Jesus to them.(CW) 11 They were delighted to hear this and promised to give him money. So he watched for an opportunity to hand him over.

The Last Supper(CX)(CY)

12 On the first day of the Festival of Unleavened Bread, when it was customary to sacrifice the Passover lamb,(CZ) Jesus’ disciples asked him, “Where do you want us to go and make preparations for you to eat the Passover?”

13 So he sent two of his disciples, telling them, “Go into the city, and a man carrying a jar of water will meet you. Follow him. 14 Say to the owner of the house he enters, ‘The Teacher asks: Where is my guest room, where I may eat the Passover with my disciples?’ 15 He will show you a large room upstairs,(DA) furnished and ready. Make preparations for us there.”

16 The disciples left, went into the city and found things just as Jesus had told them. So they prepared the Passover.

17 When evening came, Jesus arrived with the Twelve. 18 While they were reclining at the table eating, he said, “Truly I tell you, one of you will betray me—one who is eating with me.”

19 They were saddened, and one by one they said to him, “Surely you don’t mean me?”

20 “It is one of the Twelve,” he replied, “one who dips bread into the bowl with me.(DB) 21 The Son of Man(DC) will go just as it is written about him. But woe to that man who betrays the Son of Man! It would be better for him if he had not been born.”

22 While they were eating, Jesus took bread, and when he had given thanks, he broke it(DD) and gave it to his disciples, saying, “Take it; this is my body.”

23 Then he took a cup, and when he had given thanks, he gave it to them, and they all drank from it.(DE)

24 “This is my blood of the[w] covenant,(DF) which is poured out for many,” he said to them. 25 “Truly I tell you, I will not drink again from the fruit of the vine until that day when I drink it new in the kingdom of God.”(DG)

26 When they had sung a hymn, they went out to the Mount of Olives.(DH)

Jesus Predicts Peter’s Denial(DI)

27 “You will all fall away,” Jesus told them, “for it is written:

“‘I will strike the shepherd,
    and the sheep will be scattered.’[x](DJ)

28 But after I have risen, I will go ahead of you into Galilee.”(DK)

29 Peter declared, “Even if all fall away, I will not.”

30 “Truly I tell you,” Jesus answered, “today—yes, tonight—before the rooster crows twice[y] you yourself will disown me three times.”(DL)

31 But Peter insisted emphatically, “Even if I have to die with you,(DM) I will never disown you.” And all the others said the same.

Gethsemane(DN)

32 They went to a place called Gethsemane, and Jesus said to his disciples, “Sit here while I pray.” 33 He took Peter, James and John(DO) along with him, and he began to be deeply distressed and troubled. 34 “My soul is overwhelmed with sorrow to the point of death,”(DP) he said to them. “Stay here and keep watch.”

35 Going a little farther, he fell to the ground and prayed that if possible the hour(DQ) might pass from him. 36 “Abba,[z] Father,”(DR) he said, “everything is possible for you. Take this cup(DS) from me. Yet not what I will, but what you will.”(DT)

37 Then he returned to his disciples and found them sleeping. “Simon,” he said to Peter, “are you asleep? Couldn’t you keep watch for one hour? 38 Watch and pray so that you will not fall into temptation.(DU) The spirit is willing, but the flesh is weak.”(DV)

39 Once more he went away and prayed the same thing. 40 When he came back, he again found them sleeping, because their eyes were heavy. They did not know what to say to him.

41 Returning the third time, he said to them, “Are you still sleeping and resting? Enough! The hour(DW) has come. Look, the Son of Man is delivered into the hands of sinners. 42 Rise! Let us go! Here comes my betrayer!”

Jesus Arrested(DX)

43 Just as he was speaking, Judas,(DY) one of the Twelve, appeared. With him was a crowd armed with swords and clubs, sent from the chief priests, the teachers of the law, and the elders.

44 Now the betrayer had arranged a signal with them: “The one I kiss is the man; arrest him and lead him away under guard.” 45 Going at once to Jesus, Judas said, “Rabbi!”(DZ) and kissed him. 46 The men seized Jesus and arrested him. 47 Then one of those standing near drew his sword and struck the servant of the high priest, cutting off his ear.

48 “Am I leading a rebellion,” said Jesus, “that you have come out with swords and clubs to capture me? 49 Every day I was with you, teaching in the temple courts,(EA) and you did not arrest me. But the Scriptures must be fulfilled.”(EB) 50 Then everyone deserted him and fled.(EC)

51 A young man, wearing nothing but a linen garment, was following Jesus. When they seized him, 52 he fled naked, leaving his garment behind.

Jesus Before the Sanhedrin(ED)(EE)

53 They took Jesus to the high priest, and all the chief priests, the elders and the teachers of the law came together. 54 Peter followed him at a distance, right into the courtyard of the high priest.(EF) There he sat with the guards and warmed himself at the fire.(EG)

55 The chief priests and the whole Sanhedrin(EH) were looking for evidence against Jesus so that they could put him to death, but they did not find any. 56 Many testified falsely against him, but their statements did not agree.

57 Then some stood up and gave this false testimony against him: 58 “We heard him say, ‘I will destroy this temple made with human hands and in three days will build another,(EI) not made with hands.’” 59 Yet even then their testimony did not agree.

60 Then the high priest stood up before them and asked Jesus, “Are you not going to answer? What is this testimony that these men are bringing against you?” 61 But Jesus remained silent and gave no answer.(EJ)

Again the high priest asked him, “Are you the Messiah, the Son of the Blessed One?”(EK)

62 “I am,” said Jesus. “And you will see the Son of Man sitting at the right hand of the Mighty One and coming on the clouds of heaven.”(EL)

63 The high priest tore his clothes.(EM) “Why do we need any more witnesses?” he asked. 64 “You have heard the blasphemy. What do you think?”

They all condemned him as worthy of death.(EN) 65 Then some began to spit at him; they blindfolded him, struck him with their fists, and said, “Prophesy!” And the guards took him and beat him.(EO)

Peter Disowns Jesus(EP)

66 While Peter was below in the courtyard,(EQ) one of the servant girls of the high priest came by. 67 When she saw Peter warming himself,(ER) she looked closely at him.

“You also were with that Nazarene, Jesus,”(ES) she said.

68 But he denied it. “I don’t know or understand what you’re talking about,”(ET) he said, and went out into the entryway.[aa]

69 When the servant girl saw him there, she said again to those standing around, “This fellow is one of them.” 70 Again he denied it.(EU)

After a little while, those standing near said to Peter, “Surely you are one of them, for you are a Galilean.”(EV)

71 He began to call down curses, and he swore to them, “I don’t know this man you’re talking about.”(EW)

72 Immediately the rooster crowed the second time.[ab] Then Peter remembered the word Jesus had spoken to him: “Before the rooster crows twice[ac] you will disown me three times.”(EX) And he broke down and wept.

Jesus Before Pilate(EY)

15 Very early in the morning, the chief priests, with the elders, the teachers of the law(EZ) and the whole Sanhedrin,(FA) made their plans. So they bound Jesus, led him away and handed him over to Pilate.(FB)

2 “Are you the king of the Jews?”(FC) asked Pilate.

“You have said so,” Jesus replied.

3 The chief priests accused him of many things. 4 So again Pilate asked him, “Aren’t you going to answer? See how many things they are accusing you of.”

5 But Jesus still made no reply,(FD) and Pilate was amazed.

6 Now it was the custom at the festival to release a prisoner whom the people requested. 7 A man called Barabbas was in prison with the insurrectionists who had committed murder in the uprising. 8 The crowd came up and asked Pilate to do for them what he usually did.

9 “Do you want me to release to you the king of the Jews?”(FE) asked Pilate, 10 knowing it was out of self-interest that the chief priests had handed Jesus over to him. 11 But the chief priests stirred up the crowd to have Pilate release Barabbas(FF) instead.

12 “What shall I do, then, with the one you call the king of the Jews?” Pilate asked them.

13 “Crucify him!” they shouted.

14 “Why? What crime has he committed?” asked Pilate.

But they shouted all the louder, “Crucify him!”

15 Wanting to satisfy the crowd, Pilate released Barabbas to them. He had Jesus flogged,(FG) and handed him over to be crucified.

The Soldiers Mock Jesus(FH)

16 The soldiers led Jesus away into the palace(FI) (that is, the Praetorium) and called together the whole company of soldiers. 17 They put a purple robe on him, then twisted together a crown of thorns and set it on him. 18 And they began to call out to him, “Hail, king of the Jews!”(FJ) 19 Again and again they struck him on the head with a staff and spit on him. Falling on their knees, they paid homage to him. 20 And when they had mocked him, they took off the purple robe and put his own clothes on him. Then they led him out(FK) to crucify him.

The Crucifixion of Jesus(FL)

21 A certain man from Cyrene,(FM) Simon, the father of Alexander and Rufus,(FN) was passing by on his way in from the country, and they forced him to carry the cross.(FO) 22 They brought Jesus to the place called Golgotha (which means “the place of the skull”). 23 Then they offered him wine mixed with myrrh,(FP) but he did not take it. 24 And they crucified him. Dividing up his clothes, they cast lots(FQ) to see what each would get.

25 It was nine in the morning when they crucified him. 26 The written notice of the charge against him read: the king of the jews.(FR)

27 They crucified two rebels with him, one on his right and one on his left. [28] [ad] 29 Those who passed by hurled insults at him, shaking their heads(FS) and saying, “So! You who are going to destroy the temple and build it in three days,(FT) 30 come down from the cross and save yourself!” 31 In the same way the chief priests and the teachers of the law mocked him(FU) among themselves. “He saved others,” they said, “but he can’t save himself! 32 Let this Messiah,(FV) this king of Israel,(FW) come down now from the cross, that we may see and believe.” Those crucified with him also heaped insults on him.

The Death of Jesus(FX)

33 At noon, darkness came over the whole land until three in the afternoon.(FY) 34 And at three in the afternoon Jesus cried out in a loud voice, “Eloi, Eloi, lema sabachthani?” (which means “My God, my God, why have you forsaken me?”).[ae](FZ)

35 When some of those standing near heard this, they said, “Listen, he’s calling Elijah.”

36 Someone ran, filled a sponge with wine vinegar,(GA) put it on a staff, and offered it to Jesus to drink. “Now leave him alone. Let’s see if Elijah comes to take him down,” he said.

37 With a loud cry, Jesus breathed his last.(GB)

38 The curtain of the temple was torn in two from top to bottom.(GC) 39 And when the centurion,(GD) who stood there in front of Jesus, saw how he died,[af] he said, “Surely this man was the Son of God!”(GE)

40 Some women were watching from a distance.(GF) Among them were Mary Magdalene, Mary the mother of James the younger and of Joseph,[ag] and Salome.(GG) 41 In Galilee these women had followed him and cared for his needs. Many other women who had come up with him to Jerusalem were also there.(GH)

The Burial of Jesus(GI)

42 It was Preparation Day (that is, the day before the Sabbath).(GJ) So as evening approached, 43 Joseph of Arimathea, a prominent member of the Council,(GK) who was himself waiting for the kingdom of God,(GL) went boldly to Pilate and asked for Jesus’ body. 44 Pilate was surprised to hear that he was already dead. Summoning the centurion, he asked him if Jesus had already died. 45 When he learned from the centurion(GM) that it was so, he gave the body to Joseph. 46 So Joseph bought some linen cloth, took down the body, wrapped it in the linen, and placed it in a tomb cut out of rock. Then he rolled a stone against the entrance of the tomb.(GN) 47 Mary Magdalene and Mary the mother of Joseph(GO) saw where he was laid.

Jesus Has Risen(GP)

16 When the Sabbath was over, Mary Magdalene, Mary the mother of James, and Salome bought spices(GQ) so that they might go to anoint Jesus’ body. 2 Very early on the first day of the week, just after sunrise, they were on their way to the tomb 3 and they asked each other, “Who will roll the stone away from the entrance of the tomb?”(GR)

4 But when they looked up, they saw that the stone, which was very large, had been rolled away. 5 As they entered the tomb, they saw a young man dressed in a white robe(GS) sitting on the right side, and they were alarmed.

6 “Don’t be alarmed,” he said. “You are looking for Jesus the Nazarene,(GT) who was crucified. He has risen! He is not here. See the place where they laid him. 7 But go, tell his disciples and Peter, ‘He is going ahead of you into Galilee. There you will see him,(GU) just as he told you.’”(GV)

8 Trembling and bewildered, the women went out and fled from the tomb. They said nothing to anyone, because they were afraid.[ah]


[The earliest manuscripts and some other ancient witnesses do not have verses 9–20.]

9 When Jesus rose early on the first day of the week, he appeared first to Mary Magdalene,(GW) out of whom he had driven seven demons. 10 She went and told those who had been with him and who were mourning and weeping. 11 When they heard that Jesus was alive and that she had seen him, they did not believe it.(GX)

12 Afterward Jesus appeared in a different form to two of them while they were walking in the country.(GY) 13 These returned and reported it to the rest; but they did not believe them either.

14 Later Jesus appeared to the Eleven as they were eating; he rebuked them for their lack of faith and their stubborn refusal to believe those who had seen him after he had risen.(GZ)

15 He said to them, “Go into all the world and preach the gospel to all creation.(HA) 16 Whoever believes and is baptized will be saved, but whoever does not believe will be condemned.(HB) 17 And these signs(HC) will accompany those who believe: In my name they will drive out demons;(HD) they will speak in new tongues;(HE)

Footnotes

  1. Mark 11:9 A Hebrew expression meaning “Save!” which became an exclamation of praise; also in verse 10
  2. Mark 11:9 Psalm 118:25,26
  3. Mark 11:17 Isaiah 56:7
  4. Mark 11:17 Jer. 7:11
  5. Mark 11:19 Some early manuscripts came, Jesus
  6. Mark 11:23 Some early manuscripts “If you have faith in God,” Jesus answered, 23 “truly
  7. Mark 11:26 Some manuscripts include here words similar to Matt. 6:15.
  8. Mark 12:11 Psalm 118:22,23
  9. Mark 12:14 A special tax levied on subject peoples, not on Roman citizens
  10. Mark 12:23 Some manuscripts resurrection, when people rise from the dead,
  11. Mark 12:26 Exodus 3:6
  12. Mark 12:29 Or The Lord our God is one Lord
  13. Mark 12:30 Deut. 6:4,5
  14. Mark 12:31 Lev. 19:18
  15. Mark 12:36 Psalm 110:1
  16. Mark 13:14 Daniel 9:27; 11:31; 12:11
  17. Mark 13:14 Or he
  18. Mark 13:25 Isaiah 13:10; 34:4
  19. Mark 13:29 Or he
  20. Mark 13:33 Some manuscripts alert and pray
  21. Mark 14:5 Greek than three hundred denarii
  22. Mark 14:7 See Deut. 15:11.
  23. Mark 14:24 Some manuscripts the new
  24. Mark 14:27 Zech. 13:7
  25. Mark 14:30 Some early manuscripts do not have twice.
  26. Mark 14:36 Aramaic for father
  27. Mark 14:68 Some early manuscripts entryway and the rooster crowed
  28. Mark 14:72 Some early manuscripts do not have the second time.
  29. Mark 14:72 Some early manuscripts do not have twice.
  30. Mark 15:28 Some manuscripts include here words similar to Luke 22:37.
  31. Mark 15:34 Psalm 22:1
  32. Mark 15:39 Some manuscripts saw that he died with such a cry
  33. Mark 15:40 Greek Joses, a variant of Joseph; also in verse 47
  34. Mark 16:8 Some manuscripts have the following ending between verses 8 and 9, and one manuscript has it after verse 8 (omitting verses 9-20): Then they quickly reported all these instructions to those around Peter. After this, Jesus himself also sent out through them from east to west the sacred and imperishable proclamation of eternal salvation. Amen.

Cross references

  1. Mark 11:1 : 11:1-10pp — Mt 21:1-9; Lk 19:29-38
  2. Mark 11:1 : 11:7-10pp — Jn 12:12-15
  3. Mark 11:1 : S Mt 21:17
  4. Mark 11:1 : S Mt 21:1
  5. Mark 11:2 : Nu 19:2; Dt 21:3; 1Sa 6:7
  6. Mark 11:4 : Mk 14:16
  7. Mark 11:9 : Ps 118:25, 26; Mt 23:39
  8. Mark 11:10 : Lk 2:14
  9. Mark 11:11 : Mt 21:12, 17
  10. Mark 11:12 : 11:12-14pp — Mt 21:18-22
  11. Mark 11:12 : 11:15-18pp — Mt 21:12-16; Lk 19:45-47; Jn 2:13-16
  12. Mark 11:12 : 11:20-24pp — Mt 21:19-22
  13. Mark 11:13 : Lk 13:6-9
  14. Mark 11:17 : Isa 56:7
  15. Mark 11:17 : Jer 7:11
  16. Mark 11:18 : Mt 21:46; Mk 12:12; Lk 20:19
  17. Mark 11:18 : S Mt 7:28
  18. Mark 11:19 : Lk 21:37
  19. Mark 11:21 : S Mt 23:7
  20. Mark 11:23 : S Mt 21:21
  21. Mark 11:24 : S Mt 7:7
  22. Mark 11:25 : S Mt 6:14
  23. Mark 11:27 : 11:27-33pp — Mt 21:23-27; Lk 20:1-8
  24. Mark 11:32 : S Mt 11:9
  25. Mark 12:1 : 12:1-12pp — Mt 21:33-46; Lk 20:9-19
  26. Mark 12:1 : Isa 5:1-7
  27. Mark 12:6 : Heb 1:1-3
  28. Mark 12:10 : S Ac 4:11
  29. Mark 12:11 : Ps 118:22, 23
  30. Mark 12:12 : S Mk 11:18
  31. Mark 12:12 : Mt 22:22
  32. Mark 12:13 : 12:13-17pp — Mt 22:15-22; Lk 20:20-26
  33. Mark 12:13 : Mt 22:16; Mk 3:6
  34. Mark 12:13 : S Mt 12:10
  35. Mark 12:17 : Ro 13:7
  36. Mark 12:18 : 12:18-27pp — Mt 22:23-33; Lk 20:27-38
  37. Mark 12:18 : S Ac 4:1
  38. Mark 12:18 : Ac 23:8; 1Co 15:12
  39. Mark 12:19 : Dt 25:5
  40. Mark 12:24 : 2Ti 3:15-17
  41. Mark 12:25 : 1Co 15:42, 49, 52
  42. Mark 12:26 : Ex 3:6
  43. Mark 12:28 : 12:28-34pp — Mt 22:34-40
  44. Mark 12:28 : Lk 10:25-28; 20:39
  45. Mark 12:30 : Dt 6:4, 5
  46. Mark 12:31 : Lev 19:18; S Mt 5:43
  47. Mark 12:32 : Dt 4:35, 39; Isa 45:6, 14; 46:9
  48. Mark 12:33 : 1Sa 15:22; Hos 6:6; Mic 6:6-8; Heb 10:8
  49. Mark 12:34 : S Mt 3:2
  50. Mark 12:34 : Mt 22:46; Lk 20:40
  51. Mark 12:35 : 12:35-37pp — Mt 22:41-46; Lk 20:41-44
  52. Mark 12:35 : 12:38-40pp — Mt 23:1-7; Lk 20:45-47
  53. Mark 12:35 : S Mt 26:55
  54. Mark 12:35 : S Mt 9:27
  55. Mark 12:36 : 2Sa 23:2
  56. Mark 12:36 : Ps 110:1; S Mt 22:44
  57. Mark 12:37 : Jn 12:9
  58. Mark 12:39 : Lk 11:43
  59. Mark 12:41 : 12:41-44pp — Lk 21:1-4
  60. Mark 12:41 : 2Ki 12:9; Jn 8:20
  61. Mark 12:44 : 2Co 8:12
  62. Mark 13:1 : 13:1-37pp — Mt 24:1-51; Lk 21:5-36
  63. Mark 13:2 : Lk 19:44
  64. Mark 13:3 : S Mt 21:1
  65. Mark 13:3 : S Mt 4:21
  66. Mark 13:5 : ver 22; Jer 29:8; Eph 5:6; 2Th 2:3, 10-12; 1Ti 4:1; 2Ti 3:13; 1Jn 4:6
  67. Mark 13:9 : S Mt 10:17
  68. Mark 13:11 : Mt 10:19, 20; Lk 12:11, 12
  69. Mark 13:12 : Mic 7:6; Mt 10:21; Lk 12:51-53
  70. Mark 13:13 : S Jn 15:21
  71. Mark 13:13 : S Mt 10:22
  72. Mark 13:14 : Da 9:27; 11:31; 12:11
  73. Mark 13:17 : Lk 23:29
  74. Mark 13:19 : Mk 10:6
  75. Mark 13:19 : Da 9:26; 12:1; Joel 2:2
  76. Mark 13:21 : Lk 17:23; 21:8
  77. Mark 13:22 : S Mt 7:15
  78. Mark 13:22 : S Jn 4:48; 2Th 2:9, 10
  79. Mark 13:23 : 2Pe 3:17
  80. Mark 13:25 : Isa 13:10; 34:4; S Mt 24:29
  81. Mark 13:26 : S Rev 1:7
  82. Mark 13:27 : Zec 2:6
  83. Mark 13:30 : Lk 17:25
  84. Mark 13:30 : Mk 9:1
  85. Mark 13:31 : S Mt 5:18
  86. Mark 13:32 : Ac 1:7; 1Th 5:1, 2
  87. Mark 13:33 : 1Th 5:6
  88. Mark 13:34 : Mt 25:14
  89. Mark 13:37 : Lk 12:35-40
  90. Mark 14:1 : 14:1-11pp — Mt 26:2-16
  91. Mark 14:1 : 14:1, 2, 10, 11pp — Lk 22:1-6
  92. Mark 14:1 : 14:3-8Ref — Jn 12:1-8
  93. Mark 14:1 : S Jn 11:55
  94. Mark 14:1 : S Mt 12:14
  95. Mark 14:3 : S Mt 21:17
  96. Mark 14:3 : Lk 7:37-39
  97. Mark 14:7 : Dt 15:11
  98. Mark 14:8 : Jn 19:40
  99. Mark 14:9 : S Mt 24:14; Mk 16:15
  100. Mark 14:10 : Mk 3:16-19
  101. Mark 14:10 : S Mt 10:4
  102. Mark 14:12 : 14:12-26pp — Mt 26:17-30; Lk 22:7-23
  103. Mark 14:12 : 14:22-25pp — 1Co 11:23-25
  104. Mark 14:12 : Ex 12:1-11; Dt 16:1-4; 1Co 5:7
  105. Mark 14:15 : Ac 1:13
  106. Mark 14:20 : Jn 13:18-27
  107. Mark 14:21 : S Mt 8:20
  108. Mark 14:22 : S Mt 14:19
  109. Mark 14:23 : 1Co 10:16
  110. Mark 14:24 : S Mt 26:28
  111. Mark 14:25 : S Mt 3:2
  112. Mark 14:26 : S Mt 21:1
  113. Mark 14:27 : 14:27-31pp — Mt 26:31-35
  114. Mark 14:27 : Zec 13:7
  115. Mark 14:28 : Mk 16:7
  116. Mark 14:30 : ver 66-72; Lk 22:34; Jn 13:38
  117. Mark 14:31 : Lk 22:33; Jn 13:37
  118. Mark 14:32 : 14:32-42pp — Mt 26:36-46; Lk 22:40-46
  119. Mark 14:33 : S Mt 4:21
  120. Mark 14:34 : Jn 12:27
  121. Mark 14:35 : ver 41; S Mt 26:18
  122. Mark 14:36 : Ro 8:15; Gal 4:6
  123. Mark 14:36 : S Mt 20:22
  124. Mark 14:36 : S Mt 26:39
  125. Mark 14:38 : Mt 6:13
  126. Mark 14:38 : Ro 7:22, 23
  127. Mark 14:41 : ver 35; S Mt 26:18
  128. Mark 14:43 : 14:43-50pp — Mt 26:47-56; Lk 22:47-50; Jn 18:3-11
  129. Mark 14:43 : S Mt 10:4
  130. Mark 14:45 : S Mt 23:7
  131. Mark 14:49 : S Mt 26:55
  132. Mark 14:49 : Isa 53:7-12; S Mt 1:22
  133. Mark 14:50 : ver 27
  134. Mark 14:53 : 14:53-65pp — Mt 26:57-68; Jn 18:12, 13, 19-24
  135. Mark 14:53 : 14:61-63pp — Lk 22:67-71
  136. Mark 14:54 : S Mt 26:3
  137. Mark 14:54 : Jn 18:18
  138. Mark 14:55 : S Mt 5:22
  139. Mark 14:58 : S Jn 2:19
  140. Mark 14:61 : Isa 53:7; Mt 27:12, 14; Mk 15:5; Lk 23:9; Jn 19:9
  141. Mark 14:61 : Mt 16:16; Jn 4:25, 26
  142. Mark 14:62 : S Rev 1:7
  143. Mark 14:63 : Lev 10:6; 21:10; Nu 14:6; Ac 14:14
  144. Mark 14:64 : Lev 24:16
  145. Mark 14:65 : S Mt 16:21
  146. Mark 14:66 : 14:66-72pp — Mt 26:69-75; Lk 22:56-62; Jn 18:16-18, 25-27
  147. Mark 14:66 : ver 54
  148. Mark 14:67 : ver 54
  149. Mark 14:67 : S Mk 1:24
  150. Mark 14:68 : ver 30, 72
  151. Mark 14:70 : ver 30, 68, 72
  152. Mark 14:70 : Ac 2:7
  153. Mark 14:71 : ver 30, 72
  154. Mark 14:72 : ver 30, 68
  155. Mark 15:1 : 15:2-15pp — Mt 27:11-26; Lk 23:2, 3, 18-25; Jn 18:29-19:16
  156. Mark 15:1 : Mt 27:1; Lk 22:66
  157. Mark 15:1 : S Mt 5:22
  158. Mark 15:1 : S Mt 27:2
  159. Mark 15:2 : ver 9, 12, 18, 26; S Mt 2:2
  160. Mark 15:5 : S Mk 14:61
  161. Mark 15:9 : S ver 2
  162. Mark 15:11 : Ac 3:14
  163. Mark 15:15 : Isa 53:6
  164. Mark 15:16 : 15:16-20pp — Mt 27:27-31
  165. Mark 15:16 : Jn 18:28, 33; 19:9
  166. Mark 15:18 : S ver 2
  167. Mark 15:20 : Heb 13:12
  168. Mark 15:21 : 15:22-32pp — Mt 27:33-44; Lk 23:33-43; Jn 19:17-24
  169. Mark 15:21 : S Mt 27:32
  170. Mark 15:21 : Ro 16:13
  171. Mark 15:21 : Mt 27:32; Lk 23:26
  172. Mark 15:23 : ver 36; Ps 69:21; Pr 31:6
  173. Mark 15:24 : Ps 22:18
  174. Mark 15:26 : S ver 2
  175. Mark 15:29 : Ps 22:7; 109:25
  176. Mark 15:29 : S Jn 2:19
  177. Mark 15:31 : Ps 22:7
  178. Mark 15:32 : S Mk 14:61
  179. Mark 15:32 : S ver 2
  180. Mark 15:33 : 15:33-41pp — Mt 27:45-56; Lk 23:44-49; Jn 19:29-30
  181. Mark 15:33 : Am 8:9
  182. Mark 15:34 : Ps 22:1
  183. Mark 15:36 : ver 23; Ps 69:21
  184. Mark 15:37 : Jn 19:30
  185. Mark 15:38 : Heb 10:19, 20
  186. Mark 15:39 : ver 45
  187. Mark 15:39 : Mk 1:1, 11; 9:7; S Mt 4:3
  188. Mark 15:40 : Ps 38:11
  189. Mark 15:40 : Mk 16:1; Lk 24:10; Jn 19:25
  190. Mark 15:41 : Mt 27:55, 56; Lk 8:2, 3
  191. Mark 15:42 : 15:42-47pp — Mt 27:57-61; Lk 23:50-56; Jn 19:38-42
  192. Mark 15:42 : Mt 27:62; Jn 19:31
  193. Mark 15:43 : S Mt 5:22
  194. Mark 15:43 : S Mt 3:2; Lk 2:25, 38
  195. Mark 15:45 : ver 39
  196. Mark 15:46 : Mk 16:3
  197. Mark 15:47 : ver 40
  198. Mark 16:1 : 16:1-8pp — Mt 28:1-8; Lk 24:1-10
  199. Mark 16:1 : Lk 23:56; Jn 19:39, 40
  200. Mark 16:3 : Mk 15:46
  201. Mark 16:5 : S Jn 20:12
  202. Mark 16:6 : S Mk 1:24
  203. Mark 16:7 : Jn 21:1-23
  204. Mark 16:7 : Mk 14:28
  205. Mark 16:9 : Mk 15:47; Jn 20:11-18
  206. Mark 16:11 : ver 13, 14; Lk 24:11
  207. Mark 16:12 : Lk 24:13-32
  208. Mark 16:14 : Lk 24:36-43
  209. Mark 16:15 : Mt 28:18-20; Lk 24:47, 48; Ac 1:8
  210. Mark 16:16 : Jn 3:16, 18, 36; Ac 16:31
  211. Mark 16:17 : S Jn 4:48
  212. Mark 16:17 : Mk 9:38; Lk 10:17; Ac 5:16; 8:7; 16:18; 19:13-16
  213. Mark 16:17 : Ac 2:4; 10:46; 19:6; 1Co 12:10, 28, 30; 13:1; 14:2-39

Previous Next

Close BPT

Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version

Chúa Giê-xu vào thành Giê-ru-sa-lem như một Hoàng Đế(A)

11 Khi Chúa Giê-xu và các môn đệ gần tới thành Giê-ru-sa-lem thì đến các thị trấn Bết-phát và Bê-tha-ni, gần núi Ô-liu. Từ đó, Ngài bảo hai môn đệ đi 2 và dặn, “Đi đến thị trấn trước mặt các con. Vừa khi vào thành, các con sẽ thấy một con lừa con đang cột, chưa có ai cỡi. Tháo nó ra dắt về đây cho ta. 3 Nếu có ai hỏi tại sao làm như thế, thì bảo họ là Chúa cần nó và Ngài sẽ trả lại ngay.”

4 Họ đi và thấy một con lừa con đang cột bên đường, gần cửa một căn nhà, liền tháo ra. 5 Có mấy người đứng đó hỏi, “Mấy ông mở lừa con ra làm gì thế?” 6 Các môn đệ trả lời theo như Chúa Giê-xu dặn, thì họ liền để cho đi. 7 Họ mang lừa con về cho Chúa Giê-xu, lấy áo trải trên lưng lừa, rồi Chúa Giê-xu cỡi lên. 8 Nhiều người trải áo mình trên mặt đường. Kẻ khác chặt nhánh cây trong đồng và trải trên đường. 9 Dân chúng kẻ trước người sau hô lên,

“Tung hô [a], Phúc cho Đấng
    nhân danh Chúa mà đến! (B)

10 Phúc cho nước sắp đến của tổ tiên chúng ta là Đa-vít!
    Tung hô Thượng Đế trên trời cao!”

11 Chúa Giê-xu đến thành Giê-ru-sa-lem và đi vào đền thờ. Sau khi xem qua mọi việc, Ngài trở về làng Bê-tha-ni với mười hai môn đệ vì lúc ấy đã sập tối.

Chúa Giê-xu quở cây vả(C)

12 Hôm sau, khi Chúa Giê-xu rời làng Bê-tha-ni thì Ngài đói. 13 Thấy một cây vả có lá ở đàng xa, Ngài đến gần xem thử có trái không, nhưng chẳng thấy, chỉ có lá thôi, vì lúc ấy chưa phải mùa vả. 14 Chúa Giê-xu liền bảo cây vả, “Sẽ không có ai ăn trái của mầy nữa.” Các môn đệ đều nghe lời ấy.

Chúa Giê-xu vào đền thờ(D)

15 Lúc trở lại thành Giê-ru-sa-lem, Chúa Giê-xu đi vào đền thờ và đuổi những người buôn bán ở đó. Ngài lật đổ bàn của những kẻ đổi tiền và hất ghế của những người bán bồ câu. 16 Ngài không cho phép ai mang hàng bán qua sân đền thờ. 17 Rồi Ngài dạy dân chúng, “Có phải Thánh Kinh viết rằng ‘Đền thờ ta sẽ được gọi là nhà nguyện cho muôn dân [b] không?’ Nhưng các ngươi biến nơi nầy thành ‘sào huyệt lũ cướp.’” [c]

18 Các giới trưởng tế và các giáo sư luật nghe thế liền tìm cách giết Chúa Giê-xu. Nhưng họ sợ Ngài vì dân chúng rất ham thích lời dạy dỗ của Ngài. 19 Chiều hôm ấy Chúa Giê-xu cùng các môn đệ rời thành.

Quyền năng của đức tin(E)

20 Sáng hôm sau khi Chúa Giê-xu và các môn đệ đi ngang qua thì thấy cây vả đã chết khô tận rễ. 21 Phia-rơ nhớ lại chuyện liền thưa với Ngài, “Thầy xem kìa. Cây vả thầy rủa, bây giờ chết khô rồi!”

22 Chúa Giê-xu bảo họ, “Các con hãy có lòng tin nơi Thượng Đế. 23 Ta bảo thật, ai bảo hòn núi nầy, ‘Hãy bứng lên và nhào xuống biển đi!’ Nếu người ấy không có gì ngờ vực trong lòng, nhưng tin chắc điều mình nói sẽ thành sự thật, thì việc ấy sẽ xảy ra. 24 Nên ta bảo các con, hãy tin rằng mình đã nhận được điều mình khẩn xin trong khi cầu nguyện, thì sẽ nhận được điều ấy. 25 Khi đang đứng cầu nguyện, nếu các con có điều gì nghịch với người nào thì hãy tha thứ họ, để Cha các con trên trời cũng tha tội cho các con.” 26 [d]

Các nhà cầm quyền nghi ngờ quyền năng của Chúa Giê-xu(F)

27 Chúa Giê-xu cùng các môn đệ trở lại thành Giê-ru-sa-lem. Trong khi Ngài đang đi dạo trong đền thờ, thì các giới trưởng tế, các giáo sư luật và các bô lão đến gặp Ngài. 28 Họ hỏi, “Thầy lấy quyền ở đâu mà làm những điều nầy? Ai cho thầy quyền ấy?”

29 Chúa Giê-xu đáp, “Tôi cũng hỏi các ông một câu. Nếu các ông trả lời được, tôi sẽ nói cho các ông biết quyền của tôi đến từ đâu. 30 Các ông hãy cho tôi biết: Lễ báp-têm của Giăng đến từ trời hay từ người?”

31 Họ bàn nhau về câu hỏi của Ngài như thế nầy, “Nếu chúng ta trả lời, ‘Lễ báp-têm của Giăng đến từ trời,’ thì ông ta sẽ hỏi ‘Thế tại sao các ông không tin ông ấy?’ 32 Nhưng nếu chúng ta nói, ‘Lễ ấy đến từ người,’ thì dân chúng sẽ phản đối chúng ta.” Các nhà cầm quyền nầy sợ dân chúng, vì ai cũng tin rằng Giăng là một nhà tiên tri.

33 Nên họ trả lời với Chúa Giê-xu “Chúng tôi không biết.”

Chúa Giê-xu bảo họ, “Tôi cũng không nói cho các ông biết tôi lấy quyền năng nào mà làm những việc nầy.”

Câu chuyện về Con Thượng Đế(G)

12 Chúa Giê-xu dùng ngụ ngôn để dạy dỗ dân chúng. Ngài kể, “Người kia có một vườn nho. Ông xây tường chung quanh và đào một lỗ để đặt máy ép rượu, đồng thời xây một cái tháp canh. Sau đó ông cho một số tá điền thuê, rồi lên đường đi xa. 2 Đến mùa hái nho, chủ vườn sai một đầy tớ đến gặp các tá điền để thu hoa lợi. 3 Nhưng bọn tá điền bắt đầy tớ, đánh đập rồi đuổi về tay không. 4 Ông chủ liền sai một đầy tớ khác. Chúng đập đầu và nhục mạ người đầy tớ nầy. 5 Ông chủ sai một đầy tớ nữa đến, thì chúng giết chết. Ông chủ lại sai thêm nhiều đầy tớ khác nữa đến, thì chúng đánh người nầy, giết người nọ.

6 Sau cùng ông chủ chỉ còn có một người có thể sai được, đó là con trai yêu dấu của mình. Ông sai con đi và nghĩ bụng, ‘Có lẽ chúng nó sẽ nể con ta.’

7 Nhưng bọn tá điền bàn nhau, ‘Thằng nầy sẽ thừa hưởng vườn nho. Nếu chúng ta giết nó thì vườn nho sẽ thuộc về chúng ta.’ 8 Cho nên chúng bắt đứa con, giết chết rồi ném xác ra ngoài vườn nho.

9 Thế thì ông chủ vườn nho sẽ đối xử với bọn tá điền ấy ra sao? Ông ta sẽ đến giết hết bọn ấy rồi giao vườn nho cho người khác. 10 Chắc hẳn các ông đã đọc lời Thánh Kinh:

‘Tảng đá bị thợ xây nhà loại bỏ,
    lại trở thành đá góc nhà.
11 Đó là điều Chúa làm
    và quả thật là kỳ diệu đối với chúng ta.’” (H)

12 Các lãnh tụ Do-thái hiểu ngay là ngụ ngôn ấy ám chỉ họ. Họ muốn bắt Chúa Giê-xu nhưng sợ dân chúng, nên bỏ đi.

Có nên đóng thuế hay không?(I)

13 Sau đó họ cho vài người Pha-ri-xi và đảng viên Hê-rốt đến gặp Chúa Giê-xu để gài bẫy Ngài trong lời nói. 14 Họ đến cùng Ngài và hỏi, “Thưa thầy, chúng tôi biết thầy là người chân thật. Thầy không cần biết người ta nghĩ gì về mình, vì thầy không đánh giá bề ngoài của họ. Thầy luôn luôn dạy sự thật theo đường lối của Thượng Đế. Xin thầy vui lòng cho biết: Chúng ta có nên đóng thuế cho Xê-xa không? Chúng ta nên đóng hay không nên đóng?”

15 Biết ác ý của họ nên Chúa Giê-xu bảo “Sao các ông tìm cách đánh bẫy ta? Đưa ta xem một đồng tiền.” 16 Họ chìa ra cho Ngài xem một đồng tiền. Ngài hỏi, “Hình và danh hiệu trên đồng tiền nầy là của ai?” Họ đáp, “Của Xê-xa.”

17 Chúa Giê-xu bảo họ, “Nếu thế thì cái gì của Xê-xa hãy trả lại cho Xê-xa, còn cái gì của Thượng Đế hãy trả lại cho Thượng Đế.” Bọn họ rất kinh ngạc về điều Chúa Giê-xu nói.

Người Xa-đu-xê tìm cách gài bẫy Chúa Giê-xu(J)

18 Lúc ấy có mấy người Xa-đu-xê đến gặp Chúa Giê-xu. Người Xa-đu-xê không tin có sự sống lại từ trong kẻ chết. 19 Họ hỏi, “Thưa thầy, Mô-se viết rằng nếu người nào có anh qua đời để vợ lại không con, thì người em trai phải lấy chị dâu góa ấy để sinh con nối dòng cho anh mình. 20 Trong chuyện nầy có bảy anh em. Người anh cả lấy vợ rồi chết không con. 21 Người em thứ hai lấy chị dâu góa ấy. Nhưng người em cũng chết không con. Đến lượt người em thứ ba cũng vậy. 22 Bảy người đều lấy người đàn bà ấy rồi qua đời nhưng không ai có con. Sau cùng người đàn bà cũng chết. 23 Thế thì đến ngày sống lại, chị ấy sẽ là vợ của ai vì tất cả bảy người đều đã lấy chị ta?”

24 Chúa Giê-xu đáp, “Các ông lầm vì không hiểu lời Thánh Kinh cũng không hiểu quyền năng của Thượng Đế. 25 Khi người ta sống lại từ trong kẻ chết thì chẳng còn cưới gả gì nữa vì ai nấy đều giống như thiên sứ trên trời vậy. 26 Còn về những người sống lại từ trong kẻ chết thì các ông chưa đọc trong quyển sách Mô-se viết về bụi cây cháy [e] sao? Trong đó ghi lời Thượng Đế phán với Mô-se, ‘Ta là Thượng Đế của Áp-ra-ham, Y-sác và Gia cốp.’ [f] 27 Thượng Đế là Thượng Đế của người sống chứ không phải của người chết. Các ông lầm to rồi!”

Mệnh lệnh quan trọng nhất(K)

28 Một trong các giáo sư luật đến nghe Chúa Giê-xu biện luận với người Xa-đu-xê. Khi thấy Ngài khéo trả lời câu hỏi của họ, ông mới hỏi Ngài, “Trong tất cả các mệnh lệnh, điều nào quan trọng nhất?”

29 Chúa Giê-xu đáp, “Mệnh lệnh quan trọng nhất như sau: ‘Toàn dân Ít-ra-en nghe đây! Thượng Đế, Chúa chúng ta chỉ có một mà thôi. 30 Ngươi phải hết lòng, hết linh hồn, hết trí, hết sức mà yêu mến Ngài.’ [g] 31 Còn điều thứ nhì như sau, ‘Ngươi hãy yêu thương người láng giềng như mình vậy.’ [h] Không có mệnh lệnh nào quan trọng hơn hai điều đó.”

32 Giáo sư ấy thưa, “Thưa thầy, thầy đáp đúng vì Thượng Đế là Chúa duy nhất, ngoài Ngài không có Chúa nào khác. 33 Mọi người phải hết lòng, hết trí, hết sức mà yêu mến Ngài. Và rằng ai cũng phải yêu người láng giềng như mình. Hai mệnh lệnh đó quan trọng hơn tất cả những sinh tế và của lễ.”

34 Thấy ông ta trả lời khôn ngoan như thế, Ngài bảo, “Ông hiện rất gần với Nước Trời.” Sau đó, không ai dám hỏi Ngài câu nào nữa.

Chúa Cứu Thế là con hay Chúa của vua Đa-vít?(L)

35 Khi đang dạy dỗ trong đền thờ thì Chúa Giê-xu hỏi, “Tại sao các giáo sư luật bảo Chúa Cứu Thế là con vua Đa-vít? 36 Chính Đa-vít cảm nhận Thánh Linh và nói rằng:

‘Thượng Đế nói cùng Chúa tôi:
Con hãy ngồi bên hữu ta,
    cho đến khi ta đặt kẻ thù của
    con dưới quyền quản trị [i] của con.’ (M)

37 Nếu Đa-vít gọi Đấng Cứu Thế là Chúa thì làm sao Ngài là con vua ấy được?” Đoàn dân rất thích nghe Ngài.

Chúa Giê-xu chỉ trích các giáo sư luật(N)

38 Chúa Giê-xu tiếp tục dạy dỗ nữa. Ngài bảo, “Hãy thận trọng về các giáo sư luật. Họ thích mặc áo quần sang trọng đi dạo phố, muốn người ta kính cẩn chào mình giữa chợ. 39 Họ ưa ngồi chỗ cao trọng nhất trong hội đường và các đám tiệc. 40 Nhưng họ cướp đoạt nhà cửa của các đàn bà góa mà làm bộ đạo mạo bằng cách đọc lời cầu nguyện cho dài. Họ sẽ bị trừng phạt nặng hơn.”

Sự dâng hiến thật(O)

41 Chúa Giê-xu ngồi gần hộp dâng hiến [j] trong đền thờ để xem người ta bỏ tiền vào. Lắm người giàu bỏ vào thật nhiều tiền. 42 Rồi có một góa phụ nghèo bước đến bỏ vào hai đồng tiền chỉ đáng vài xu.

43 Chúa Giê-xu gọi các môn đệ lại bảo rằng, “Ta bảo thật, bà góa nghèo nầy đã dâng nhiều hơn tất cả những người giàu kia. 44 Vì họ dâng phần dư của họ, nhưng bà góa nầy tuy rất nghèo túng nhưng đã dâng hết của mình có, là của để nuôi thân.”

Đền thờ sẽ bị tiêu hủy(P)

13 Khi Chúa Giê-xu đang rời khỏi đền thờ, thì một trong các môn đệ thưa với Ngài, “Thầy xem kìa! Các tòa nhà thuộc đền thờ và các tảng đá đẹp ghê chưa?”

2 Chúa Giê-xu bảo, “Các con có thấy các tòa nhà nguy nga nầy không? Rồi đây sẽ không có một tảng đá nào nằm chồng trên tảng đá khác. Tất cả đều sẽ đổ nhào xuống đất hết.”

3 Sau đó, trong khi đang ngồi một mình với Phia-rơ, Gia-cơ, Giăng và Anh-rê trên núi Ô-liu đối diện đền thờ, họ hỏi Ngài, 4 “Xin thầy làm ơn nói cho chúng con biết khi nào những việc ấy xảy ra? Và có điềm gì cho biết các biến cố đó sắp xảy ra không?”

5 Chúa Giê-xu bảo họ, “Các con hãy thận trọng để khỏi bị ai phỉnh gạt. 6 Nhiều người sẽ mạo danh ta đến bảo rằng, ‘Ta là Chúa Cứu Thế.’ Họ sẽ phỉnh dỗ nhiều người. 7 Khi các con nghe giặc giã và tiếng đồn về giặc thì đừng sợ. Chuyện ấy sẽ đến nhưng chưa phải là tận thế đâu. 8 Dân nầy sẽ đánh dân khác, nước nọ nghịch nước kia. Nhiều nơi sẽ có động đất và đói kém. Nhưng đó chỉ là một vài nỗi khổ sơ khởi thôi.

9 Các con phải cẩn thận. Người ta sẽ bắt các con, lôi ra trước tòa án và đánh đòn các con trong hội đường. Vì ta mà các con sẽ phải đứng trước mặt các vua, các nhà cầm quyền để làm chứng cho họ. 10 Nhưng Tin Mừng nầy phải được truyền giảng cho muôn dân trước. 11 Khi các con bị bắt và bị đem ra xét xử, đừng lo là sẽ nói gì. Lúc ấy những lời phải nói sẽ được ban cho các con vì thật ra không phải các con nói nữa mà Thánh Linh nói.

12 Anh sẽ gây cho em bị giết, cha mẹ sẽ làm cho con cái mình bị giết. Con cái sẽ nổi lên nghịch cha mẹ và gây cho cha mẹ bị giết. 13 Người ta sẽ ghét các con vì các con theo ta nhưng ai giữ vững niềm tin mình cho đến cuối cùng sẽ được cứu.

14 Các con sẽ thấy ‘điều ghê tởm’ [k] ở nơi không nên có—ai đọc chỗ nầy phải hiểu—Lúc ấy ai ở miền Giu-đia hãy chạy trốn lên núi. 15 Ai đang ở trên mái nhà thì đừng trèo xuống lấy đồ trong nhà đi. 16 Ai đang ở ngoài đồng chớ trở về nhà lấy áo. 17 Lúc ấy đàn bà đang mang thai và cho con bú là khốn khổ nhất! 18 Các con hãy cầu nguyện để những biến cố ấy không xảy ra lúc mùa đông, 19 vì từ khi Thượng Đế tạo dựng vũ trụ cho tới bây giờ chưa bao giờ xảy ra cảnh khốn khổ như thế, và sau nầy cũng sẽ không hề có cảnh đó nữa. 20 Nếu Thượng Đế không rút ngắn thời gian khốn khổ ấy lại thì sẽ không có ai sống sót. Ngài đã thu ngắn thời gian đó lại vì những người Ngài đã chọn. 21 Lúc ấy, nếu có ai bảo các con, ‘Đấng Cứu Thế đây nầy!’ Hoặc có ai nói, ‘Ngài ở đàng kia!’ thì đừng tin. 22 Vì nhiều Đấng Cứu Thế giả và tiên tri giả sẽ xuất hiện và làm nhiều dấu kỳ cùng phép lạ [l]. Nếu được họ sẽ tìm cách phỉnh dỗ chính những người được chọn. 23 Cho nên hãy cẩn thận. Ta đã bảo trước cho các con tất cả rồi.

24 Sau những ngày đại nạn ấy thì

‘mặt trời sẽ tối sầm lại,
    mặt trăng không chiếu sáng nữa.
25 Các ngôi sao ở trên trời sẽ rụng xuống.
    Các quyền lực trên các từng trời sẽ bị rúng động.’ [m]

26 Rồi mọi người sẽ thấy Con Người hiện đến giữa mây trời đầy quyền uy và vinh quang cao cả. 27 Ngài sẽ sai các thiên sứ Ngài đi khắp bốn phương thu nhóm tất cả mọi người được chọn từ chân trời đến cuối đất.

28 Hãy rút bài học từ cây vả: Khi nhánh nó đổi màu xanh và mềm, lá non trổ ra thì các con biết là mùa hạ sắp tới. 29 Cũng vậy, khi thấy những biến cố ấy xảy ra thì các con phải biết là thời kỳ [n] đã gần kề, sắp đến rồi. 30 Ta bảo thật, thế hệ nầy sẽ không qua đi trước khi mọi điều ấy xảy đến. 31 Trời và đất sẽ bị tiêu hủy nhưng lời ta nói sẽ không bao giờ bị tiêu hủy đâu.

32 Không ai biết được ngày giờ đó, ngay cả thiên sứ và Con cũng không biết. Chỉ một mình Cha biết mà thôi. 33 Hãy thận trọng! Luôn luôn sẵn sàng vì các con không biết lúc nào thời kỳ ấy xảy đến. 34 Giống như một người sắp lên đường đi xa. Ông ta ra đi và giao cho các đầy tớ trông nom cửa nhà, mỗi đầy tớ được giao một nhiệm vụ riêng. Chủ nhà dặn đứa đầy tớ gác cửa là phải luôn luôn canh chừng. 35 Cho nên phải luôn sẵn sàng vì các con không biết lúc nào chủ nhà sẽ trở về. Có thể chiều, lúc nửa đêm, lúc gà gáy, hay lúc mặt trời mọc. 36 Phải luôn luôn sẵn sàng. Nếu không bất chợt chủ nhà về thấy các con ngủ quên chăng? 37 Ta nói điều nầy với các con, ta cũng nói cho tất cả mọi người: ‘Phải sẵn sàng!’”

Âm mưu giết Chúa Giê-xu(Q)

14 Chỉ còn hai ngày nữa là đến lễ Vượt Qua và lễ Ăn Bánh Không Men. Các trưởng tế và giáo sư luật tìm mưu bắt giết Chúa Giê-xu. 2 Nhưng họ bàn, “Chúng ta không nên làm việc ấy trong kỳ lễ vì dân chúng sẽ nổi loạn.”

Một thiếu phụ xức dầu thơm cho Chúa Giê-xu(R)

3 Chúa Giê-xu đang ở Bê-tha-ni dùng bữa trong nhà của Xi-môn là người trước kia mắc bệnh cùi, thì có một thiếu phụ đến cầm một chai nhỏ bằng ngọc đựng đầy dầu thơm nguyên chất rất đắt tiền. Chị đập ve dầu thơm ra đổ trên đầu Chúa Giê-xu.

4 Có vài người ở đó bất bình nói với nhau, “Tại sao phí dầu ấy như thế? 5 Dầu đó có thể bán được hơn ba trăm quan tiền [o] để giúp người nghèo.” Họ chỉ trích chị.

6 Chúa Giê-xu bảo, “Hãy để chị yên. Sao mấy ông quấy rầy chị? Chị đã làm một việc rất đáng khen cho ta. 7 Các ông luôn luôn có người nghèo ở gần mình [p] nên lúc nào giúp họ cũng được cả chứ không có ta bên cạnh luôn đâu. 8 Chị đã làm điều chị có thể làm cho ta; chị đổ dầu thơm trên thân ta là chuẩn bị chôn cất ta đó. 9 Ta bảo thật, hễ nơi nào Tin Mừng nầy được rao giảng trên thế giới thì việc chị làm sẽ được thuật lại để nhớ đến chị.”

Giu-đa trở thành kẻ thù của Chúa Giê-xu(S)

10 Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, một trong mười hai môn đệ đến nói chuyện với các giới trưởng tế để đề nghị trao Chúa Giê-xu vào tay họ. 11 Các thầy tế lễ rất hài lòng về mưu của hắn và hứa trả tiền cho hắn. Cho nên hắn rình cơ hội tốt để phản bội Chúa Giê-xu.

Chúa Giê-xu dự lễ Vượt Qua(T)

12 Hôm ấy là ngày đầu tiên của ngày lễ Bánh Không Men lúc chiên con của lễ Vượt Qua phải bị giết. Các môn đệ thưa với Ngài, “Thầy muốn chúng con đi chuẩn bị cho thầy ăn lễ Vượt Qua ở đâu?”

13 Chúa Giê-xu sai hai môn đệ đi và dặn, “Đi vào thành các con sẽ gặp một người mang bầu nước. Hãy đi theo. 14 Khi người ấy vào nhà nào thì các con sẽ hỏi người chủ nhà, ‘Thầy hỏi: Cái phòng khách mà ta và các môn đệ sẽ ăn lễ Vượt Qua ở đâu?’ 15 Người ấy sẽ chỉ cho các con một phòng rộng trên gác có bàn ghế sẵn. Các con hãy dọn lễ Vượt Qua ở đó.”

16 Các môn đệ đi vào thành thì gặp y như điều Chúa Giê-xu đã nói trước. Họ liền dọn bữa ăn lễ Vượt Qua.

17 Đến chiều, Chúa Giê-xu cùng mười hai môn đệ vào nhà ấy. 18 Đang khi ăn Chúa Giê-xu nói, “Ta bảo thật, một người trong các con sẽ phản ta—một trong những người hiện đang ăn ở đây với ta.”

19 Nghe thế các môn đệ rất buồn rầu. Mỗi người lần lượt hỏi, “Thưa thầy người đó có phải là con không?”

20 Chúa Giê-xu đáp, “Đó là một trong mười hai người—người sẽ chấm bánh chung chén với ta. 21 Con Người sẽ phải chịu chết đúng theo lời Thánh Kinh viết về Ngài. Nhưng khốn cho kẻ nào phản bội Con Người để Ngài bị giết. Thà nó đừng sinh ra đời còn hơn.”

Bữa Ăn của Chúa(U)

22 Lúc đang ăn, Chúa Giê-xu cầm bánh mì, tạ ơn Thượng Đế và bẻ ra. Rồi Ngài trao cho các môn đệ và nói, “Các con hãy dùng bánh nầy; đây là thân thể của ta.”

23 Rồi Chúa Giê-xu cầm ly cảm tạ Thượng Đế và trao cho các môn đệ, ai nấy đều uống chung.

24 Sau đó Chúa Giê-xu nói, “Đây là huyết của ta đổ ra để làm giao ước mới mà Thượng lập với dân Ngài. 25 Ta bảo thật, ta sẽ không uống nước nho nầy nữa cho đến khi ta uống nước nho mới trong Nước Trời.”

26 Sau khi hát một bản thánh ca, tất cả mọi người đi ra núi Ô-liu.

Các môn đệ sẽ bỏ Ngài(V)

27 Sau đó Chúa Giê-xu bảo các môn đệ “Các con sẽ vấp ngã trong niềm tin mình vì Thánh Kinh đã viết:

‘Ta sẽ giết người chăn,
    thì các con chiên sẽ bị tản lạc.’ (W)

28 Nhưng sau khi ta sống lại từ trong kẻ chết thì ta sẽ đi trước các con qua miền Ga-li-lê.”

29 Phia-rơ thưa, “Dù cho ai vấp ngã trong đức tin chứ con thì chắc chắn là không.”

30 Chúa Giê-xu đáp, “Ta bảo thật, đêm nay trước khi gà gáy hai lượt con sẽ chối ba lần, bảo là không hề biết ta.”

31 Nhưng Phia-rơ cả quyết, “Con sẽ không bao giờ chối thầy! Cho dù con phải chết với thầy đi nữa con cũng sẽ không bao giờ chối thầy đâu!” Tất cả các môn đệ khác đều quả quyết y như vậy.

Chúa Giê-xu cầu nguyện một mình(X)

32 Chúa Giê-xu cùng các môn đệ đi đến một nơi gọi là Ghết-sê-ma-nê. Ngài bảo họ, “Ngồi đây đợi ta cầu nguyện.” 33 Rồi Ngài mang Phia-rơ, Gia-cơ và Giăng đi với mình, lúc ấy lòng Ngài bắt đầu buồn rầu và bối rối lắm. 34 Ngài bảo họ, “Lòng ta buồn bã đến chết được. Các con hãy ở đây và tỉnh thức.”

35 Sau khi đi cách họ một khoảng, Ngài quì xuống cầu nguyện để, nếu có thể được, Ngài sẽ không phải trải qua giờ đau khổ nầy. 36 Ngài cầu nguyện như sau, “ A-ba, [q] thưa Cha! Cha có thể làm mọi điều. Xin lấy ly [r] đau khổ nầy khỏi con. Nhưng xin hãy làm theo ý muốn Cha chứ không phải theo ý muốn con.”

37 Rồi Ngài trở lại với các môn đệ thì thấy họ đang ngủ. Ngài bảo Phia-rơ, “Xi-môn à, con ngủ sao? Con không thức nổi với ta trong một tiếng đồng hồ sao? 38 Hãy tỉnh thức và cầu nguyện để khỏi rơi vào sự cám dỗ. Tinh thần thì muốn làm điều phải, nhưng thân thể thì mỏi mệt.”

39 Một lần nữa, Chúa Giê-xu lại đi cầu nguyện giống như trước. 40 Khi trở về thì Ngài vẫn thấy họ ngủ vì mắt họ đừ quá rồi. Họ cũng chẳng biết nói làm sao với Ngài.

41 Sau khi Chúa Giê-xu đi cầu nguyện lần thứ ba, Ngài trở lại với các môn đệ và bảo họ, “Các con vẫn còn ngủ nghỉ à? Thôi đủ rồi. Đến giờ Con Người sắp bị trao vào tay kẻ ác. 42 Đứng dậy. Chúng ta phải đi. Kẻ phản ta đang đến kia kìa.”

Chúa Giê-xu bị bắt(Y)

43 Ngay lúc Chúa Giê-xu còn đang nói thì Giu-đa, một trong mười hai sứ đồ ập đến. Cùng đi với hắn có nhiều người mang gươm giáo, gậy gộc. Họ được các giới trưởng tế, các giáo sư luật và các bô lão Do-thái phái đến.

44 Giu-đa [s] ra dấu trước cho chúng rằng, “Ai mà tôi hôn là người ấy. Hãy bắt lấy và giải đi thật cẩn thận.” 45 Giu-đa tiến thẳng đến Chúa Giê-xu và nói, “Thưa thầy!” rồi hôn Ngài. 46 Chúng liền ra tay bắt Chúa Giê-xu. 47 Một trong các môn đệ đang đứng đó rút gươm ra chém đứt vành tai tên đầy tớ của thầy tế lễ tối cao.

48 Chúa Giê-xu bảo họ, “Các anh dùng gươm giáo và gậy gộc đến bắt ta như thể ta là tên phạm pháp. 49 Mỗi ngày ta giảng dạy trong đền thờ công khai mà các anh không dám bắt. Nhưng những việc nầy xảy ra để lời Thánh Kinh được thành tựu.” 50 Ngay lúc ấy tất cả các môn đệ đều bỏ Ngài chạy trốn hết.

51 Có một cậu thanh niên đi theo Chúa Giê-xu, trên người chỉ có tấm khăn vải quấn ngang. Chúng túm bắt anh ta. 52 Nhưng anh bỏ tấm khăn quấn người lại, trần truồng bỏ chạy.

Chúa Giê-xu trước mặt các nhà cầm quyền(Z)

53 Những người bắt Chúa Giê-xu giải Ngài đến nhà riêng của thầy tế lễ tối cao, nơi có đông đủ các giới trưởng tế, các bô lão Do-thái, cùng các giáo sư luật đang hội họp. 54 Phia-rơ theo sau xa xa, rồi bước vào sân của nhà riêng thầy tế lễ tối cao. Ông lại ngồi chung với mấy người lính gác và sưởi ấm gần đống lửa.

55 Các giới trưởng tế cùng cả hội đồng Do-thái cố tìm bằng cớ để có thể giết Ngài, nhưng cả hội đồng không tìm được chứng cớ nào. 56 Có nhiều người đến vu cáo Ngài nhiều điều, nhưng những lời họ khai mâu thuẫn nhau.

57 Bấy giờ có một vài người đứng dậy đặt điều nói dối về Chúa Giê-xu. Họ bảo, 58 “Chúng tôi nghe người nầy [t] nói, ‘Ta sẽ phá sập đền thờ do tay người xây cất. Sau ba ngày, ta sẽ xây một đền thờ khác không nhờ tay người.’” 59 Nhưng ngay trong điều nầy, lời họ khai cũng không phù hợp với nhau.

60 Sau đó thầy tế lễ tối cao đứng trước mặt họ và hỏi Chúa Giê-xu, “Anh không trả lời gì hết à? Anh không trả lời những điều người ta tố cáo anh sao?” 61 Nhưng Chúa Giê-xu làm thinh, không trả lời tiếng nào.

Thầy tế lễ tối cao hỏi Ngài một câu nữa, “Anh có phải là Đấng Cứu Thế, Con của Thượng Đế đáng chúc tụng không?”

62 Chúa Giê-xu đáp, “Phải, ta là Đấng Cứu Thế. Trong tương lai các ông sẽ thấy Con Người ngồi bên phải Thượng Đế, Đấng quyền uy và sẽ ngự đến giữa mây trời.”

63 Nghe câu ấy, thầy tế lễ tối cao liền xé áo mình và tuyên bố, “Chúng ta đâu cần nhân chứng nữa! 64 Các ông đã nghe hắn nói phạm thượng, nghịch với Thượng Đế rồi. Các ông nghĩ sao?”

Tất cả đồng thanh nói rằng Ngài có tội đáng bị xử tử.

65 Một số người ở đó phỉ nhổ Ngài. Họ bịt mắt Ngài lại, đấm Ngài mấy cái rồi bảo, “Hãy trổ tài nói tiên tri [u] của ngươi đi! Rồi các lính hầu vừa giải Ngài đi vừa đánh đập Ngài.”

Phia-rơ chối Chúa Giê-xu(AA)

66 Lúc Phia-rơ đang đứng trong sân, thì một đứa tớ gái của thầy tế lễ tối cao đến. 67 Cô ta thấy Phia-rơ đang đứng sưởi gần đống lửa thì nhìn ông chăm chú.

Rồi cô bảo, “Ông cũng ở với ông Giê-xu người Na-xa-rét phải không?”

68 Nhưng Phia-rơ chối phăng và bảo, “Tôi không hiểu cô nói gì.” Khi ông bỏ đi về phía cổng sân thì gà gáy. [v]

69 Đứa tớ gái thấy Phia-rơ đứng đó liền nói với mấy người đứng quanh lần nữa, “Ông nầy cũng là một trong những người thuộc bọn đó.” 70 Một lần nữa Phia-rơ lại chối.

Lát sau, mấy người đứng gần Phia-rơ lên tiếng, “Đúng rồi, anh là một trong những người ấy, vì anh cũng là người miền Ga-li-lê.”

71 Phia-rơ liền thề rằng, “Tôi không hề biết người mà các ông nói đâu.”

72 Lập tức gà gáy lần thứ nhì. Ông chợt nhớ lại lời Chúa Giê-xu đã bảo, “Trước khi gà gáy hai lượt, con sẽ chối ta ba lần, bảo là không biết ta.” Quá xúc động, Phia-rơ bật khóc.

Phi-lát gạn hỏi Chúa Giê-xu(AB)

15 Sáng sớm hôm sau các giới trưởng tế, các bô lão, các giáo sư luật và toàn thể hội đồng Do-thái lập mưu. Họ trói Ngài lại, dẫn đi giải qua cho Phi-lát là quan tổng đốc.

2 Phi-lát hỏi Ngài, “Anh có phải là vua dân Do-thái không?”

Chúa Giê-xu đáp, “Đúng như lời quan nói.”

3 Các giới trưởng tế tố cáo Ngài đủ điều. 4 Phi-lát hỏi Chúa Giê-xu một câu nữa, “Anh thấy họ tố cáo anh đủ thứ không? Anh không chịu đối đáp gì cả sao?”

5 Nhưng Chúa Giê-xu im lặng khiến Phi-lát vô cùng ngạc nhiên.

Phi-lát tìm cách tha Chúa Giê-xu(AC)

6 Cứ mỗi năm vào dịp lễ Vượt qua, quan tổng đốc thường hay ân xá cho một tên tù phạm theo ý dân xin. 7 Lúc ấy có tên Ba-ra-ba đang ngồi tù với mấy tên phản loạn. Chúng đã phạm tội giết người trong một vụ bạo động. 8 Dân chúng đến xin Phi-lát ân xá cho một tù nhân theo thông lệ.

9 Nên Phi-lát hỏi họ, “Các ông có muốn tôi ân xá vua dân Do-thái không?” 10 Phi-lát biết rõ là do lòng ganh ghét mà các trưởng tế giải Chúa Giê-xu đến cho mình. 11 Nhưng các trưởng tế xúi giục dân chúng xin tha Ba-ra-ba chứ đừng tha Chúa Giê-xu.

12 Phi-lát lại hỏi dân chúng một lần nữa, “Còn người mà các anh gọi là vua dân Do-thái thì tôi phải xử làm sao đây?”

13 Dân chúng quát lớn, “Đóng đinh hắn đi!”

14 Phi-lát hỏi, “Tại sao? Ông ta đã làm điều gì phạm pháp đâu?”

Nhưng họ lại hét lớn hơn nữa, “Đóng đinh hắn đi!”

15 Phi-lát muốn làm vừa lòng dân chúng nên tha Ba-ra-ba cho họ. Sau khi cho đánh đòn Chúa Giê-xu, ông giao Ngài cho các tên lính mang đi đóng đinh.

16 Bọn lính mang Chúa Giê-xu vào trong dinh tổng đốc gọi là tổng dinh, và tập họp tất cả các quân sĩ lại. 17 Chúng lấy áo dài tím mặc cho Chúa Giê-xu và dùng nhành gai nhọn làm mão đội lên đầu Ngài. 18 Rồi chúng bắt đầu kêu, “Muôn tâu, vua dân Do-thái!” 19 Bọn lính lấy gậy đập đầu Ngài nhiều lần. Chúng nhổ vào mặt Ngài và chế giễu Ngài bằng cách quì gối xuống giả vờ bái lạy Ngài. 20 Sau khi chế giễu xong bọn lính cởi áo tím của Ngài ra và mặc lại áo quần cho Ngài. Rồi chúng dẫn Ngài ra khỏi dinh để mang đi đóng đinh.

Chúa Giê-xu bị đóng đinh(AD)

21 Có một người tên Xi-môn gốc xứ Xi-ren, cha của A-lịch-sơn và Ru-phu, từ ngoài đồng trở về thành. Bọn lính bắt ông ta phải vác cây thập tự thế cho Chúa Giê-xu. 22 Chúng đưa Ngài đến một nơi gọi là Gô-gô-tha nghĩa là Đồi Sọ. 23 Bọn lính định cho Chúa Giê-xu uống rượu trộn với mộc dược, nhưng Ngài không chịu uống. 24 Các tên lính đóng đinh Chúa Giê-xu và chia áo quần của Ngài bằng cách bắt thăm xem ai được phần nào.

25 Lúc chúng đóng đinh Chúa Giê-xu là chín giờ sáng. 26 Có một bảng treo lên ghi án Ngài như sau: vua dân do-thái. 27 Chúng cũng treo hai tên cướp lên hai cây thập tự kế bên Ngài, một tên bên phải, một tên bên trái. 28 [w] 29 Người qua kẻ lại sỉ nhục Ngài và lắc đầu, “Ê, anh nói anh sẽ phá đền thờ rồi xây lại trong ba ngày, 30 Bây giờ hãy tự cứu mình đi! Hãy xuống khỏi cây thập tự đi!”

31 Các giới trưởng tế và các giáo sư luật cũng chế giễu Ngài. Họ bảo nhau, “Hắn cứu người khác được mà cứu mình không được. 32 Nếu hắn thật là Đấng Cứu Thế, vua dân Ít-ra-en thì có giỏi nhảy xuống khỏi cây thập tự đi. Làm được vậy chúng ta mới tin.” Hai tên cướp bị đóng đinh hai bên Ngài cũng sỉ nhục Ngài.

Chúa Giê-xu Chết(AE)

33 Từ giữa trưa, khắp xứ đều tối mịt hơn ba tiếng đồng hồ. 34 Đến ba giờ chiều Chúa Giê-xu kêu lớn, “Ê-lô-i, Ê-lô-i, la-ma xa-bách-tha-ni.” Nghĩa là, “Thượng Đế của tôi ơi, Thượng Đế của tôi ơi, sao Ngài bỏ tôi?” [x]

35 Mấy người đứng đó nghe vậy bảo nhau rằng, “Nghe kìa, hắn đang kêu Ê-li.” [y]

36 Có người ở đó chạy đi lấy một miếng bông đá, nhúng đầy giấm, cột vào một cái que đưa lên cho Ngài uống và bảo, “Chúng ta hãy xem thử Ê-li có đến đem hắn xuống khỏi cây thập tự không.”

37 Chúa Giê-xu kêu lên một tiếng lớn nữa rồi qua đời.

38 Cái màn trong đền thờ bị xé toạc làm đôi từ trên xuống dưới. 39 Viên sĩ quan đứng trước cây thập tự của Chúa Giê-xu thấy Ngài chết như thế liền bảo, “Người nầy đúng là Con Thượng Đế!”

40 Có mấy người đàn bà đứng xa xa nhìn; trong số đó có Ma-ri Ma-đơ-len, Xa-lô-mê, Ma-ri mẹ của Gia-cơ (Gia-cơ là con út của Ma-ri) và Giô-xê. 41 Các bà nầy đã theo Chúa Giê-xu từ khi Ngài ở miền Ga-li-lê và phục vụ Ngài. Nhiều người đàn bà khác lên Giê-ru-sa-lem với Ngài cũng có mặt ở đó.

Chúa Giê-xu được chôn cất(AF)

42 Hôm ấy là Ngày Chuẩn Bị, nghĩa là hôm trước ngày Sa-bát. Buổi chiều ngày ấy, 43 Giô-xép vùng A-ri-ma-thia can đảm đến gặp Phi-lát xin xác Chúa Giê-xu. Giô-xép, một hội viên quan trọng của Hội Đồng Do-thái, là một trong những người trông chờ Nước Trời hiện đến. 44 Phi-lát ngạc nhiên khi nghe Chúa Giê-xu chết nhanh như thế, nên ông gọi một sĩ quan hỏi để biết Ngài đã chết lâu chưa. 45 Sau khi nghe viên sĩ quan báo cáo thì Phi-lát giao xác Ngài cho Giô-xép. 46 Giô-xép có mua vải liệm, nên sau khi mang xác Chúa Giê-xu xuống khỏi cây thập tự thì quấn trong vải ấy. Ông đặt xác Ngài vào ngôi mộ đục từ vách đá. Rồi ông lăn một tảng đá lớn chận cửa mộ lại. 47 Ma-ri Ma-đơ-len và Ma-ri mẹ của Giô-xê nhìn thấy chỗ chôn Chúa.

Chúa Giê-xu từ kẻ chết sống lại(AG)

16 Đến hôm sau ngày Sa-bát, Ma-ri Ma-đơ-len, Ma-ri mẹ Gia-cơ và Xa-lô-mê mua thuốc thơm để xức xác Chúa Giê-xu. 2 Sáng sớm hôm ấy tức ngày đầu tuần lễ, khi vừa rạng đông, các bà đi đến mộ. 3 Họ hỏi nhau, “Ai sẽ lăn giùm tảng đá lớn chận cửa mộ cho chúng ta đây?”

4 Nhưng khi nhìn, thì họ thấy tảng đá, mặc dù rất lớn, đã được lăn đi rồi. 5 Bước vào mộ, các bà thấy một thanh niên mặc áo trắng ngồi bên phải, họ hoảng hồn.

6 Nhưng anh bảo, “Các chị đi tìm Chúa Giê-xu Na-xa-rét, Đấng đã bị đóng đinh. Đừng sợ! Ngài đã sống lại từ kẻ chết rồi, Ngài không có đây đâu. Hãy xem! Đây là chỗ người ta đã đặt xác Ngài. 7 Bây giờ các chị hãy đi bảo với môn đệ Ngài và Phia-rơ rằng, ‘Chúa Giê-xu sẽ đi đến miền Ga-li-lê, các ông sẽ gặp Ngài tại đó như Ngài đã bảo trước với các ông.’”

8 Sững sờ và run rẩy vì sợ, các bà bỏ chạy khỏi mộ. Họ không dám thuật cho ai việc đã xảy ra, vì quá kinh hoàng. [z]

Một số môn đệ thấy Chúa Giê-xu(AH)

9 Sau khi Chúa Giê-xu sống lại từ trong kẻ chết vào ngày đầu tuần, Ngài hiện ra cho Ma-ri Ma-đơ-len là người được Ngài đuổi bảy quỉ dữ ra. 10 Sau khi Ma-ri gặp Chúa Giê-xu, cô đi thuật lại cho các môn đệ đang buồn thảm khóc than. 11 Nhưng khi nghe Ma-ri bảo rằng Chúa Giê-xu đã sống và chính cô ta đã trông thấy Chúa, thì họ không tin.

12 Sau đó Chúa Giê-xu lấy hình dạng khác hiện ra cùng hai môn đệ, trong khi họ đang đi về miền quê. 13 Họ trở về thuật lại chuyện ấy cho các môn đệ khác nhưng các môn đệ cũng không tin.

Chúa Giê-xu nói chuyện với các môn đệ(AI)

14 Sau đó Chúa Giê-xu hiện ra cùng mười một môn đệ lúc họ đang ăn, quở trách họ vì họ cứng lòng không chịu tin những người đã thấy Ngài sống lại từ kẻ chết.

Footnotes

  1. Mác 11:9 Tung hô Gốc chữ “Hô-sa-na,” một từ ngữ Hê-bơ-rơ hay dùng trong khi cầu nguyện nhưng trong trường hợp nầy, có lẽ mang ý nghĩa vui mừng, để ca ngợi Thượng Đế hoặc Đấng Cứu Thế. Xem thêm câu 10.
  2. Mác 11:17 Đền thờ … muôn dân Ê-sai 56:7.
  3. Mác 11:17 sào huyệt lũ cướp Giê 7:11.
  4. Mác 11:26 Vài bản cũ Hi-lạp thêm câu 26: “Nhưng nếu các con không tha thứ cho kẻ khác thì Cha các con trên trời cũng sẽ không tha thứ cho các con.”
  5. Mác 12:26 bụi cây cháy Xin xem Xuất 3:1-12.
  6. Mác 12:26 Ta là … Gia cốp Xuất 3:6.
  7. Mác 12:30 Toàn dân … yêu mến Ngài Phục 6:4-5.
  8. Mác 12:31 Ngươi hãy … như mình vậy Lê-vi 19:18.
  9. Mác 12:36 quyền quản trị Nguyên văn, “bệ chân.”
  10. Mác 12:41 hộp dâng hiến Một cái hộp đặc biệt đặt nơi thờ phụng của người Do-thái để người ta bỏ những của dâng cho Thượng Đế vào.
  11. Mác 13:14 ‘điều ghê tởm’ Được chép trong Đa 9:27; 11:31; 12:11.
  12. Mác 13:22 dấu kỳ cùng phép lạ Đây nói về những việc kỳ diệu do quyền năng Sa-tăng thực hiện.
  13. Mác 13:25 Các ngôi sao … bị rúng động Xem Ê-sai 13:10; 34:4.
  14. Mác 13:29 thời kỳ Chúa Giê-xu muốn nói đến thời kỳ mà một vài biến cố quan trọng sẽ xảy ra. Xem Lu 21:31 khi Chúa Giê-xu nói là thời kỳ mà Nước Trời sẽ đến.
  15. Mác 14:5 ba trăm quan tiền Tương đương với một năm lương. Nghĩa đen “300 đơ-na-ri (đồng bạc).” Một đồng bạc, tức một đồng đơ-na-ri của La-mã là lương công nhật trung bình.
  16. Mác 14:7 Các ông luôn luôn … mình Xem Phục 15:11.
  17. Mác 14:36 A-ba Tiếng trẻ con Do-thái gọi cha trong ngôn ngữ A-ram.
  18. Mác 14:36 ly Chúa Giê-xu muốn nói những điều khốn khổ sẽ xảy ra cho Ngài. Chấp nhận những điều đó cũng như uống một ly chất đắng.
  19. Mác 14:44 Giu-đa Nghĩa đen là “kẻ phản bội Ngài.”
  20. Mác 14:58 người nầy Chúa Giê-xu. Các kẻ thù của Ngài tránh, không nói đến tên Ngài.
  21. Mác 14:65 nói tiên tri Nhà tiên tri là người biết được những điều kín giấu mà người bình thường không biết.
  22. Mác 14:68 thì gà gáy Một vài bản Hi-lạp không có câu “thì gà gáy.”
  23. Mác 15:28 Vài bản cũ Hi-lạp thêm câu 28: “Đúng như lời Thánh Kinh viết, ‘Chúng đặt Ngài chung với phạm nhân.’”
  24. Mác 15:34 Ê-lô-i … lam-ma xa-bách-tha-ni Thi 22:1.
  25. Mác 15:35 “Nghe kìa, hắn đang kêu Ê-li.” Từ ngữ “Thượng Đế của tôi ơi” ( Ê-li trong tiếng Hê-bơ-rơ hay Ê-lô-i trong tiếng A-ram) nghe giống như tên Ê-li, một nhân vật nổi danh nói thay cho Thượng Đế vào khoảng năm 850 trước công nguyên.
  26. Mác 16:8 Một vài văn bản cổ Hi-lạp chấm dứt ở đây. Một số văn bản về sau thêm phần kết thúc vắn tắt như sau: “Nhưng sau đó họ dặn dò Phia-rơ và những người ở với ông. Rồi Chúa Giê-xu sai họ đi từ Đông sang Tây với sứ điệp không thay đổi—rằng con người có thể được cứu rỗi đời đời.”

Cross references

  1. Mác 11:1 : Ma 21:1–11; Lu 19:28–40; Gi 12:12–19
  2. Mác 11:9 : Thi thiên 118:26
  3. Mác 11:12 : Ma 21:18–19
  4. Mác 11:15 : Ma 21:12–17; Lu 19:45–48; Gi 2:13–22
  5. Mác 11:20 : Ma 21:20–22
  6. Mác 11:27 : Ma 21:23–27; Lu 20:1–8
  7. Mác 12:1 : Ma 21:33–46; Lu 20:9–19
  8. Mác 12:11 : Thi thiên 118:22–23
  9. Mác 12:13 : Ma 22:15–22; Lu 20:20–26
  10. Mác 12:18 : Ma 22:23–33; Lu 20:27–40
  11. Mác 12:28 : Ma 22:34–40; Lu 10:25–28
  12. Mác 12:35 : Ma 22:41–46; Lu 20:41–44
  13. Mác 12:36 : Thi thiên 110:1
  14. Mác 12:38 : Ma 23:1–36; Lu 20:45–47
  15. Mác 12:41 : Lu 21:1–4
  16. Mác 13:1 : Ma 24:1–44; Lu 21:5–33
  17. Mác 14:1 : Ma 26:1–5; Lu 22:1–2; Gi 11:45–53
  18. Mác 14:3 : Ma 26:6–13; Gi 12:1–8
  19. Mác 14:10 : Ma 26:14–16; Lu 22:3–6
  20. Mác 14:12 : Ma 26:17–25; Lu 22:7–14, 21–23; Gi 13:21–30
  21. Mác 14:22 : Ma 26:26–30; Lu 22:15–20; I Cô 11:23–25
  22. Mác 14:27 : Ma 26:31–35; Lu 22:31–34; Gi 13:36–38
  23. Mác 14:27 : Xa-cha-ri 13:7
  24. Mác 14:32 : Ma 26:36–46; Lu 22:39–46
  25. Mác 14:43 : Ma 26:47–56; Lu 22:47–53; Gi 18:3–12
  26. Mác 14:53 : Ma 26:57–68; Lu 22:54–55, 63–71; Gi 18:13–14, 19–24
  27. Mác 14:66 : Ma 26:69–75; Lu 22:56–62; Gi 18:15–18, 25–27
  28. Mác 15:1 : Ma 27:1–2, 11–14; Lu 23:1–5; Gi 18:28–38
  29. Mác 15:6 : Ma 27:15–31; Lu 23:13–25; Gi 18:39–19:16
  30. Mác 15:21 : Ma 27:32–44; Lu 23:26–43; Gi 19:17–27
  31. Mác 15:33 : Ma 27:45–56; Lu 23:44–49; Gi 19:28–30
  32. Mác 15:42 : Ma 27:57–61; Lu 23:50–56; Gi 19:38–42
  33. Mác 16:1 : Ma 28:1–8; Lu 24:1–12; Gi 20:1–10
  34. Mác 16:9 : Ma 28:9–10; Gi 20:11–18; Lu 24:13–35
  35. Mác 16:14 : Ma 28:16–20; Lu 24:36–49; Gi 20:19–23; Sứ đồ 1:6–8

Close NIV

'Mark 11-16' not found for the version: New International Version.

dropdown

New International Version (NIV)

Holy Bible, New International Version®, NIV® Copyright ©1973, 1978, 1984, 2011 by Biblica, Inc.® Used by permission. All rights reserved worldwide.

NIV Reverse Interlinear Bible: English to Hebrew and English to Greek. Copyright © 2019 by Zondervan.

Vây trên cùng 36 gallon nơ đứng phía trước năm 2022

PetSmart có Thủy cung Fin Fin 36 gallon & STANDEMBLE được bán với giá 87,49 đô la khi bạn đăng nhập vào tài khoản PetSmart của mình và áp dụng mã khuyến mãi BTWAOLP3I42D khi thanh toán. Chọn cửa hàng miễn phí vào nơi có giấy phép chứng khoán.36-Gallon Top Fin Bowfront Aquarium & Stand Ensemble on sale for $87.49 when you log into your PetSmart Account and apply promo code BTWAOLP3I42D at checkout. Choose free store pickup where stock permits.

  • Lưu ý: Cửa hàng đón sẽ thay đổi theo vị trí và có thể không có sẵn trong tất cả các khu vực.

Cảm ơn thành viên cộng đồng Anupk đã tìm thấy thỏa thuận này.AnupK for finding this deal.

Hướng dẫn giải quyết:

  1. Đăng nhập hoặc tạo tài khoản thông minh thú cưng (miễn phí tham gia)
  2. Chuyển đến Thủy cung Fin 36 gallon hàng đầu & Đoàn đội
  3. Thêm mục vào giỏ hàng
  4. Tiến hành kiểm tra
  5. Áp dụng mã khuyến mãi btwaolp3i42dBTWAOLP3I42D
  6. Giá của bạn sẽ là $ 87,49, chọn vào cửa hàng miễn phí trong đó giấy phép cổ phiếu$87.49, choose free store pickup where stock permits

Ghi chú và nghiên cứu về giá của biên tập viên

  • Về sản phẩm này:
    • Bao gồm: xe tăng, mui xe, ánh sáng và giá đỡ
  • Về cửa hàng này:
    • Thú cưng chính sách trả lại tại đây

Bạn đã cảm ơn Anupk cho bài viết này. Cảm ơn bạn!
Thank you!

Vây trên cùng 36 gallon nơ đứng phía trước năm 2022
Anupk đã đăng thỏa thuận này. Nói lời cám ơn!

Bài gốc

Được viết bởi chỉnh sửa ngày 25 tháng 11 năm 2021 lúc 10:52 sáng Edited November 25, 2021 at 10:52 AM

PetSmart có 36 gallon Fin Fin Bowfront Aquarium & Stand Consemble với giá $ 125.

Đăng nhập trước và sử dụng btwaolp3i42d để có thêm $ 37,50, mang lại tổng số tiền lên tới $ 87,49

https://www.petsmart.com/fish/tan...54980.html

Ngoài ra, Amex Blue Cash hàng ngày có 10 đô la trở lại với việc mua 75 đô la trở lên cho PetSmart. Bạn sẽ cần thêm lời đề nghị vào thẻ trước. Ymmv mặc dù.

Đánh giá tích cực hàng đầu

5.0 trên 5 ngôi sao thực sự nhỏ, nhưng tôi vẫn thích nó!Some really minor cons, but I still love it!

Được xem xét tại Hoa Kỳ vào ngày 16 tháng 6 năm 2016

Tôi yêu chỗ đứng này! Đó chỉ là những gì tôi cần. Tất nhiên nó có ưu và nhược điểm, nhưng tất cả tôi tin rằng đó là một sản phẩm tuyệt vời.

Được tham gia một cách kịp thời (cảm ơn Amazon!) Như được mô tả trong hình ảnh. Nó chắc chắn và dễ dàng giữ bể cá 36 gallon của tôi. dây qua bất kỳ lỗ.
Arrived in a timely manner(Thanks Amazon!)
Color is as depicted in picture.
Stand is sturdy, and easily holds my 36 gallon aquarium.
Has an open back, to allow for easy access to power outlets without having to move the stand or maneuver cords through any holes.

Conshas không có kệ bên trong. Sẽ hữu ích, nhưng đó không phải là một công cụ phá vỡ thỏa thuận. Khi một chiếc xe tăng đầy đủ được thêm vào giá đỡ, trọng lượng khiến bản lề xoay trên cửa có một chút rắc rối mở ra. Nó vẫn mở, bạn chỉ cần làm việc với nó. Một số WD40 có thể giúp đỡ.
Has no shelves on the inside. Would be useful, but it's not a deal breaker.
When a full tank is added to the stand, the weight causes the swivel hinge on the door to have a little trouble opening. It still opens, you just need to work with it. Some WD40 might help.

Ngoài những khuyết điểm nhỏ, nó vẫn là một sản phẩm tuyệt vời!

Provide a wonderful home for your fish, and the perfect stand for that home with this Top Fin Bow Front Aquarium & Stand Combo. This aquarium has a capacity of 36 gallons and includes a hood and a light, and comes complete with an aesthetically-pleasing and strong and sturdy stand. Together the two make a wonderful addition to your home decor as well. Only at PetSmart.

Thủy cung phía trước cung 36 gallon cao bao nhiêu?

36 gallon: Kích thước: 30,3 x 15,5 x 20,9 ″ 46 gallon: Kích thước: 36,4 ″ x 16,4 x 21,9 ″ 54 Gallon Góc: Kích thước: 39 ″ x 27,4 x 23.30.3″ x 15.5″ x 20.9″ 46 Gallon: Dimensions: 36.4″ x 16.4″ x 21.9″ 54 Gallon Corner: Dimensions: 39″ x 27.4″ x 23.

Bể cá 36 gallon nặng bao nhiêu?

Thủy cung: Kích thước và trọng lượng tiêu chuẩn (đơn vị Hoa Kỳ).

Làm thế nào để bạn đo phía trước của một cây cung trên bể cá?

Cung phía trước và cung góc phía trước Aquarium α có thể được tính là α = 2π - 4β, trong đó là một góc được biểu thị dưới dạng tan (β) = 0,5 * chiều dài / (full_width - chiều rộng).α = 2π - 4β , where β is an angle expressed as tan(β) = 0.5 * length / (full_width - width) .

Ai sản xuất vây hàng đầu?

Các từ "vây trên cùng" được đúc vào đầu bộ lọc.Các bộ lọc cũng được bán như một phần của bộ dụng cụ thủy cung LED FIN 5,5 và 10 gallon hàng đầu.Được bán độc quyền tại: Petsmart Stores trên toàn quốc và trực tuyến từ tháng 9 năm 2015 đến tháng 12 năm 2015 với giá từ $ 15 đến $ 64.Nhà sản xuất: United Pet Group, của Earth City, Mo.United Pet Group, of Earth City, Mo.